Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 110 - Chương 110 - Kết Hôn Với Quỷ - 2

Chương 110 - Kết hôn với quỷ - 2
Chương 110 - Kết hôn với quỷ - 2

Hạ Vân Lam vừa nghe cô nói vậy liền khóc lóc gật đầu, cô ta không ngừng gọi điện cho chồng mình, người đàn ông kia thế nhưng lại lấy cớ tăng ca nên không về nhà, Hạ Vân Lam nổi giận: “Tối hôm qua vẫn còn bình thường, hôm nay lại chạy đến nhà con nhân tình kia rồi!”

Sở Từ không nói gì, tầm mắt của cô lướt qua Hạ Vân Lam rồi dừng lại ở bình nước hoa nơi đầu giường. Đây là một cái chai rất xinh đẹp, xinh đẹp đến mức quỷ dị, cái chai màu đen, trên thân bình là một đóa hoa mạn đà la rất lớn, màu đen phối hợp cùng màu đỏ khiến cho bình nước hoa có một vẻ ma mị quỷ dị không nói nên lời.

Sở Từ cầm lấy nước hoa, mở cái nắp màu đen ra, cô phun ra thử một chút, hương vị của nước hoa lập tức phiêu tán ở trong không khí, một loại hương vị rất nhanh chui vào mũi cô, Sở Từ nhận ra không đúng lập tức niệm chú loại bỏ tâm ma, giờ khắc này tim cô đập rất mau, cái trán cũng xông ra một lớp mồ hôi mỏng. Cũng may pháp thuật của cô mạnh nên ảnh hưởng sẽ không lớn, nhưng chỉ nhìn cô như vậy cũng có thể nghĩ đến nếu là một người bình thường mà ngửi thấy hương vị này thì sẽ có phản ứng lớn đến mức nào.

Mày của Sở Từ nhăn thật chặt: “Tôi lại hỏi cô một lần cuối, cái chai này cô lấy từ đâu ra?”

Ánh mắt của Hạ Vân Lam trốn tránh không dám nhìn thẳng Sở Từ, một lúc lâu sau tại sự bức bách của Sở Từ mới ấp a ấp úng nói: “Là một người Đại sư cho tôi, đó là một điều hương sư rất lợi hại, ông ta rất am hiểu việc điều chế các loại nước hoa, trước đó vài ngày bạn của tôi nói cho tôi biết có một loại nước hoa dành cho phụ nữ thất tình, hễ người phụ nữ nào dùng loại nước hoa này đều sẽ trở nên rất có mị lực, sẽ khiến rất nhiều đàn ông yêu cô ta, nếu là người đàn ông nào thay lòng đổi dạ đi ngoại tình mà ngửi được vị của loại nước hoa này cũng sẽ rất nhanh hồi tâm chuyển ý.”

Ngữ khí của Sở Từ rất lạnh nhạt: “Cho nên cô thật sự tin tưởng là sẽ có chuyện tốt như vậy sao?”

Hạ Vân Lam biện giải nói: “Đại sư, ngay từ đầu tôi cũng không tin, nhưng ngày đó cô cũng thấy đấy, tôi chỉ phun một chút nước hoa ở trên người mình mà chồng của tôi đã nhanh chóng yêu tôi trở lại, đêm đó vẫn luôn cùng tôi triền miên đến sáng, chúng tôi đã rất lâu không có như vậy rồi, còn bây giờ thì chỉ cần anh ấy nhìn thấy tôi liền sẽ trở nên giống như hồi chúng tôi mới yêu nhau vậy.”

“Vậy cô có nghĩ đến là vì sao cô lại sẽ mơ thấy giấc mơ quái dị này hay không?” Sở Từ hỏi ngược lại.

Hạ Vân Lam ngẩn ra, không thể tin được nói: “Chẳng lẽ chuyện này lại có quan hệ gì với loại nước hoa này sao? Làm sao có thể đâu? Loại nước hoa này rất mắc, một bình nhỏ này liền tốn của tôi đến 1 vạn đồng tiền, nước hoa mắc như vậy thì sao lại có thể có tác dụng phụ cơ chứ?”

Sở Từ cười: “Cô nói rất đúng, nước hoa này quả thật rất sang quý, hơn nữa lại còn hi hữu, điều này cũng là bình thường thôi, nước hoa có bỏ thêm thi du vào điều chế thì làm sao có thể không quý cơ chứ?”

Nghe vậy, Hạ Vân Lam trầm mặc một lát, ngay sau đó kinh tủng ngẩng đầu lên, hai mắt cô ta trừng lớn, dáng vẻ chịu kích thích không nhỏ nhìn Sở Từ chằm chằm, vẫn luôn lắc đầu nói: “Không, không có khả năng! Thi thi…sao có thể có loại đồ vật này cơ chứ? Làm sao có thể…”

Sở Từ cong môi, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, đúng vậy, cô cũng muốn biết ở trong một xã hội pháp chế như vậy, người điều hương sư kia làm sao có thể có loại đồ vật này?

….

Đêm đó Hạ Vân Lam đem con mình đưa đến nhà cha mẹ, bản thân cô ta thì ở nhà một mình, đến buổi tối cô vô cùng sợ hãi, nhưng nghĩ đến con mình cô lại không thể không cố gắng ngủ như bình thường. Sau khi thiếp đi cô nhanh chóng bắt đầu nằm mơ, lúc này người đàn bà kia lại đến nữa.

“Ngày hôm qua không bái đường xong, hôm nay chúng ta tiếp tục đi…” Vừa xuất hiện bà ta liền nói rồi muốn tiến tới kéo Hạ Vân Lam.

“Không cần! Không cần!” Hạ Vân Lam luôn giãy dụa nhưng lần này bà ta thế nhưng lại kéo cô ra khỏi nhà, đội ngũ đón dâu đến rất nhanh, Hạ Vân Lam bị bắt ép nhét vào trong một cỗ kiệu. Vài người đàn ông cô không thể thấy rõ mặt nâng kiệu hoa lên, Hạ Vân Lam cứ như vậy mà ngồi ở trên kiệu, lung lay đi về phía trước.

Nói cũng kì quái, con đường phía trước rõ ràng phải là thành thị thế nhưng lại biến thành một cái đường núi, Hạ Vân Lam nhớ rõ con đường này, đây là con đường mà tối qua cô đi qua, phía trước chính là từ đường. Kiệu hoa rất nhanh ngừng lại trước cửa từ đường, Hạ Vân Lam bị người ta dẫn xuống kiệu hoa, đội ngũ đón dâu lại đem cô vào từ đường, Hạ Vân Lam nhìn về phía đám thẻ bài để ở chính giữa gian nhà, nơi này có rất nhiều người họ Trình, hẳn đều là người của một gia tộc, cô cẩn thận đếm đếm, có chừng hơn 20 người, mà người tân lang đêm qua ho ra máu đang đứng ở trung gian, mở cái miệng đỏ tươi của mình ra nhìn Hạ Vân Lam cười.

Hạ Vân Lam kinh dị, theo bản năng muốn chạy thì bỗng nhiên nghe rầm một tiếng, cửa từ đường bị người ta đột nhiên đóng lại. Từ đường bỗng chốc xuất hiện đầy người đang ngồi, có già có trẻ, còn có con nít chạy qua chạy lại khắp nơi, nhìn qua có vẻ rất là náo nhiệt, những người này đều đang nhìn chằm chằm Hạ Vân Lam.

Bà lão mặc áo đỏ cười nói: “Đây là con dâu mới của Trình Hải nhà tôi.”

“Không tồi không tồi!” Một bà lão rụng hết răng mơ hồ nói: “So với con dâu nhà tôi thì có vẻ chắc nịch hơn.” Phía sau bà ta là một người phụ nữ trẻ, trên mặt không có biểu tình gì mà nhìn Hạ Vân Lam, không có chút phản ứng nào.

Hạ Vân Lam kinh dị nhìn về bốn phía, lúc này cô mới phát hiện trong gian từ đường này có chừng tám người phụ nữ cỡ tuổi cô, trên đầu những người kia đều búi một búi tóc đơn giản, trên mặt không có biểu tình nhưng khóe miệng lại mang theo một nụ cười quỷ dị, giống như là cái gì cũng hiểu nhưng lại sẽ không nói cho cô biết.

Hạ Vân Lam theo bản năng hỏi: “Mấy người cười cái gì? Mấy người muốn nói cái gì?”

Một người phụ nữ bỗng nhiên cười quỷ dị: “Cô rất nhanh liền sẽ biết thôi.”

Hạ Vân Lam cảm thấy sống lưng mình lạnh lẽo, theo bản năng muốn chạy trốn nhưng bà lão kia bỗng nhiên lại bước đến ấn cổ của cô, tàn nhẫn nói: “Cô sống là người của Trình gia, chết cũng là người của Trình gia! Cô cần phải cùng Trình Hải kết hôn!”

Lúc này lại có một ông lão đội mũ quả dưa bước ra, nói: “Tôi muốn đem tên của cô ta ghi vào gia phả, tên của cô ta là…”

“Hạ Vân Lam.” Người đàn bà áo đỏ nói.

“Không!” không biết sao Hạ Vân Lam lại có một loại dự cảm nếu tên của cô mà bị viết lên thì cô sẽ xong đời, Hạ Vân Lam gấp đến mức toát mồ hôi, nhưng mà cuối cùng cô cũng không thể ngăn cản được bọn họ, lão già kia nhanh chóng viết tên cô xuống. Hạ Vân Lam sợ đến mức đang muốn chạy thì lại thấy một lá bùa màu vàng đột nhiên bay tới, sau đó lại có rất nhiều bùa từ nóc nhà của từ đường bay lên trời, những người kia cảm thấy không thích hợp đều lạnh mặt đứng lên, bọn họ đang muốn ra tay thì một ngọn lửa lớn đánh tới, Hạ Vân Lam ngẩng đầu nhìn mới thấy nóc nhà của từ đường đang bốc cháy, mấy người kia kinh hãi một chút liền cuống quít đi dập lửa, lúc này lực đạo của lá bùa cũng càng ngày càng mạnh, mãi cho đến khi một chùm ánh sáng vàng xuất hiện thì Hạ Vân Lam mới nhắm mắt lại hôn mê bất tỉnh.

………….

Không biết qua bao lâu, Hạ Vân Lam lại tỉnh lại lần nữa mới phát hiện mình đang nằm trên mội khối đá cẩm thạch, Sở Từ thì đứng ở một bên chà lau một đồ vật nhìn qua vừa giống đao lại vừa giống kiếm.

“Đại sư.” Hạ Vân Lam suy yếu ngồi dậy.

“Cô đã tỉnh rồi.” Sở Từ nhàn nhạt nói, vẫn tiếp tục động tác trên tay mình.

Hạ Vân Lam lấy lại tinh thần nhìn bốn phía thì bị dọa đến toát mồ hôi lạnh. Khó trách sau khi tỉnh lại cô luôn cảm thấy lạnh cả người, còn cảm thấy chỗ này gió quá lớn, thì ra đây là một cái nghĩa địa công cộng trên đỉnh núi, mà cô thì đang ngủ trên một cái mộ.

Hạ Vân Lam sợ hãi đứng lên, suýt nữa khóc: “Tôi bị làm sao vậy?”

“Rất rõ ràng, cô bị người bắt kết hôn với quỷ.” Sở Từ bình thản trả lời.

“Kết hôn với quỷ?” Hạ Vân Lam nghe vậy liền sợ đến mức không nói nên lời: “Tôi…chuyện này sao có thể xảy ra?”

“Không có gì mà không có khả năng xảy ra cả, cô lại đây nhìn liền biết.” Sở Từ chỉ vào mấy chữ viết trên mộ bia.

Hạ Vân Lam nhìn qua từng cái một, lại thấy mấy cái mồ gần đó đều khắc tên người, những người kia đều cùng một cái họ, hẳn là người một nhà, mà họ của những người này không ngoại lệ đều là họ Trình! Mà cái mộ cô ngồi lên chính là mộ của Trình Hải!

Nơi này làm sao mà có từ đường cái gì? Rõ ràng là một đám mộ! Mà những cái thẻ bài kia chính là mộ bia! Càng quỷ dị chính là trước mộ bia của Trình Hải còn có hai bộ đồ cưới chưa thêu xong, bộ của nhà gái còn thiếu một cái tay áo!

Hạ Vân Lam hồi lâu không nói ra lời, cô sợ phát khóc: “Đại sư, vậy phải làm sao bây giờ?”

“Việc cấp bách là cần phải lấy lại được cái gia phả kia cái đã.”

“Gia phả? Nếu không lấy lại được thì tôi sẽ như thế nào?”

Sở Từ liếc nhìn cô một cái, cười nói: “Cô nói thử xem, kết quả của việc gả cho một người chết sẽ như thế nào?”

Bình Luận (0)
Comment