Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 87 - Chương 87: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 87: Vô Đề

Khi chọn người thứ ba, thầy Khổng Phương vốn muốn tùy ý chọn đại, nhưng trong đám học sinh dào dạt hứng thú, mắt tràn đầy sùng bái thì Cố Khanh ánh mắt ngơ ngẩn không biết đang nghĩ gì đó trở nên cực kỳ nổi bật.


Khổng Phương tò mò, thế là chọn Cố Khanh làm đối tượng xem tướng cuối cùng của mình.


Cố Khanh suy nghĩ một hồi, cảm thấy tính thử một quẻ cũng không tệ.


Khi Khổng Phương kêu Cố Khanh âm thầm nghĩ chuyện mình muốn bói toán, trong lòng cô nghĩ cha mẹ của mình.


Liên tục sáu lần, Khổng Phương ghi lại quẻ tượng rồi bắt đầu đo lường tính toán.


Ông sửng sốt.


Loạn.


Trong quẻ tượng của Cố Khanh chỉ có một chữ loạn.


Khổng Phương có thể nhìn ra Cố Khanh cầu thân duyên, nhưng không biết tại sao chuyện cô cầu lại hiện ra hai loại đáp án hoàn toàn khác nhau.


Một là mệnh cách cha mẹ đầy đủ, giàu sang chưa từng có, một mệnh cách khác là cực khổ không có chỗ dựa, chết sớm.


Một người thân duyên, làm sao có thể tính ra hai loại kết quả hoàn toàn khác nhau?


Khổng Phương không bỏ cuộc, lại nhìn Cố Khanh, muốn tìm manh mối từ tướng mạo.


Nhưng Khổng Phương nhìn kỹ phát hiện càng không nhìn thấu tướng mạo của Cố Khanh, giống như có sương mù luôn biến ảo, không thấy rõ, xem không hiểu.


Khổng Phương thăm dò đưa linh lực của mình qua, sau đó hoảng sợ.


Trong học sinh của mình ẩn giấu đồng nghiệp huyền học?!


Khổng Phương ngạc nhiên nghi ngờ nhìn Cố Khanh, ngoài mặt không lộ vẻ gì.


Cố Khanh mỉm cười với Khổng Phương.


Khổng Phương thấy thế thì cười khổ, xem ra danh hiệu xem tướng siêu chuẩn của ông phỏng chừng không giữ được.


Khổng Phương vờ như không có chuyện gì xảy ra, hỏi:


“Bạn học này, xin hỏi trò muốn xem thân duyên phải không?”


Cố Khanh ngoan ngoãn gật đầu.


“Vậy xin hỏi” Khổng Phương muốn hỏi đối phương có phải là cha mẹ khoẻ mạnh, hỏi một nửa thì không nói tiếp được, không tính chuẩn được, còn hỏi nhiều làm gì.


Khổng Phương thở dài nói:


“Điều bạn học này cầu tôi không tính chuẩn được.”


Cả lớp xôn xao.


Khổng Phương là ai? Là thần tướng của trường học! Từ khi mở môn học tự chọn Chu Dịch, mỗi lần ba quẻ đều không tính sai. Bây giờ còn chưa nói xong Khổng Phương đã trực tiếp thừa nhận chính mình tính không chuẩn, không biết là thầy Khổng Phương gặp trục trặc gì hay sinh viên nữ này có vấn đề.


Nhiều sinh viên đã bắt đầu lấy điện thoại ra up bài lên diễn đàn tiếp sóng trực tiếp. Môn Chu Dịch mỗi lần ba quẻ chưa bị lỗi lần nào, vậy mà thầy Khổng Phương chính miệng nói tính không ra một sinh viên, đây chẳng phải là việc lớn động trời sao?


Cố Khanh lại cảm thấy tính không ra là chuyện bình thường.


Người trong huyền học xem như đồng nghiệp, chỉ khi nào năng lực vượt qua đối phương rất nhiều mới tính chuẩn được, nếu không thì chỉ có thể tính ra một ít cơ sở. Thầy Khổng Phương không có nhiều linh lực, trước kia tính chuẩn là dựa vào ba đồng tiền cổ có tiềm chất pháp khí, hơn nữa xem tướng cho người bình thường, nên ông không tính ra được tình huống của Cố Khanh là bình thường.


Tuy nhiên, có thể trực tiếp thừa nhận chính mình tính không chuẩn, đủ thấy thầy Khổng Phương là người rộng lòng.


Cố Khanh cười nói: “Thầy tính không ra là bình thường, lúc em còn nhỏ thường bị bệnh, về sau gặp một đạo sĩ già đưa cho một hồ lô ngọc, thế là hết bệnh. Sau khi khỏe lại, ngẫu nhiên gặp người xem tướng cũng khó tính ra tình huống của em.”


Cố Khanh đương nhiên nói dối, nhưng cô đeo hồ lô ngọc là cái mua ở phố Đồ Cổ, nó đã thay da đổi thịt trông không giống vật bình thường. Mặc kệ là thật hay giả, vụ này xem như cho qua.


Không dây dưa nhiều, đám bạn học cũng đồng ý cho giáo viên đổi một người xem tướng, chứng minh ông vẫn tính chính xác. Mọi người đều tạm thời buông xuống di động, chờ xem người tiếp theo được xem tướng.


Lần này được chọn là một sinh viên nam cao gầy hơi đen, quẻ tượng hiện ra, thầy Khổng Phương bật cười hỏi:


“Xem ra bạn học này là lòng động Hồng Loan, tính nhân duyên!"


“Ố ồ!”


Đám sinh viên trong lớp đều ồ lên.


Cậu trai mặt đen nghe mọi người la lên thì đỏ mặt, da mặt vốn đen mà bây giờ đỏ ửng thành màu đỏ đen, khiến mọi người cười càng lớn tiếng.


“Đúng rồi, em muốn tính nhân duyên."


Bình Luận (0)
Comment