Xích Tùng dứt khoát cắn răng thực hiện.
Đang lúc Xích Tùng nhớ lại lúc trước mình dấn thân vào tà đạo như thế nào.
Cố Khanh đứng ở phía sau Tạ Giác và thiếu quan chủ, nháy mắt với Khương Mặc Ngôn bên cạnh.
Tay cô lén cầm hai lá bùa lóe tia sáng vàng.
Đó là bùa Rước Thần và bùa Rước Quỷ.
Bùa Rước Quỷ là mời trong địa phủ, bùa Rước Thần thì đúng như tên gọi, đương nhiên là rước thân thể thần tiên trên trời.
Cố Khanh đang do dự có thể sử dụng hai lá bùa này không.
Dùng bùa Rước Quỷ? Với kết quả thử nghiệm mấy lần của Cố Khanh, nếu cô sử dụng không chừng sẽ mời ra hồn phách Âm Dương Tuần Tra Sử của Khương Mặc Ngôn.
Cố Khanh không dám thử.
Dùng bùa Rước Thần thì không xác định công hiệu.
Trên trời có nhiều thần tiên như vậy, ai biết mời trúng vị nào không chút sức tấn công, còn hao phí nhiều linh lực, không có lời.
Nhưng hiện giờ không có cách khác nhanh mà có hiệu quả hơn.
Cố Khanh cho rằng Tà Linh trong pho tượng tự xưng là Nguyệt Lão, tính công kích chắc không quá mạnh.
Vấn đề lớn nhất là làm sao giải quyết sợi chỉ đỏ đầy phòng.
Khương Mặc Ngôn lắc đầu với Cố Khanh, tựa hồ đã nghĩ tới cái gì đó.
Anh làm khẩu hình: Lửa, lửa càng lợi hại hơn!
Cố Khanh nhìn thấy, thầm đoán.
Ý của anh là dùng linh lực đốt bùa cháy lửa còn chưa đủ lợi hại?!
Cố Khanh nỗ lực nhớ lại, nghĩ đến một lá bùa, bùa Tam Thiên Nghiệp Hỏa.
Đây là một lá bùa cao cấp, tương tự như kỹ năng quần công phiên bản tăng cường.
Cái gọi là Nghiệp Hỏa, chỉ có một loại lửa trong địa phủ có thể thanh lọc tất cả tội ác trên đời.
Nghe nói bùa Tam Thiên Nghiệp Hỏa có thể dẫn tới Nghiệp Hỏa địa phủ trợ giúp thanh trừ tội ác của nhân gian.
Nhưng vấn đề là, bùa này. . . Cố Khanh còn chưa vẽ thành công!
Cố Khanh vẽ bùa chú không lười biếng một ngày nào.
Đoạn thời gian trước cô lại có chút đột phá, nhưng bởi vì có kinh nghiệm cần hao phí công đức vẽ bùa Khô Mộc Phùng Xuân, nên Cố Khanh không dám thử vẽ nhưng lá bùa cùng cấp bậc.
Bao gồm bùa Tam Thiên Nghiệp Hỏa.
Nhưng lúc này, cũng chỉ có thể thử một lần.
Cố Khanh cắn răng một cái, ý bảo Khương Mặc Ngôn yểm hộ cho mình.
Sau đó cô vụng trộm xoay người, lấy ra một cây bút bùa chấm chu sa, thử vẽ bùa trong hư không.
Cố Khanh mới gần đây học được vẽ bùa trong hư không.
Hiện tại cô có thể vẽ bùa bình thường bằng cách này, nhưng chưa từng thử cấp bậc cỡ bùa Tam Thiên Nghiệp Hỏa.
Khi bút của Cố Khanh vừa động, Tạ Giác cùng thiếu quan chủ liền có phản ứng.
Hai người vững vàng chiếm cứ vị trí cửa, thoáng di động bước chân che kín thân hình Cố Khanh.
Nhưng không lâu sau đó.
Khi công đức của Cố Khanh rót vào phù bút, bùa Tam Thiên Nghiệp Hỏa bắt đầu chậm rãi thành hình.
Chỉ đỏ trong phòng bắt đầu rung nhẹ, giống như là phát hiện ra cái gì khiến chúng nó sợ hãi.
Xích Tùng phản ứng hơi chậm rốt cục cũng chú ý tới, thay đổi sắc mặt: “Các người đang làm cái gì vậy?!”
Xích Tùng vung tay hướng nhóm người Tạ Giác, mấy sợi chỉ đỏ bắn về phía tứ chi của họ.
Quả nhiên phạm vi hoạt động của chỉ đỏ có giới hạn.
Vượt qua cửa phòng tạp vật thì chỉ đỏ yếu đi nhiều, bị Linh Hỏa trong tay Tạ Giác bức lui.
Xích Tùng bất đắc dĩ ôm tượng tiến lên vài bước, xem ra phạm vi công kích của chỉ đỏ sẽ mạnh hơn khi ở gần pho tượng.
Tạ Giác và thiếu quan chủ nghênh đón, phụ trách ngăn cản chỉ đỏ lại bắn tới.
Khương Mặc Ngôn phụ trách hộ pháp cho Cố Khanh, đánh lui một ít "cá lọt lưới".
Cố Khanh biết bùa này hữu dụng, vẽ càng thêm nghiêm túc, một bước cũng không dám sai lầm.
Nhưng rất nhanh, cô cảm thấy hụt hơi.
Công đức là Thiên Đạo đưa ra phần thưởng cho người có trợ giúp thế gian, dùng một ít để vẽ bùa còn được.
Nhưng muốn dùng nhiều hơn, đó là tuyệt đối không thể. Càng nhiều công đức bị Thiên Đạo cấm sử dụng.
Tình huống hiện tại của Cố Khanh là sử dụng công đức rất ít.
Cũng may, Khương Mặc Ngôn chú ý tới loại tình huống này.