Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 641 - Chương 642: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 642: Vô Đề

Lúc hai người cùng nhau lo lắng cho đứa con trai đang phẫu thuật, Dư Lỵ Lỵ lén lút bám theo nấp ở góc tường trong lòng lại dấy lên sóng to gió lớn.


Con trai?! Đây là con của bác cả?


Bác cả ngoại tình với người phụ nữ đó?!


Dư Lỵ Lỵ bịt chặt miệng, sợ mình kinh hoàng hét ra tiếng.


Dư Chí Cường và Tiểu Mai vẫn đang nói chuyện.


Dư Chí Cường hỏi Tiểu Mai:


"Sao đang yên đang lành ở trong cửa hàng mà gặp chuyện?”


Tiểu Mai lau nước mắt: “Em cũng không biết là chuyện gì xảy ra, em và bảo bối đang ở trong cửa hàng thì thấy bên ngoài có một chiếc xe tải lớn lao thẳng đến sắp đụng trúng người, nhưng hai người kia phản ứng nhanh né qua, không hiểu sao chiếc xe đó quẹo đầu đụng về phía em. Lúc ấy em ngồi ở bên trong sửa sang lại trái cây, bảo bối chơi ở đằng trước, nên hu hu hu”


"Chí Cường, anh nhất định không thể bỏ qua cho tài xế kia, em thấy anh ta chính là cố ý! Làm gì có ai lái xe vào cửa hàng của người ta! Em phải kiện anh ta!” Tiểu Mai nhớ tới đứa con trai toàn thân đẫm máu của mình, bà ta sắp nổi điên.


Dư Chí Cường trong lòng cũng tức giận, lúc này ông ta còn chưa kịp phản ứng lại chiếc xe bị ông ta sắp xếp đụng em trai mình là cùng xe với chiếc đụng Tiểu Mai và con trai.


Dư Chí Cường cảm thấy quá trùng hợp, ông ta sắp xếp người đi theo em trai, tìm đúng cơ hộ đụng người, không ngờ chưa nhận được tin em trai gặp tai nạn thì vợ lẽ và con trai của ông ta đã bị thương.


Dư Chí Cường nhìn giải phẫu vẫn đang diễn ra, nói với Tiểu Mai:


“Bà ở đây trông chừng con trai, tôi đi xem rốt cuộc là ai dám thương tổn các người!”


Dư Chí Cường biết tài xế không bị thương nặng gì, hiện tại vẫn còn say rượu bất tỉnh.


Sau khi hỏi rõ số phòng bệnh, Dư Chí Cường liền tìm tới.


Dư Lỵ Lỵ do dự một chút, vẫn lựa chọn đi theo.


Cho dù là ai cũng không có cách nào hình dung tâm trạng của Dư Chí Cường khi phát hiện tài xế đâm vào người yêu và con trai mình chính là tài xế được ông ta mua chuộc đụng em trai mình.


Dư Chí Cường nhẫn nhịn, nhưng không nhịn được.


Dư Chí Cường xông lên nắm lấy cổ áo người còn đang ngủ trên giường bệnh:


“Mày mau tỉnh lại cho tao, nói rõ ràng đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!”


Dư Lỵ Lỵ ở ngoài phòng bệnh nghe lén bỗng chốc cau mày, nghe giọng điệu nói chuyện này, bác cả tựa hồ quen biết với tài xế gây tai nạn


Tài xế bị lắc mạnh vài cái, mơ màng mở mắt ra, còn tưởng rằng mình đã hoàn thành nhiệm vụ.


“Anh anh đến đưa nốt tiền hả? Sao? Vừa lòng với nhiệm vụ đã hoàn thành của tôi không?”


Dư Chí Cường khẩn trương nhìn bốn phía, cắn răng thấp giọng nói: “Mày đang nói nhảm gì vậy?! Tao kêu mày đụng em trai của tao, mày nghĩ mình đã đụng vào ai hả?”


Người lái xe che đầu mình, gã nhớ là đã nốc rất nhiều rượu, tiếp đó nhìn thấy mục tiêu, giẫm lên chân ga vọt qua, dường như không đụng trúng?


Gã muốn thắng xe lại, nhưng lúc đó đầu óc gã dường như không khống chế được, quẹo đầu xe tông thẳng vào cửa hàng trái cây ven đường.


Tài xế đã nhớ ra:


“Tôi vốn định tông người kia, nhưng anh ta tránh được. Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, không kiểm soát được, lỡ leo lên lề tông vào cửa hàng trái cây.”


Dư Chí Cường thật sự muốn đánh người này một trận, nếu không phải ông ta luôn giữ kín quan hệ với Tiểu Mai rất kỹ, ông ta hoài nghi người này phải chăng bị em trai mua chuộc để trả thù mình!


Dư Chí Cường hung hăng nhìn chằm chằm tài xế: “Mày không hoàn thành nhiệm vụ, còn đụng vào người nhà của tao, tạm thời tao không tính sổ với mày. Nhớ kỹ, mày chỉ là uống rượu say, không cẩn thận đụng vào người. Nếu cảnh sát hỏi, mày nên biết cái gì nên nói cái gì không, hãy nghĩ về con của mày!”


“Vâng, biết, tôi biết rồi.” Tài xế đồng ý.


Vì người này cho gã một số tiền dùng để mổ cho con của gã, nên gã mới đồng ý tông xe người khác.


Bình Luận (0)
Comment