Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 692 - Chương 693: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 693: Vô Đề

Một thành viên có sở thích xem hồ sơ sự kiện đặc biệt của Bộ Đặc Dị giơ tay, tỏ vẻ thành phố Hoành từng có vụ án thả cổ hại người, nhưng thời gian lâu lắm rồi, ước chừng hai mươi tám năm trước.


Bởi vì nguyên vật liệu sung túc, Đạo Chân đang giải cổ giúp mẹ Mộc Mộc, hắn nghe vậy thì đầu ngón tay khẽ động một cái: hai mươi tám năm trước, đó chẳng phải là năm sư phụ nhặt hắn về sao?


Nhớ tới sư phụ mấy năm nay vẫn giục hắn học thuật giải cổ mà sư huynh đệ khác không cần học, Đạo Chân có chút suy đoán về người hạ cổ.


Phía bên kia.


Nhà của Dương Minh.


Người hạ cổ thật sự, thần bà chỉ phun một ngụm máu nhỏ, nhìn sang bà Dương ở bên cạnh bởi vì đau nhức mà hôn mê, hừ lạnh một tiếng: “Đạo sĩ thối không biết xấu hổ! Lại dám tìm người giúp đỡ!”


Bà ta nhìn về phía Dương Minh nằm cứng ngắc trên giường chỉ có thể rơi nước mắt, cái gì cũng không làm được, cười với anh ta:


“Nếu mẹ của mày không giúp được gì thì tới lượt mày!”


Bà ta bẻ miệng của Dương Minh ra, một con sâu từ tay bà ta bò vào trong.


Dương Minh nằm trên giường nhắm mắt lại, ngất xỉu.


Thần bà dường như cảm ứng được cái gì, lấy tốc độ không phù hợp tuổi tác của mình nhanh chóng rời khỏi nơi này.


Thành viên Bộ Đặc Dị chừa lại một con Huyết Cổ cảm ứng mẫu trùng đuổi theo đến đây, khi mở cửa ra thì thấy Dương Minh nằm cứng ngắc ngất xỉu trên giường, và bà Dương đang hôn mê trên mặt đất.


Mẫu trùng của Huyết Cổ nằm trên người bà Dương.


Hai mẹ con cùng được đưa về, chờ họ tỉnh lại mới có thể hỏi rõ lai lịch của cổ trùng.


Mộc Mộc và mẹ nằm chung với nhau, được cha Mộc Mộc và Liễu Mi chăm sóc, sau khi họ nhận được tin, biết là mẹ chồng đã gieo cổ trùng vào người Mộc Mộc thì giật mình ngây người.


Có thù sâu oán nặng gì mà nhất quyết hại con dâu và cháu gái ruột như vậy?


Nếu không phải Đạo Chân, Cố Khanh ở đây, phỏng chừng cả nhà họ đều ngủm củ tỏi rồi.


“Con mụ già đó bị điên hay sao?” Mẹ Mộc Mộc ăn cháo trắng do cha Mộc Mộc đút, thì thào.


“Thì đấy.” Cha Mộc Mộc phụ họa: “Lúc trước không nên gả Mộc Mộc vào nhà đó! Dương Minh tuy rằng thành thật, nhưng có một người mẹ như vậy là nét bút hỏng lớn nhất!”


Mộc Mộc trầm mặc ăn cháo trắng do Liễu Mi đút, không nói gì.


Trong khoảng thời gian này, liên tiếp xảy ra nhiều chuyện đã làm cho cô ta kiệt sức, cô ta cần phải suy nghĩ kỹ con đường tiếp theo.


Nhìn thấy bộ dáng này của Mộc Mộc, mẹ vội đá lông nheo với cha.


Cha Mộc Mộc vội vàng nói: “Nhưng những chuyện này Dương Minh hiển nhiên là không biết.”


“Cha đã hỏi thăm Đạo Chân, nghe nói Dương Minh bị khóa ở trên giường không thể nhúc nhích, đã mấy ngày rồi."


Nghe vậy, ánh mắt Mộc Mộc khẽ động, nhưng giây sau bình tĩnh lại.


Dù Dương Minh không biết gì, không tham dự, hoặc bị giam giữ. Nhưng sau chuyện này, giữa hai người tồn tại vấn đề, rồi còn mẹ chồng, Mộc Mộc không thể xem như chưa từng xảy ra chuyện gì, chung sống như trước kia.


Khi Mộc Mộc gặp lại Dương Minh, hai vợ chồng đều sắc mặt tái nhợt, họ nhìn nhau thật lâu nhưng không nói một câu.


Sau khi bà Dương tỉnh lại thì đã bị trúng gió, miệng méo không nói nên lời, chỉ có thể phát ra tiếng khóc ú ớ.


Sau khi Đạo Chân giúp đỡ dẫn ra hai cổ trùng trong thân thể bà Dương, một con mẫu trùng Huyết Cổ và một con Mê Tâm Cổ thì bà Dương rốt cục hoàn toàn tỉnh táo lại.


Mê Tâm Cổ này hẳn là đã bị đưa vào người bà Dương ngay từ lần đầu gặp thần bà.


Sau đó, dưới ảnh hưởng của cổ trùng, bà Dương khăng khăng muốn cháu nội trai, sau đó bị thần bà mê hoặc, cộng với nhà em gái tự mình đứng ra chứng minh, khiến bà Dương mua Huyết Cổ và thuốc sinh con trai.


Lúc ấy bà Dương không biết đó là Huyết Cổ, thần bà nói rằng đó là thuốc dẫn của thuốc sinh con trai. Trong lúc bà Dương nấu canh đã bỏ nó vào cho con dâu ăn, Huyết Cổ không màu không mùi, Mộc Mộc tự nhiên là không có phát hiện.


Bình Luận (0)
Comment