Lúc nãy Viên Hàm kể về Thôi Bân có nói là sau khi hai người yêu nhau, Thôi Bân chưa từng xin tiền bà ta.
Không lẽ tình yêu đích thực?!
Cố Khanh cảm thấy khẳng định không phải!
Khi hai người yêu nhau ở cạnh nhau, khí tràng xung quanh sẽ chuyển sang màu hồng.
Nhưng vừa rồi Thôi Bân ngồi bên cạnh Viên Hàm, hai người nhìn giống như tình nhân, nhưng chỉ có khí tràng bên Viên Hàm là chuyển màu hồng phấn, bên Thôi Bân không chút thay đổi. Rõ ràng, gã chưa từng thích Viên Hàm.
Thú vị thật.
Mãi đến lúc này Cố Khanh mới hoàn toàn xác nhận, Thôi Bân tiếp cận Viên Hàm là có mục đích khác.
Nhưng mục đích của gã là gì?!
Cố Khanh thông tin của Thôi Bân cho Đổng Diệu Diệu, nhờ cô ấy điều tra giúp về tình huống của Thôi Bân.
Cố Khanh có dự cảm, từ tình huống gia đình Thôi Bân nhất định có thể tìm được một ít thứ hữu dụng.
Đổng Diệu Diệu rất nhanh gửi tin đến.
Mang theo một vài dấu chấm than viết hoa.
Cố Khanh mở tệp đính kèm ra, nhìn thấy một Thôi Bân hoàn toàn khác với lời Viên Hàm kể.
Cha Thôi Bân là giáo sư của đại học Truyền Thông thành phố S, mẹ là y tá.
Thuở nhỏ vì cha mẹ bận việc công tác lơ là chăm sóc, khiến nuôi thành cá tính Thôi Bân tự lập.
Cộng thêm về sau cha mẹ bởi vì tính cách không hợp mà ly hôn, tạo thành ảnh hưởng không tốt cho Thôi Bân, gã thiếu cảm giác an toàn rất nhiều, thích nữ giới lớn tuổi hơn mình.
Thành tích học tập của Thôi Bân không tốt, thích hát.
Tốt nghiệp trung học xong Thôi Bân không thi đậu đại học, cha bắt gã học lại, gã trực tiếp bỏ nhà đi, không bao giờ trở về nữa.
Cố Khanh nhìn chàng trai ngây ngô sạch sẽ trước mắt, lại nhìn chàng trai trong hình chụp điện thoại con mắt tràn ngập thô bạo. Họ trông giống nhau, nhưng chắc chắn không phải là cùng một người!
Bởi vì trong tư liệu của Đổng Diệu Diệu cho thấy, Thôi Bân mấy năm trước cùng bạn đi tham gia môn thể thao mạo hiểm đã chết vì ngoài ý muốn.
Người trước mắt này không phải Thôi Bân, chắc gã là em trai của Thôi Bân, Thôi Giản.
Không giống như anh trai Thôi Bân, em trai Thôi Giản là học sinh giỏi, lúc cha mẹ ly hôn thì đi theo mẹ.
Thôi Giản trong hình và người đang ngồi cạnh Viên Hàm giống nhau.
Sau khi Thôi Bân chết vì tai nạn Thôi Giản mới xảy ra vấn đề.
Mẹ Thôi phát hiện, sau khi con trai lớn qua đời, đứa con trai út vốn không biết hát đột nhiên có thể hát và chơi guitar. Ban đầu chỉ uống trà không uống cà phê, bây giờ gã uống cả hai loại. Thôi Giản vốn không biết đánh nhau, đột nhiên có thể lấy một địch hai.
Mẹ Thôi là một y tá, lần đầu tiên đưa con trai đến bệnh viện khám. Khám xong họ cho rằng bởi vì anh trai Thôi Bân qua đời nên Thôi Giản mắc chứng tâm thần phân liệt, trong đầu tách ra một Thôi Bân.
Về phần tại sao đột nhiên biết hát, chơi guitar đánh nhau, bọn họ không thể giải thích.
Mẹ Thôi đưa con trai vào trại an dưỡng tiến hành trị liệu.
Trải qua một khoảng thời gian chữa trị, bọn họ phát hiện tình huống của Thôi Giản tương đối ổn định.
Tính cách của gã vẫn tính cách của Thôi Giản, chỉ là bỗng nhiên học được một vài thứ vốn nên là Thôi Bân biết làm.
Nhưng về chủ quan gã cho rằng mình là Thôi Bân chứ không phải Thôi Giản.
Xác nhận ngoại trừ nhận thức bản thân có vấn đề, Thôi Giản không có bất kỳ lạ thường nào, bà Thôi liền đón Thôi Giản trở về. Dù sao tình huống của Thôi Giản tựa hồ khác với tâm thần phân liệt, được bác sĩ đồng ý, tốt nhất cho gã trở về cuộc sống của người bình thường.
Thôi Giản liền lấy tên Thôi Bân học xong đại học, cuối cùng lựa chọn làm ca sĩ trong một quán bar nhỏ.
Sau đó, gã quen biết Viên Hàm.
Điều đáng chú ý là Viên Hàm và Viên Hàm và cha của hai anh em họ Thôi này biết nhau.
Viên Hàm từng học ở đại học Truyền Thông thành phố S, cha của hai anh em họ Thôi là thầy của bà ta.
Cố Khanh cảm thấy cô đã có thể đại khái chắp vá ra một ít tin tức.