Lúc ấy tiểu thư và cô gia cùng ngồi trên một chiếc thuyền neo ở giữa hồ ngắm sen.
A Sửu ở trên bờ không biết bị ai đẩy một cái.
A Sửu không biết bơi, giãy giụa kêu cứu mạng. Nhưng đám người hầu đứng bên bờ cúi gằm mặt, giống như không nhìn thấy cô ta đang vùng vẫy.
A Sửu dần đuối sức, chìm xuống nước.
Chờ khi tiểu thư và cô gia chơi hồ trở về thì thấy người hầu cứu A Sửu lên bờ, nhưng đã không còn hô hấp.
Mặc dù A Sửu chết đuối trong hồ, nhưng cô ta bị hại chết!
Hồn phách của A Sửu đi theo một nha đầu bên người khác của tiểu thư là Tiểu Liên, kẻ đã đẩy cô ta vào trong hồ. A Sửu nhìn Tiểu Liên đến chỗ lão gia báo cáo, lĩnh một số tiền thưởng lớn.
A Sửu đang thấy lạ tại sao lão gia muốn lấy mạng của mình thì nhìn thấy tiểu thư chạy vào.
Lão gia cùng tiểu thư cãi nhau.
Qua cuộc cãi vã này khiến A Sửu rốt cuộc biết sự thật, cô ta là muội muội ruột của tiểu thư?! Thì ra cô ta vốn cũng là thiên kim tiểu thư?!
Chỉ vì đại sư nói cô ta khắc phụ mẫu, khắc người thân nên bọn họ bỏ cô ta? Biến cô ta thành nha hoàn nuôi ở trong phủ? Họ còn muốn mạng sống của cô ta???
Sự thật khiến A Sửu hoàn toàn điên cuồng.
Người đầu tiên cô ta muốn giết không phải là huyện lệnh và tiểu thư, mà là đại sư kia!
Đại sư đã chết. Thật ra ông ta cũng chẳng phải đại sư gì, chỉ là một đệ tử bị trục xuất của một môn phái lớn, có chút bản lĩnh nhưng chuyện của A Sửu đều là ông ta thêm mắm thêm muối nhảm nói nhảm.
Ông ta rất sợ chết, vì sống sót đã trao đổi một số thứ thú vị cho A Sửu, nhưng cô ta vẫn giết ông ta.
Trong đống đồ đại sư đưa, A Sửu nhìn thấy một môn pháp thuật, thuật cắn nuốt.
Môn pháp thuật này là dùng để cắn nuốt cái khác biến thành của mình.
A Sửu có một ý tưởng mới, cô ta muốn cắn nuốt những cô gái xinh đẹp, sau đó làm cho mình đẹp.
Người đầu tiên, là Tiểu Liên.
Ả này hại cô ta, tuy rằng được một số tiền lớn, nhưng trong lòng Tiểu Liên vẫn có chút sợ hãi. Người như vậy dễ bị dọa chết nhất.
Tiểu Liên đang rửa mặt bỗng thấy A Sửu bò ra từ trong chậu nước thì bị dọa tắt thở.
Linh hồn của Tiểu Liên bị làm vật thử nghiệm.
A Sửu vui sướng bất ngờ phát hiện cách này dùng được. Sau khi cắn nuốt Tiểu Liên, mắt của cô ta đẹp hơn, giống mắt của Tiểu Liên khi cười tựa như vầng trăng khuyết.
Từ đó không thể cứu vãn được nữa.
A Sửu giết các cô gái xinh đẹp trong phủ, khiến mình dần đẹp hơn. Cô ta không động vào huyện lệnh và tiểu thư, cô ta muốn bọn họ chờ đợi cái chết trong sự hoảng sợ.
Cũng có người bị mời tới trừ tà bắt quỷ, cuối cùng hoặc là bỏ chạy hoặc là hóa thành chất dinh dưỡng của A Sửu.
Trong mấy tháng ngắn ngủi, trong phủ huyện lệnh không còn ai muốn ở lại. Tiểu thư dọn về chăm sóc cho người cha bị bệnh của mình.
Lục Tử Lãng vốn cũng muốn tới đây, nhưng bị cha mẹ trong nhà khóc ngăn cản.
A Sửu biến thành quỷ, vẫn nhớ mãi không quên Lục Tử Lãng.
Có thể nói ngoại trừ báo thù, Lục Tử Lãng chính là chấp niệm của cô ta.
Bây giờ cô ta đã trở nên đẹp rồi, đẹp còn hơn tiểu thư!
A Sửu hiện hình thành một cô gái đến nhà họ Lục tìm người thân, mê hoặc cha mẹ nhà họ Lục, trở thành em gái họ ngoại xa của Lục Tử Lãng.
A Sửu nghĩ rằng gia đình huyện lệnh vì chuyện bị ma ám mà thất thế, Lục Tử Lãng có khi nào không còn thích tiểu thư nữa, ngược lại thích mình không?
Kể đến đây thì A Anh dừng lại, cô ta hỏi:
“A Cảnh, nếu anh là Lục Tử Lãng thì sẽ làm như thế nào?"
Vu Cảnh không ngờ được nghe bạn gái kể câu chuyện như vậy, giống như nghe truyện Liêu Trai vậy.
Vu Cảnh khẽ thở dài:
“A Sửu kia vừa đáng thương lại đáng hận! Mà vị tiểu thư kia ngược lại rất đáng kính đáng ngưỡng mộ!”
“Tại sao?!” Giọng nói của A Anh hơi the thé, cô ta không hiểu không rõ tại sao Vu Cảnh lại cảm thấy tiểu thư đáng kính đáng ngưỡng mộ?!
Trong giọng nói của A Anh tràn ngập sự không hiểu và phẫn nộ, khiến Vu Chương kinh ngạc: A Anh bình thường không phải như vậy.
Cách đó không xa, cảm giác được A Anh vì tức giận mà tiết lộ một chút hơi thở, Tạ Giác cùng Khương Mặc Ngôn bố trí một trận pháp lấy hai người kia làm trung tâm, chực chờ khởi động.