Tùy theo khói đen càng lúc càng dày đặc, càng nhiều sâu, rắn độc tụ tập lại đây, chốc lát sau trong hang núi đã đầy ắp.
May mà nhóm Cố Khanh dùng bùa kết giới phòng ngự đặc biệt bao phủ đám người Hoắc lão gia, Liễu Mi trong một phạm vi an toàn.
Chẳng qua, Hoắc Dư còn bị một con rắn to quấn lấy không thể nhúc nhích, bọn họ không cách nào cứu ông ấy ra ngay được.
Ô Đóa bị mất nhiều máu, khó khăn giữ vẻ ngoài xinh đẹp giờ đây nhanh chóng già nua, già còn hơn lúc trước.
Ô Đóa run rẩy như thể giây sau sẽ tắt thở.
Ô Đóa nở nụ cười kỳ dị với nhóm Cố Khanh, sau đó phát động hiệu lệnh tiến công.
Những tà vật này lớn gấp hai ba lần so với sâu độc, rắn độc bình thường bắt đầu công kích.
Kết giới phòng ngự dưới công kích của chúng nó đang từ từ rút nhỏ lại.
Bên Hoắc Dư tuy rằng không có độc vật đến công kích ông ấy, nhưng rắn to quấn càng lúc càng chặt, ông ấy cảm giác nội tạng bị nghiền ép. Đây chính là hiệu quả mà Ô Đóa muốn: làm hoắc Dư cảm thấy thống khổ, lại không cho ông ấy chết ngay, nhìn mọi người chết đi, không có một chút hy vọng, rồi mới cho ông ấy nhắm mắt chết.
Cố Khanh, Tạ Giác cùng Khương Mặc Ngôn lúc này đã từ trong kết giới đi ra, những người còn lại ở trong kết giới bảo hộ người thường. Ba người đi ra, cố gắng tiêu diệt sâu độc càng lúc càng nhiều.
Khương Mặc Ngôn cảm giác gương đồng kỳ dị kia có vấn đề.
“Bên trong tựa hồ có hơi thở Tà Thần!” Khương Mặc Ngôn nói.
Anh mới nói xong đã bị Cố Khanh chộp lấy cổ tay, cô nghiêm túc nói:
“Không đến lúc bất đắc dĩ anh không thể dùng phương pháp hồn phách lìa xác!”
Lúc trước vì giết chết A Anh, Khương Mặc Ngôn đến nay vẫn chưa khỏe lại, nếu lần thứ hai hồn phách lìa xác thì càng bị thương nặng hơn.
Khương Mặc Ngôn gật đầu.
Nhưng tình huống trước mắt này, số lượng sâu độc thật sự quá nhiều, rất khó tiêu diệt hết.
"Khụ khụ." Đạo Chân trong kết giới ho khan hai tiếng, phun ra một ngụm máu độc nói: “Đừng lo, tôi nghĩ đã tới lúc rồi.”
Đạo Chân vừa nói xong, Ô Đóa luôn nhìn bọn họ như xem người chết đột ngột tái mặt:
“Chuyện chuyện này là sao?”
Ô Đóa phát hiện mình không thể khống chế sâu độc.
Ô Đóa lập tức nghĩ đến cái gì, hung hăng nhìn về phía Đạo Chân: “Là mày giở trò?”
Đạo Chân cười khẽ hai tiếng: “Xem ra sư phụ của tôi sớm đoán được bà sẽ tìm được cơ hội quay lại tìm chúng tôi báo thù. Trước khi tôi xuống núi, sư phụ đặc biệt cho tôi một bình thuốc, là sư phụ những năm gần đây chuyên môn nghiên cứu chế tạo, dùng để đối phó cổ sư.”
Thuốc này không màu không vị, sau khi mở ra sẽ phát tán vào không khí. Người bình thường ngửi thấy không có ảnh hưởng gì, nhưng cổ sư sau khi ngửi được sẽ khiến cho sâu trong thân thể bạo động!
Xem ra, bạo động trong thân thể Ô Đóa đã bắt đầu.
Sau đó, ở trước mắt bao người.
Ô Đóa bắt đầu kêu gào, thân thể chảy máu, từng con sâu kỳ lạ đủ màu đủ hình dạng bò ra từ trong thân thể bà ta.
Sâu độc bò đầy dưới đất ngửi được mùi máu tươi đều quay sang tấn công Ô Đóa lăn lộn dưới đất.
Ô Đóa cũng không kịp nói một câu đã bị sâu độc phủ kín, chờ khi sâu độc tản ra thì đã biến thành một đống xương trắng.
Ô Đóa chết khiến sâu độc dưới đất công kích trở nên tán loạn, công kích chính xác của nhóm Cố Khanh cuối cùng cũng có hiệu quả.
Phát hiện "thức ăn" bên này tương đối khó đối phó, sâu độc chuyển sang tấn công rắn to đã mất chủ nhân. Thừa dịp này, Tạ Giác nhanh chóng tiến lên, chém đôi con rắn to, cứu ra Hoắc Dư đã hôn mê bất tỉnh.
Thừa dịp đám sâu độc đều đi gặm cắn thi thể rắn to, bọn họ dẫn người nhanh chóng rời khỏi hang, sau đó nổ tung cửa hang.
Sau tiếng nổ, có mấy vệ sĩ từ cách đó không xa chạy tới.
Bọn họ chạy đến trước mặt Hoắc lão gia: “Ông chủ, sau khi các người đi vào, nhóm người này sau đó cũng vào theo. Mấy anh em chúng tôi cũng muốn vào, nhưng cửa hang dường như có gì đó, nhìn thấy nhưng không vào được.”