Sau khi Lâm Thư Ngọc cùng Từ Ngạn nói rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ba người lo lắng tình huống của Vương Mậu, họ báo với Khương Mặc Ngôn một tiếng rồi đi bệnh viện.
Khương Mặc Ngôn lúc này cũng nhận được một ít tin tức về nhà ma.
Một gia đình năm người bị sát hại dã man này thật ra không rời khỏi nhà.
Bọn họ đều trở thành quỷ hồn, nhưng chỉ có một lệ quỷ, là chủ nhà này.
Con mèo kia dường như là thú cưng lúc trước gia đình này nuôi, sau khi năm người bị giết thì nó trở thành mèo hoang.
Lúc trước hung thủ giết cả nhà bọn họ bị chủ nhà trở thành lệ quỷ quay về báo thù giết chết.
Phương pháp rất đơn giản, trực tiếp nhập xác thú cưng tức là con mèo kia, sau khi tìm được hung thủ, lợi dụng sức mạnh của lệ quỷ mê hoặc hung thủ.
Hung thủ nhìn thấy một con mèo yêu khổng lồ giống như hổ, thật ra là một cảnh ảo chân thực do lệ quỷ tạo ra.
Nếu ý chí của bạn đủ mạnh mẽ, sau khi bị mèo yêu cào trúng hoặc cắn bị thương có thể ý thực được đây là giả thì sẽ không bị thương.
Nhưng nếu tiềm thức của bạn cảm thấy rằng đây là sự thật, vậy thì khi mèo yêu cắn bạn đến chết, cơ thể của bạn sẽ xuất hiện vết thương tương ứng.
Đây chính là nguyên nhân lúc trước hung thủ kia bị kiểm tra ra là bị dã thú cắn chết.
Về phần gia đình năm người kia sau khi báo thù, tại sao không muốn rời khỏi đó.
Chỉ có thể nói, đó là nguyện vọng của lệ quỷ.
Sau khi chủ gia đình chết thảm biến thành lệ quỷ, khống chế thú cưng trong nhà giết chết hung thủ. Nhưng hắn không muốn đầu thai, cũng không muốn cho người nhà đầu thai.
Hắn tạo ra một cảnh ảo cho người nhà, khiến cả gia đình tiếp tục sinh hoạt ở cùng nhau.
Bởi vì chết khi đang ngủ, cho nên trừ chủ nhà lệ quỷ ra, các thành viên khác sau khi biến thành quỷ hồn căn bản không biết mình đã chết, hơn nữa có chủ nhà che chở, cũng tiếp tục vui vẻ sống trong cảnh ảo.
Đó là lý do tại sao nghe thấy tiếng cười của con nít, tiếng máy may.
Không chỉ như thế, vì phòng ngừa người nhà của mình ở trần gian quá lâu mà không đi đầu thai sẽ bị ảnh hưởng không tốt gì, hắn còn dùng sức mạnh của mình nuôi dưỡng hồn phách của người nhà.
Quỷ sai cũng từng tới, dù sao lệ quỷ này xem như đã giam giữ bốn quỷ hồn, ảnh hưởng đến bọn họ đầu thai chuyển thế.
Nhưng chủ nhà lệ quỷ ngoan cố chống cự, kiên quyết không vào địa phủ, nếu không được như ý thì thà cả gia đình biến thành tro.
Suy xét đến hắn trừ báo thù ra không hại người khác, lúc trước cũng chỉ dọa mấy khách thuê bỏ đi, Bộ Đặc Dị giúp đỡ cho chủ nhà có thể cùng người nhà sống hết đời trong cảnh ảo.
Chủ nhà đồng ý, chờ hết đời này sẽ mang theo người nhà cùng nhau đi địa phủ.
Cứ như thế, bởi vì nguyên gia đình quỷ ở, ‘người bên trên’ can thiệp khiến tòa nhà lặng lẽ trở thành một tòa nhà bỏ hoang.
Không ngờ bị mấy sinh viên tìm đường chết mò tới, quấy rầy sự yên ổn của gia đình họ.
Lúc này, trong bệnh viện.
Nhóm Từ Ngạn tìm được Vương Mậu.
Thật là giày vò vất vả.
Trong bốn người, một người mất máu quá nhiều vào bệnh viện, hai cô gái vì bị quỷ ám sức khỏe yếu. Chỉ có Từ Ngạn xem như bình yên vô sự.
Thừa dịp giữa đi mua cơm cho mọi người, Từ Ngạn lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.
Sau tiếng tút tút, đầu dây bên kia vang lên giọng nói:
“Alo?”
Từ Ngạn nghe được thanh âm này, ánh mắt tối sầm, hô một tiếng:
“Cha.”
Đầu dây bên kia dừng lại một chút, mới hỏi: “Gọi điện thoại tới tìm cha có chuyện gì?”
Nghe có vẻ không giống như cha và con trai nói chuyện, càng giống đối thoại của cấp trên và cấp dưới.
Ánh mắt Từ Ngạn vụt tắt, nhưng dường như đã quen với phương thức đối thoại như vậy, cậu ấy nói:
“Cũng không có chuyện gì, hôm nay con đi du lịch với bạn, vừa lúc gặp anh họ nên nói cho cha biết một tiếng.
Từ Ngạn vốn định nói với cha về chuyện mình gặp ma, nhưng giọng nói bên kia đầu dây lạnh lẽo khiến cậu ấy cảm thấy dù nói ra cũng không có ý nghĩa gì, dứt khoát không nói, chỉ báo rằng gặp Khương Mặc Ngôn.