Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 710 - Chương 711: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 711: Vô Đề

Cô ta đã suy yếu đến mức sắp nói không nên lời: “Mẹ, cứu con. . . giúp con với. Gia Hoa nói, nói muốn dẫn con đi Mẹ, mẹ cứu con. . .”


Mẹ Uông vừa gật đầu vừa rơi nước mắt: “Mẹ nhất định sẽ cứu con! Chắc chắn sẽ cứu con!”


Nói xong lập tức nhìn về phía Châu đại sư còn đang ở phía sau: “Đại sư! Cứu con gái tôi đi!”


Châu đại sư điên cuồng lắc đầu: Hung dữ như vậy, ông ta giải quyết không nổi.


Tuy Châu đại sư không giải quyết được, nhưng biết nên tìm ai giúp.


Làm một đại sư tại chức từng đăng ký ở Bộ Đặc Dị, Châu đại sư đã sớm học được: đánh không lại, tìm Bộ Đặc Dị.


Không lâu sau, Bộ Đặc Dị đã nhận được tư liệu liên quan chuyện này.


Mà Lệ Hoan phát hiện Uông Thần Thần là bạn học của Cố Khanh, liền trực tiếp chuyển hồ sơ cho cô.


Sau khi Cố Khanh nhận được tin tức, lập tức chạy tới nhà Uông Thần Thần.


Hai vị cảnh sát giúp phá cửa vẫn còn ở bên trong, bị mẹ Uông giữ lại không cho bọn họ đi, chỉ sợ Uông Thần Thần lại xảy ra chuyện gì.


Lúc nhìn thấy Cố Khanh, không ai phát hiện cô là ‘chuyên gia’ mà Châu đại sư tìm tới.


Ngoại trừ ‘đồng nghiệp’ Châu đại sư.


Mới đầu Cố Khanh cũng không nói ra, nhìn thấy người trong phòng đều hoảng loạn, cô trước tiên giới thiệu mình là bạn học của Uông Thần Thần.


Mẹ Uông bây giờ không rảnh tiếp đãi bạn học với chả bạn học.


Mẹ Uông nói thẳng:


“Chuyện đó, ngại quá, nhà chúng tôi đang gặp nhiều chuyện, hơi rối loạn, cô chờ qua một thời gian lại đến tìm Thần Thần được không?”


Cố Khanh cũng có chuẩn bị, lấy điện thoại di động ra:


“Mẹ Uông, chuyện là vầy, cháu đến đây vì hình chụp họp lớp mấy hôm trước có vấn đề. Dường như có quỷ.”


Hiện tại nhóm người mẹ Uông cực kỳ mẫn cảm với chữ ‘quỷ’, vội lại gần hỏi:


“Đâu? Tấm hình đó đâu?”


Mẹ Uông nhận lấy hình từ tay Cố Khanh, khi xem tấm ảnh chụp chung thì tay bà ấy run rẩy.


Nhưng mẹ Uông bình tĩnh lại, phóng lớn ra:


"Đúng vậy! Chính là Trần Gia Hoa! Nó luôn đi theo Thần Thần của chúng tôi! Nó nó chết rồi mà sao có thể làm như vậy!”


Mẹ Uông nhịn không được lại khóc.


Mẹ Trần cũng khóc, nhưng bà ta khóc vì kích động.


Khi thấy chàng trai đứng cạnh Uông Thần Thần trong hình chụp mẹ Trần mới xác định con mình vẫn còn tồn tại trên thế giới này, mặc dù là hình thức quỷ hồn.


Đợi đến khi tâm tình của nhóm người mẹ Uông ổn định một chút, Cố Khanh mới biểu lộ thân phận:


“Mẹ Uông, thật ra hôm nay cháu đến để giải quyết chuyện của Thần Thần, hy vọng bác cho cháu gặp Thần Thần trước đã.”


“Đúng đúng!” Châu đại sư vội vàng chứng minh: “Vị đại sư này pháp lực cao thâm, tôi không sánh bằng! Nhanh cho cô ấy thử đi!”


Mẹ Uông nửa tin nửa ngờ, nhưng ngẫm lại là Cố Khanh mang hình đến, lúc cô nói đến quỷ dường như không sợ chút nào, bà ấy hơi tin.


“Vậy cô đến xem giúp.”


Cha và mẹ Uông dẫn Cố Khanh đi phòng ngủ của Uông Thần Thần.


Một nhóm người đi theo phía sau.


Hai cảnh sát bị mẹ Uông kéo đi, bà ấy cảm thấy có cảnh sát nhân dân ở đây, có thể kinh sợ quỷ hồn.


Hai cảnh sát câm nín trước việc bị mẹ Uông lợi dụng như thần giữ cửa, hai người này khá trẻ tuổi, lần đầu tiên gặp phải chuyện kỳ dị như vậy trong lòng cũng rất tò mò.


Cha mẹ Trần đi theo là vì sợ con trai mình bị tổn thương, cho dù biến thành quỷ hồn thì vẫn là con của họ, bọn họ quyết không cho phép có người thương tổn con trai của bọn họ!


Cố Khanh muốn đến gần một chút.


Tình hình hiện tại của Uông Thần Thần đã rất tệ.


Ý thức của Uông Thần Thần vẫn tỉnh táo, nhưng sức khỏe cực kỳ suy yếu.


Nhưng Cố Khanh vừa tới gần liền phát hiện bên cạnh Uông Thần Thần đột nhiên xuất hiện một hình thể linh hồn.


Hắn kháng cự Cố Khanh tới gần, hé miệng làm khẩu hình: xéo.


Ôi chao!


Cố Khanh tức giận bật cười, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy quỷ hồn kiêu ngạo như vậy!


"Ngươi là một quỷ hồn, hiện tại còn dây dưa với người còn sống, như vậy không tốt lắm.”


Bình Luận (0)
Comment