Nào ngờ Dương Minh cự tuyệt: "Bộ dáng này của tôi tốt nhất đừng để con thấy. Trong thời gian này em và con tốt nhất không nên đi ra ngoài, mụ già hại người kia còn chưa bị bắt được, cũng không biết mục đích cuối cùng của bà ta rốt cuộc là cái gì. . .”
Mộc Mộc kỳ thật biết nhiều hơn Dương Minh một chút.
Cô ta biết, thần bà kia biết cổ thuật, tựa hồ những năm gần đây luôn hoạt động ở nông thôn, đã hại không ít người.
Em gái của bà Dương, gia đình đó dùng cái gọi là thuốc sinh con trai bí truyền để con dâu sinh ra cháu trai, nghe nói thì ra đứa nhỏ kia căn bản không phải cháu ruột của họ!
Lúc trước, bởi vì uống thuốc sinh con trai khiến thân thể con dâu nhà đó luôn khó chịu, sau đó một lần trở về nhà mẹ đẻ liền sinh non!
Đứa bé sinh ra đã không giữ được, nghe nói bị dị tật, sứt môi.
Con dâu kia biết gia đình chồng luôn muốn cháu nội trai, cảm thấy con mất rồi mình sẽ bị trách cứ, lại cảm thấy là tại thuốc sinh con của mẹ chồng hại cô ta, cũng hại đứa con.
Dứt khoát hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, cô ta ôm một đứa con trong gia đình quá đông con không nuôi nổi, coi như là mình đẻ ra.
Bây giờ chuyện của thần bà phanh phui, vụ này tự nhiên cũng bị đào ra.
Hiện tại con dâu kia đã ly hôn với chồng cũ, mang theo đứa con trai mình ôm về, thân thể của cô ta đã bị thuốc sinh con trai kia phá hỏng hoàn toàn, về sau sẽ không có con nữa.
Tuy nhiên, gia đình chồng của cô ta cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Không nói đến nhiều lần cúng một mớ tiền cho thần bà, còn chuyên môn mua ‘thuốc’ bổ thân thể cho con trai cũng phá hỏng thân thể chồng trước.
Sau khi nghe được những chuyện này, bà Dương vốn bị trúng gió cảm giác tình trạng của mình càng nghiêm trọng hơn.
Còn về thần bà tại sao lợi dụng nhà họ Dương đối phó nhà Mộc Mộc?
Một mặt là vì bà Dương chủ động tìm tới cửa, lại để cho thần bà vừa vặn biết chuyện bà ta từng tìm Đạo Chân bói toán.
Thần bà và sư môn Đạo Chân có thù lớn!
Năm xưa, cũng tức là hai mươi bảy năm trước, thần bà còn là một thiếu nữ người Miêu xinh đẹp.
Đúng vậy!
Đừng nhìn bộ dáng tuổi già sức yếu của bà ta, thật ra hiện tại thần bà chưa tới năm mươi tuổi.
Năm xưa bà ta yêu một người đàn ông đến thôn của họ làm ăn.
Người đàn ông kia lớn hơn bà ta mười tuổi, nhưng bà ta không quan tâm, bà ta thích sự trưởng thành của người ấy!
Người đàn ông đó đã có vợ và con, bà ta không ngại. Có vợ thì có thể ly hôn, bà ta sẵn lòng làm mẹ kế cho con của người ấy.
Nhưng bà ta dùng đủ mọi cách bày tỏ với người đàn ông kia, thậm chí trực tiếp quyến rũ, nhưng ông ấy không dao động.
Cuối cùng, bà ta làm trái lời thề đã từng thề với mẹ, dùng cổ với người đàn ông không yêu bà ta, tình cổ.
Tình cổ này không phải loại cổ trùng khi đã gieo vào, nếu có một bên phản bội thì sẽ bị cắn phá trái tim mà chết.
Cái gọi là tình cổ là chỉ cần trồng vào, dù là hai người vốn không muốn yêu, tùy theo tình cổ ở càng lâu trong thân thể sẽ hấp dẫn lẫn nhau, sau đó yêu say đắm không thể ngừng.
Đúng như dự đoán của bà ta, người đàn ông rốt cuộc có thái độ mềm hóa. Ông ấy nói thích bà ta, nhưng trong nhà có vợ, cần về nhà ly hôn rồi hai người mới có thể đường đường chính chính ở cùng nhau.
Bà ta rất vui, đồng ý cùng người đàn ông về nhà giải quyết tất cả mọi thứ.
Bà ta vô cùng tin tưởng tình cổ, chưa từng nghĩ đến người đàn ông kia sẽ lừa mình!
Đúng vậy, lúc ấy người đàn ông kia trúng tình cổ, cũng quả thật sinh ra thiện cảm với bà ta, nhưng ông ấy đúng dịp mang theo một món pháp khí hộ thân, khiến ông ấy nhận ra thiện cảm này đến rất kỳ lạ.
Thừa dịp còn có thể chống cự thiện cảm ngày càng sâu sắc này, người đàn ông dụ cô gái người Miêu ra, nói cho cha mình biết sự khác lạ của mình.