Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 757 - Chương 758: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 758: Vô Đề

Từ Ngạn cảm giác Tiêu Tiêu kia quá nguy hiểm.


Nghe được Khương Mặc Ngôn hỏi, Từ Ngạn nhanh chóng nhớ lại:


“Ban đầu em không phát hiện lạ thường. Về sau Phùng Lỗi, là cái kẻ biến mất cùng Tiêu Tiêu, anh ta cứ nói rằng cô ta là người đẹp nhất chỗ này, muốn đi tán tỉnh.”


“Khi em lại gần một chút cảm thấy bùa hộ mệnh đeo trên cổ bắt đầu nóng lên, giống như bị lửa đốt vậy. Em nhớ anh từng nói quỷ quái càng lợi hại tới gần thì bùa hộ mệnh càng nóng, nên vội báo cho anh biết.”


Từ Ngạn sờ cằm:


“Chi tiết thì em không dám nhìn nhiều, cảm thấy đàn ông ở xung quanh đều sẽ không tự chủ được bị cô ta hấp dẫn. Còn nữa, có người nói Tiêu Tiêu kia là một nữ yêu tinh, đàn ông nào quen cô ta sẽ nhanh chóng suy yếu.”


Nghe Từ Ngạn miêu tả, Khương Mặc Ngôn đại khái có chút hiểu biết. Xem tình huống, tuy rằng không biết đối phương là người hay quỷ, nhưng hiển nhiên ăn tinh khí của đàn ông.


Nhưng có thể công khai xuất hiện ở chỗ này thì chắc cũng có chỗ dựa.


Khương Mặc Ngôn đang suy nghĩ thì điện thoại reo chuông, Đổng Diệu Diệu gọi tới: "Khương Mặc Ngôn, vừa mới điều tra được, Phùng Lỗi lái xe chở một người phụ nữ đến biệt thự của anh ta ở khu Hải Điền.


Đợi đến khi Khương Mặc Ngôn cúp điện thoại, Từ Ngạn tiến lại gần:


“Anh đi qua đó ngay bây giờ à?”


Khương Mặc Ngôn gật đầu.


Tuy anh chưa gặp người phụ nữ tên Tiêu Tiêu, nhưng anh tin tưởng Từ Ngạn sẽ không báo động giả. Nếu người phụ nữ kia có vấn đề, vậy tự nhiên là thà rằng giết nhầm chứ không bỏ sót!


Từ Ngạn gật đầu, nói:


“Vậy anh đi đi, em sẽ không thêm phiền.”


Từ Ngạn gật đầu với Khương Mặc Ngôn, đi về phía Từ Bác Văn.


Khương Mặc Ngôn thì lái xe đuổi theo phương hướng Phùng Lỗi rời đi.


Phùng Lỗi cảm thấy, Tiêu Tiêu này thật sự là một yêu tinh!


Toàn thân cao thấp, không có một chỗ không đẹp, chỗ nào cũng hấp dẫn gã.


Chỉ riêng ở trong xe, gã đang lái xe, Tiêu Tiêu ngồi ở ghế sau, bộ dạng say quyến rũ khiến người gã nóng ran.


Nếu như không phải ý chí Phùng Lỗi kiên cường, không chừng đã ở trong xe


Dù Phùng Lỗi đã cố gắng nhịn, chờ vất vả tới đích, vừa xuống xe, gã đã không kiềm được hôn Tiêu Tiêu.


Hai người liền dùng tư thế như vậy mở cửa vào biệt thự. Đợi đến khi buông nhau ra hít thở, Phùng Lỗi nhịn không được cảm thán một câu: “Tiểu yêu tinh, em đúng là muốn mạng của anh mà!”


Phùng Lỗi nói xong lại muốn hôn lên đôi môi đỏ mọng.


Tiêu Tiêu né tránh một chút, trong ánh mắt có ánh sáng u ám, thanh âm tràn ngập lực hấp dẫn: "Vậy nếu như em thật sự muốn mạng sống của anh, anh sẽ đưa nó cho em chứ?”


Lời nói ra dường như là trêu đùa, sâu trong ánh mắt lại tràn ngập ý tứ nghiêm túc.


Phùng Lỗi không hề phát hiện ra:


“Nếu em muốn đương nhiên đều cho em! Chỉ cần em chịu mãi mãi ở bên anh!”


Phùng Lỗi vừa nói vừa tiếp tục hôn.


Tiêu Tiêu lúc này không né tránh, ngược lại kề sát môi, thì thào:


“Hứa rồi nhé, em sẽ vĩnh viễn bên anh, mạng của anh thuộc về em!”


Mây mưa xong, Phùng Lỗi cuối cùng cũng hiểu được sự lợi hại của Tiêu Tiêu mà các anh em đã nói.


Phùng Lỗi tuy hơi rượu chè gái gú nhiều, nhưng ít nhất người còn trẻ, thể lực không tệ.


Không ngờ đụng phải Tiêu Tiêu, cô ta rên vài tiếng đã làm Phùng Lỗi đầu trống rỗng, khi tỉnh táo lại thì hành sự xong rồi.


Tuy có cảm giác lâng lâng trên mây, nhưng thân thể thì như bị vét sạch.


Một người phụ nữ như vậy, có vẻ như gã không chịu nổi.


Phùng Lỗi trì độn cảm thấy mình chọn nhầm đối tượng. Vốn tưởng rằng đối phương là con mồi của mình, nay xem ra không chừng là ngược lại.


Nhưng dù trong lòng hiểu rằng không nên chạm vào người phụ nữ này, chờ khi đôi tay ngọc choàng qua cổ mình, Phùng Lỗi lại không kiềm được lâng lâng.


Bình Luận (0)
Comment