Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 111 - Chương 111 - Nâng Giá

Chương 111 - Nâng giá
Chương 111 - Nâng giá

Hạ Vân Lam lập tức im miệng, cô cảm thấy lo sợ không yên, chỉ sợ một giây sau Sở Từ lại kêu cô đem mộ đào ra để lấy gia phả thì chắc cô chết mất, ai ngờ Sở Từ lại ngồi yên đó, không có đi tìm xẻng mà chỉ móc từ trong túi ra một đống bùa màu vàng. Sở Từ lấy cây trâm trên đầu mình xuống, chấm chu sa vẽ bùa, cũng thì thầm: “Cấp tốc nghe lệnh! Thái Thượng Lão Quân nhanh chóng giúp ta! Gấp giấy thành hạc, vì ta sử dụng!”

Lá bùa vẽ xong, con hạc giấy kia thế nhưng vỗ vỗ đôi cánh bay lên. Hạ Vân Lam hoảng sợ, Sở Từ cũng không rảnh né cô ta mà tập trung tiếp tục làm phép, hạc giấy rất nhanh vỗ cánh bay rồi dừng lại ở một cái mộ, sau đó Sở Từ lại niệm pháp thuật, việc kì quái đã xảy ra, con hạc giấy kia thế nhưng biến mất không thấy, tiếp theo là một làn khói màu xám từ trong mộ bay ra.

“Đại sư, chuyện này…” Hạ Vân Lam thấy vậy nóng vội nói.

“Yên tâm, gia phả đã bị tôi đốt rồi.” Sở Từ nói xong liền thu hồi ý cười của mình, sắc mặt ngưng trọng nói: “Bây giờ điều cô cần làm là đưa tôi đi gặp người điều hương sư kia.”

Hạ Vân Lam lắc đầu nói: “Hôm nay thì không được rồi, bạn của tôi nói cho tôi biết hắn ta chỉ xuất hiện vào ngày thứ tư hàng tuần mà thôi, hôm nay mới chỉ là thứ hai.”

Sở Từ trầm mặc một lát. Hạ Vân Lam lại vội hỏi: “Đại sư, tôi có một chuyện không rõ, trong phim không phải nói muốn kết hôn với quỷ thì cần có tín vật gì đó của nhà gái mới được sao? Tôi chưa bao giờ đem vật phẩm tư nhân của mình cho người khác, làm sao có thể bị quỷ bắt kết hôn chứ?”

Sở Từ cong cong môi: “Cô không có đem vật phẩm tư nhân của mình cho người khác nhưng người khác lại đem vật phẩm tư nhân của họ cho cô, hơn nữa cô còn nhận lấy rồi.”

“Chẳng lẽ là…” Hạ Vân Lam chần chờ nói.

“Đúng vậy, chính là bình nước hoa kia, cô nói nguyên liệu dùng để chế tác nước hoa kia có phải là đồ vật tư nhân hay không?” Sở Từ thản nhiên giải thích.

Hạ Vân Lam rùng mình một cái, cái loại đồ vật này…đương nhiên là tư nhân rồi.

Sở Từ lại lập tức móc ra mấy cái lá bùa màu vàng, dán từng cái lên tất cả các ngôi mộ của nhà họ Trình, chuyện kì lạ xảy ra, giờ khắc này từ mộ bia thổi đến một trận gió kì quái, trận gió kia rất lớn, thổi đám bùa kia bay lên như là muốn đem bùa xé đi vậy. Ánh mắt Sở Từ trở nên lạnh lùng, cô nhíu mày nhìn về đám mộ, nhanh chóng niệm chú pháp. Mấy lá bùa bị cô nhanh chóng đè ép xuống, Sở Từ lại móc sư đao ra chống cự với sát khí bay ra từ mộ, sư đao gặp âm sát khí nên sát khí cũng rất mạnh, Sở Từ vỗ một đao xuống, âm phong từ phần mộ mới rốt cuộc ít đi một chút.

Sở Từ lại bày một cái trận pháp trên phần mộ của Trình gia, đem tất cả quỷ của Trình gia đều vây trong trận, cũng dùng bùa chú phong bế mộ bia, khiến cho tất cả quỷ không thể ra khỏi đây nửa bước, cứ vậy, Sở Từ không cần khai đàn làm phép cũng có thể đem tất cả quỷ vây khốn. Sở dĩ cô sẽ không đối phó bọn họ là vì cô biết chỉ giải quyết chúng là không đủ.

Cô dùng hạc giấy đốt gia phả, dùng trận pháp và bùa chú trấn trụ mộ địa, đám quỷ kia không thể ra ngoài cũng sẽ không gây được sợ hãi gì. Chủ yếu là người điều hương sư kia cơ.

Một người dám dùng thi du để chế tác nước hoa, còn có thể thao tác ý niệm của con người khiến người kết hôn với quỷ, người như vậy mới là chân chính lợi hại. Từ sau cái lần đánh bại Vu La đoạt xác lại cho Nhan Thuật đến giờ cô còn không có gặp được người như vậy đâu.

Thật sự là rất chờ mong cuộc gặp lần này nha.

……….

Ngày hôm sau Sở Từ luôn ở nhà vẽ bùa để chuẩn bị cho cuộc gặp mặt với người điều hương sư kia. Lúc này cô mới vừa vẽ xong một lá thì điện thoại của cô lại vang lên đánh gãy sự suy tư của cô.

“Alo, là Tô Đài sao?” Sở Từ cười cười.

Tiếng cười của Tô Đài truyền đến: “Đại sư, thật là cảm ơn cô, gần đây vận khí của tôi tốt hơn rất nhiều, lại vừa mới nhận một vai chính trong phim.”

Sở Từ cười nói: “Vậy là tốt rồi, hãy nỗ lực lên, cô sẽ rất nhanh trở nên nổi tiếng đấy.”

“Vâng.” Tô Đài kích động trả lời, sau đó lại nói: “Đúng rồi, Đại sư, hôm nay tôi gọi đến là để nói cho cô nghe một tin tức tốt, gần đây Tôn Manh Manh đi xem mắt với con trai của một người quen của bác Tôn, nghe nói hai người ở chung cũng không tệ lắm.”

“Vậy là tốt rồi.” Sở Từ nghe vậy mỉm cười nói.

Tô Đài thật sự là quá cám ơn Sở Từ, Tôn Manh Manh là bạn thân với cô từ hồi nhỏ, cô không muốn Tôn Manh Manh chịu thương tổn, cũng may là đã ngăn lại đúng lúc.

“Bây giờ bạn bè trong vòng của tôi đều rất tin tưởng cô, còn bảo tôi cầu một cái thẻ hoa đào tới giúp các cô ấy chiêu hoa đào chất lượng cao đâu.”

Sở Từ nghĩ lại, làm thẻ hoa đào cũng không quá khó liền nói: “Cũng được, cô cần bao nhiêu cái?”

“Chắc cỡ 5 cái đi, tôi đã nói với bọn họ rồi, cứ dựa theo giá 100 vạn một cái để trả tiền.” Tô Đài nghĩ nghĩ một chút rồi báo số lượng.

Sở Từ bật cười: “Không cần đưa nhiều tiền như vậy đâu.”

“Đại sư, tôi giới thiệu khách cho cô thì cũng không thể để cô chịu thiệt nha, hơn nữa, nhà bọn họ cũng không thiếu tiền, cô chỉ cần bảo đảm đồ vật có tác dụng thật là được, bọn họ mời Đại sư từ Hong Kong Đài Loan đến, năng lực của mấy người đó căn bản không bằng một phần mười của cô nữa mà tùy tiện xem cái phong thủy đều dám thu cả trăm vạn, cô làm thẻ hoa đào hữu dụng như vậy mới thu có 100 vạn mà còn nhiều cái gì? Tôi đã thay cô truyền tin ra ngoài, về sau đoán mệnh thấp nhất là 100 vạn, có thành ý thì đưa 300 400 vạn, cao hơn nữa thì không giới hạn!” Tô Đài kiêu ngạo nói.

Sở Từ bật cười, không nghĩ đến giá hành nghề của mình cao như vậy là nhờ Tô Đài giúp cô nâng lên đến. Lại nói, Nhan Thuật cũng rất thích giúp cô nâng giới nha. Mấy người này làm vậy là đạo lý gì? Hơi tí là đưa trăm vạn, làm như tiền không đáng giá hay sao ấy.

Thật ra bạn bè của Tô Đài đều là mở công ty, không kém tiền, mấy người này mua cái túi xách hàng hiệu liền tốn mấy chục vạn rồi, 100 vạn cũng chỉ là giá của mấy cái túi mà thôi, bọn họ không thiếu tiền mua mấy cái túi.

Lúc này Sở Từ mới trầm ngâm nói: “Cũng được, vậy thì cô cứ nói với họ là về sau nếu bọn họ cần tôi hỗ trợ thì tôi có thể giúp họ tính miễn phí một quẻ.”

“Vậy thì tốt quá rồi, để tôi nói cho bọn họ biết.” Tô Đài kích động nói.

Hôm sau, bạn bè của Tô Đài đến Sở gia để lấy thẻ hoa đào, mọi người lấy được xong đều rất kích động, 100 vạn nếu là người thường nghe tới thì có vẻ rất mắc nhưng trong mắt bọn họ thì nếu có thể chiêu hoa đào tốt, gia thế và các phương diện của đối phương đều rất tốt mà nói thì cũng đỡ các cô đi đường vòng, sẽ mang lại ích lợi chung thân cho các cô, nếu tính như vậy thì tiền này xài rất là có lợi.

Nếu không tùy tiện tìm một người đàn ông để kết hôn, không được mấy năm lại ly hôn thì tổn thất còn lớn hơn nữa. Tất cả mọi người đều nghe theo yêu cầu của Sở Từ đem thẻ bài về đặt ở các phương vị nào đó trong nhà, cùng ngày liền có người được đưa hoa đào đến rồi. Tất cả mọi người đều nói Sở Từ thật là thần, tên tuổi của Sở Từ cũng nhanh chóng lan truyền trong giới xã hội thượng lưu. Sở Từ cũng cũng lục tục nhận được 5 lần chuyển khoản, tổng cộng 500 vạn.

…..

Cùng lúc đó Điền Tử Hàng cũng đang chờ ở trước cửa nhà Tôn gia, thấy Tôn Manh Manh từ trên lầu xuống dưới liền lập tức cầm lấy tay cô, khẩn cầu nói: “Manh Manh, em đừng chia tay với anh!”

Tôn Manh Manh ngẩn ra, không thể tin tưởng nhìn Điền Tử Hàng, làm sao mà hắn ta còn dám đến tìm cô? Do hai người là yêu đương tự do, Điền Tử Hàng vẫn luôn khăng khăng việc Tôn Manh Manh tiêu phí cho hắn trong lúc hai người yêu đương là tự nguyện nên không tồn tại việc hắn lừa gạt. Vì bằng chứng không đầy đủ nên cuối cùng Điền Tử Hàng cũng chỉ có thể được thả ra ngoài.

Chỉ là tiền và nhà của Điền Tử Hàng đều đã bị Thiến Thiến lừa đi rồi, danh khí của hắn ở trên mạng cũng xong rồi, bây giờ đến đâu cũng bị người chỉ chỉ trỏ trỏ, việc học và tiền đồ của hắn cũng tiêu luôn, ngay cả ở dưới quê người ta cũng biết hắn bám vào người giàu có để lừa tiền con nhà người ta. Điền Tử Hàng không có chỗ để đi, trước mắt hắn đã không còn sự đắc ý của tuổi trẻ như ban đầu, đầy mặt hắn là râu ria xồm xoàm, tóc gục xuống, sắc mặt vàng như nến, cả người cũng tản ra một cỗ mùi lạ, nhìn qua cực kì lôi thôi!

Tôn Manh Manh hoài nghi trước kia mắt mình có bị mù hay không mà lại thích phải loại đàn ông này. Thấy Tôn Manh Manh trang điểm xinh đẹp như thế, Điền Tử Hàng lập tức đỏ mắt.

Lúc Tôn Manh Manh cùng hắn ở bên nhau thì luôn không thích trang điểm, ăn mặc cũng rất bảo thủ, mỗi ngày đều mặc áo tay dài quần dài, không có chút mùi vị của nữ nhân nào, bởi vậy hắn chưa bao giờ thiệt tình yêu thích Tôn Manh Manh, từ sau khi có Thiến Thiến, Thiến Thiến thích mặc váy dài điệu đà quả thực chính là tình nhân trong mộng của hắn, Điền Tử Hàng thường xuyên nói xấu Tôn Manh Manh với cô ta, ngay cả Thiến Thiến khi nghe hắn kể về Tôn Manh Manh cũng nói: “Loại người có tiền lại không biết tiêu như Tôn Manh Manh thì có gì đặc biệt hơn người đâu chứ?”

Cũng bởi vậy mà Điền Tử Hàng rất xem thường Tôn Manh Manh, cảm thấy cô không biết trang điểm, không biết tiêu tiền, chỉ là một người có tiền lại không biết tận hưởng mà thôi, không có gì đặc biệt. Loại khinh bỉ này đã xâm nhập vào cốt tủy của hắn, càng đừng nói lúc Tôn Manh Manh ở bên hắn lại vô cùng bảo thủ, ngay cả hôn môi đều không cho hắn hôn thì còn nói gì đến việc khác? Lại còn nói mọi chuyện đều phải chờ sau khi kết hôn mới có thể tiến hành cũng khiến Điền Tử Hàng rất coi thường, thầm nghĩ cô ta không có chút mị lực nào, ai muốn ngủ với cô ta kia chứ?

Trước kia hắn rất khinh thường cô, từ đáy lòng cho rằng trừ tiền ra cô không còn có ưu điểm gì. Nhưng bây giờ trước mắt hắn, Tôn Manh Manh mặc một bộ váy vừa người, uốn tóc kiểu Hàn Quốc, phối hợp với giày cao gót khiến cô có vẻ vừa xinh đẹp lại đáng yêu. Điền Tử Hàng lập tức nhíu mày: “Em mặc như vậy là tính đi đâu?”

Bình Luận (0)
Comment