Mẹ Uông run rẩy đọc xong tin nhắn: “Chuyện này không thể nào! Đây không phải là giọng điệu của Thần Thần nhà chúng tôi, con bé tuyệt đối sẽ không gửi tin nhắn như vậy!”
Mẹ Uông biết con gái mình đau lòng, nhưng không bao giờ đau lòng tới mức muốn tự sát.
Bà ấy thậm chí còn không biết Uông Thần Thần gửi tin nhắn từ khi nào.
Bởi vì xem thời gian gửi tin nhắn thì lúc ấy Uông Thần Thần rõ ràng đã mê man kêu không tỉnh!
Nhìn thấy mẹ Uông hụt hơi, mẹ Trần càng thêm hùng hổ dọa người:
“Sao hả? Còn chưa chịu đi ra? Uông Thần Thần là đồ sao chơi, cô hại chết con trai tôi mà không dám ra đây?!”
Mẹ Uông rốt cục nhịn không được:
“Bà đừng la nữa, đừng hét nữa! Thần Thần nhà chúng tôi xảy ra chuyện, nó nó bị con trai nhà các người quấn lấy!”
Tiếng kêu của mẹ Trần đột nhiên dừng lại, bà quay đầu nhìn về phía mẹ Uông:
“Bà nói cái gì?!”
Không đợi mẹ Uông giải thích.
Chợt thấy ở cửa có một bóng dáng to lớn bị đụng bay ra, là Châu đại sư.
Châu đại sư hiển nhiên là trải qua một phen chiến đấu, quần áo trên người đều bị rách, còn có không ít vết thương. Châu đại sư ôm ngực, còn nôn ra một ngụm máu.
Sắc mặt mẹ Uông lập tức trở nên trắng bệch:
“Châu Châu đại sư, ngài thế nào rồi?”
Mẹ Trần nghi ngờ nhìn cảnh tượng trước mắt, hoài nghi có phải nhóm người mẹ Uông đang diễn kịch.
Châu đại sư thở hổn hển:
“Bà Uông, bà xác định quấn lấy con gái của bà là quỷ hồn mới chết vài tháng sao?”
Con quỷ này rất dữ, ông ta không giải quyết được.
“Vậy vậy con gái tôi phải làm sao bây giờ?” Mẹ Uông thấy Châu đại sư bị đánh ra, cửa phòng cư nhiên bị đóng lại, chồng bà ấy đang cố gắng mở cửa.
Mẹ Uông ý thức được không đúng, vội vàng cũng tiến lên giúp đỡ mở cửa, nhưng rõ ràng là dùng chìa khóa rồi mà vẫn không mở được.
Mẹ Uông vội vàng vỗ cửa: “Thần Thần? Là con phải không Thần Thần? Mở cửa ra đi con”
Gọi người, cũng đụng cửa. Nhưng cảm giác tựa hồ có cái gì đó to lớn chặn cửa, thế nào cũng không mở cửa được.
Mẹ Trần nhìn mẹ Uông chảy nước mắt nước mũi, rốt cuộc tin tưởng không phải đang diễn kịch.
Cho nên, thật sự là con trai bà ta, là quỷ hồn của Trần Gia Hoa quấn lấy Uông Thần Thần sao?
Tâm tình mẹ Trần có chút phức tạp.
Con trai là vì Uông Thần Thần mới qua đời, nhưng đây là một tai nạn ngoài ý muốn, trong lòng bà ta cũng hiểu điều đó.
Đây cũng là nguyên nhân bà ta không báo cảnh sát, chỉ tìm tới cửa gây sự.
Nhưng bây giờ mẹ Trần được biết rằng quỷ hồn của con trai dường như trở về, định mang ‘con dâu’ Uông Thần Thần của bà đi, việc này hơi làm nát tam quan của bà ta.
Một bên là con trai, bên kia là quan niệm cơ bản của một ‘con người’.
Cuối cùng mẹ Uông lựa chọn tìm cảnh sát giúp đỡ.
Cũng không biết là trên người cảnh sát mang theo chính khí hay là như thế nào, sau khi hai cảnh sát tới giúp phá cửa, cánh cửa mãi không thể mở ra vậy mà giờ bật mở.
Mẹ Uông là người đầu tiên xông vào.
Tuy nhiên, sau khi bà ấy đi vào thì thấy con gái ngồi dậy từ trên giường.
Nhưng mẹ Uông chắc chắn đây không phải là con gái của bà ấy.
Con gái bà ấy không thể nào dùng ánh mắt đáng sợ như vậy nhìn bà ấy.
Rất nhanh mẹ Trần đi vào, ánh mắt của ‘Uông Thần Thần’ thay đổi.
Mẹ Uông có cảm ứng:
“Ngươi ngươi không phải Thần Thần! Ngươi là Gia Hoa!”
Mẹ Trần khó tin nhìn mẹ Uông, nhưng khi thấy ánh mắt của ‘Uông Thần Thần’ thì bà ta sửng sốt.
Không phải người mẹ nào không nhận ra con mình được.
"Gia Hoa? Phải con không Gia Hoa?”
Tiếc rằng sự xuất hiện của mẹ Trần chỉ khiến ánh mắt của ‘Uông Thần Thần’ hơi thay đổi.
Chờ khi hai cảnh sát cảm thấy cảnh tượng trước mắt có chút hoang đường, tiến lên muốn hỏi mẹ Uông báo cảnh sát vì chuyện gì.
Hai người vừa tới gần, liền nhìn thấy "Uông Thần Thần" ngã về phía sau, ngất đi.
“Thần Thần!” Mẹ Uông vội vàng tiến lên đỡ con gái mình.
Mẹ Uông nắm bả vai Uông Thần Thần lắc vài cái:
"Thần Thần, Thần Thần, con hãy tỉnh lại!”
Uông Thần Thần mơ màng mở mắt ra, lúc này là Uông Thần Thần thật.