Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 113 - Chương 113 - Phỉ Thúy

Chương 113 - Phỉ thúy
Chương 113 - Phỉ thúy

“Ai mà biết?” Tằng Tiểu Nhã cũng rất không thích, trước kia lúc Sở Từ chưa chuyển trường đến thì nam sinh cả lớp đều thích vây quanh cô, nhưng kể từ khi Sở Từ chuyển trường đến thì rất nhiều chuyện đều thay đổi, không còn có người để ý đến cô nữa, ngôi vị hoa khôi của lớp 8 cũng rơi xuống trên người Sở Từ, mà thành tích của cô không so được với Sở Từ, ngay cả môn thể dục mà cô am hiểu cũng thua Sở Từ nốt, chỗ nào cũng bị Sở Từ áp chế.

Lâm Tuyết âm dương quái khí nói: “Mùa đông mà còn ăn mặc ít như vậy, nhất định là một người rất có tâm cơ! Cậu xem cậu ta mặc đồ cũng không phải hàng hiệu, vừa thấy liền biết không giàu có, nhưng cậu nhìn trâm cài và nhẫn của cậu ta kìa, đều là phỉ thúy, cậu ta lấy đâu ra loại đồ vật này cơ chứ?”

Tằng Tiểu Nhã nghe vậy lại càng ghen ghét nói: “Ai mà biết được? Không chừng là người nam nào đó tặng cho cậu ta, tớ thường xuyên nghe nói có siêu xe đưa cậu ta đến trường đâu.”

“Vậy sao? Thảo nào...” Lâm Tuyết ra vẻ đã hiểu hết mọi chuyện.

Nhất thời Lâm Tuyết nhìn Sở Từ chằm chằm với vẻ mặt cổ quái, cảm quan của Sở Từ rất nhạy bén, cô nhận ra được tầm mắt bất thiện liền quay đầu lại, đối diện với ánh mắt không tốt mà Lâm Tuyết và Tằng Tiểu Nhã còn chưa kịp thu hồi lại, cô không nói gì, biểu tình bằng phẳng đối diện với hai người, hai người kia thế nhưng lại nhanh chóng dời đi tầm mắt, biểu hiện như vậy rõ ràng là chột dạ.

Mọi người sau khi ca hát liền bắt đầu ăn cơm, phòng này là phòng VIP, hai cái bàn đều có thể ngồi hơn 20 người, cả lớp chen ở đây ăn cũng không đến mức quá chen chúc, mọi người ngồi xuống vừa ăn vừa nói nói cười cười, vì cuối kì thi được kết quả không tồi nên tâm tình mọi người đều rất tốt, nói chuyện một hồi liền bắt đầu bát quái lên.

“Các cậu có đọc được cái topic hot trên diễn đàn của Hải Giác chưa? Có người nói mấy scandals trước kia của Lục Cảnh Hành đều là do Tôn Kiệt Siêu tung ra, mà Tôn Kiệt Siêu thì các cậu cũng biết rồi đấy, đã từng cường gian rất nhiều nữ minh tinh, nghe nói là do Lục Cảnh Hành không quen nhìn nên thường xuyên xung đột với gã, sau này mới có thể vì mâu thuẫn mà rời khỏi công ty, mà Vạn Thanh giải trí thì bởi vì Lục Cảnh Hành rời đi mới luôn chèn ép Lục Cảnh Hành.” Một người mở đầu đề tài bát quái về giới giải trí nói.

“Vậy sao? Vậy tại sao Lục Cảnh Hành lại không đứng ra làm rõ?”

“Đúng vậy. Dù sao cũng nên đứng ra làm sáng tỏ mới đúng chứ?”

Mọi người rõ ràng là rất có hứng thú với những đề tài của giới giải trí này, mỗi người đều tham gia nói một câu.

“Đúng rồi, còn có Nhan Thuật nữa, dạo gần đây cô ấy rất nổi nha, tớ rất thích những bộ phim mà cô ấy diễn, đặc biệt là miêu yêu trong bộ phim mới này, cảm giác vô cùng xinh đẹp vũ mị.”

“Tô Đài cũng rất không tồi nha, gần nhất hình như mấy người nữ minh tinh đều đột nhiên nổi tiếng hơn rất nhiều.”

Đang nói thì Tằng Tiểu Nhã bỗng nhiên nhìn chằm chằm Sở Từ, âm dương quái khí nói: “Các cậu quên rồi sao? Lục Cảnh Hành đã từng chia sẻ Weibo của Sở Từ nha, mấy cái bát quái này nếu muốn biết hỏi cậu ấy là được rồi nha, không phải cậu ấy không gì không biết sao? Mấy việc nhỏ này không làm khó được cậu ấy đi?”

Sở Từ sớm nhận thấy thái độ của Tằng Tiểu Nhã không đúng, trong lòng cũng rất kì quái, hai người cả một học kì đều chưa từng nói qua ba câu nói, cô đắc tội Tằng Tiểu Nhã khi nào?

Ngu Đường nghe thế cau mày nói: “Tằng Tiểu Nhã, cậu nói vậy là có ý gì? Sở Từ là người như thế nào cậu không phải không biết.”

“Tớ cũng không biết cậu ta là người như thế nào nha.” Tằng Tiểu Nhã hừ lạnh, tầm mắt dừng lại ở trên nhẫn của Sở Từ: “Sở Từ, nhẫn và cây trâm cậu mang không phải là đồ giả chứ? Trong suốt như vậy chắc là hàng nhái rồi.”

Sở Từ chỉ cười cười cúi đầu uống miếng trà, không lên tiếng. Thấy cô không trả lời, thái độ vẫn nhàn nhạt như trước, có vẻ tự mình đến đòi mất mặt, Tằng Tiểu Nhã tức giận: “Tớ đang hỏi cậu đấy, sao cậu không có phép lịch sự tí nào thế? Nếu là nhẫn thật mà trong suốt như vậy thì đến bao nhiêu tiền mới mua được?”

Đang nói thì bạn trai của Tằng Tiểu Nhã là Lư Giang dẫn theo một cô gái tiến vào, Lư Giang cười cười: “Mọi người chơi có vui không? Tiểu Nhã nhà tôi vẫn luôn khiến tôi tìm một căn phòng lớn, bây giờ lại là sắp cuối năm, nếu là người bình thường còn không tìm được đâu, cũng còn may là anh họ tôi là ông chủ chỗ này mới đem phòng này để lại cho tôi đấy.”

“Cám ơn anh.” Tất cả mọi người xấu hổ cười.

Lư Giang lại ôm Tằng Tiểu Nhã, nói tiếp: “Tiểu Nhã nhà tôi vẫn luôn là tiểu công chúa, ở trường học mong mọi người nhường cô ấy một chút, sau này có cơ hội tôi sẽ mời mọi người đi ăn.”

Bạn trai cô nói thế khiến Tằng Tiểu Nhã cảm thấy rất có mặt mũi, Lâm Tuyết còn ra vẻ hâm mộ nói: “Tiểu Nhã, cậu xem Lư Giang đối xử với cậu tốt chưa kìa, trong nhà lại còn có tiền nữa, nếu tớ mà cũng có bạn trai như vậy thì tốt rồi.”

Lòng hư vinh của Tằng Tiểu Nhã đạt được thỏa mãn cực lớn, cô cười nói: “Thực ra Lư Giang cũng là bình thường thôi, à mà, Lư Giang, em nhớ người bạn này của anh là làm thiết kế đá quý đúng không? Có thể nhờ cô ấy giúp mọi người nhìn xem cái nhẫn của bạn em là thật hay giả được không? Em nhìn thì thấy không quá giống phỉ thúy thật nha.” Nói xong, cô ta còn nhìn lại Sở Từ cười nói: “Sở Từ, cậu đừng để ý, tớ cũng là muốn tốt cho cậu mà thôi, nếu cậu tiêu tiền mà lại mua phải hàng giả thì không tốt. Thực ra, học sinh như chúng ta thật sự không cần thiết phải đua đòi như vậy, mang hàng giả sẽ không được tốt lắm đâu, sẽ khiến người khác cảm thấy cậu quá hư vinh.” Nói xong còn mạnh mẽ kéo tay của Sở Từ đến trước mặt người nữ sinh kia.

Sở Từ vừa đưa tay ra, ánh mắt của mọi người đều trở nên không đúng. Một phương diện là bởi vì tay của Sở Từ rất đẹp, tinh tế trắng nõn, khớp xương không rõ ràng, là một bàn tay hoàn mỹ, tay cô xinh đẹp như vậy thì tự nhiên mang nhẫn cũng đẹp, chiếc nhẫn bằng phỉ thúy, thông thấu, thế nước mười phần, mang ở trên tay cô không chỉ không có vẻ già mà còn ngược lại, sấn tay cô có vẻ càng trắng nõn như là loại ngọc tốt nhất, khiến người ta cảm thấy toàn thân thoải mái.

Có điều tay tuy rằng xinh đẹp nhưng cái nhẫn phỉ thúy này xác thật là có vẻ quá hoàn mỹ, ánh sáng thật sự rất giống hàng mẫu quảng cáo châu báu, hay như vật phẩm quý báu được bày trong tiệm. Người bình thường đeo phỉ thúy bên trong đều có tạp chất mà giá trị cũng đã rất cao rồi, bây giờ phỉ thúy mắc như vậy, nếu cái này mà là hàng thật thì phải tốn bao nhiêu tiền mới mua được? Sở Từ tuy rằng lợi hại nhưng cũng chỉ là một học sinh bình thường, cái nhẫn này chắc hẳn là đồ giả. Thực ra cho dù cô có mang đồ giả cũng không có gì to tát, nhưng nếu bị vạch trần trước mặt nhiều người như vậy thì lại khác, nếu bị đối xử như thế Sở Từ sẽ mất mặt đến thế nào nha? Nghĩ vậy, mọi người đều thực không thích cách hành sự của Tằng Tiểu Nhã, nhưng phòng này là do Tằng Tiểu Nhã đặt, mọi người cũng không thể ra mặt đối đầu với cô ta ngay trước mặt bạn trai cô được.

“Tớ thấy hay là thôi bỏ đi.” Lý Hiên không muốn thấy Sở Từ bị bắt nạt liền nói: “Tiểu Nhã, thực ra trang sức cái gì tùy tiện đeo là được, thiệt hay giả gì đó cũng chỉ có nữ sinh các cậu mới để ý tới mà thôi, chứ còn nam sinh bọn tớ nhìn cũng chẳng nhận ra được đâu.”

“Đúng vậy đó, thôi bỏ đi.” Mọi người đều lên tiếng đồng ý với Lý Hiên.

Thấy mọi người nói vậy Tằng Tiểu Nhã lại càng xác định mọi người nghĩ giống cô, nhẫn này của Sở Từ nhất định là giả, cô càng cấp bách mà cầm lấy tay Sở Từ, nói: “Chị, chị nhìn giúp em đi.” Thấy cô gái kia không nói lời nào, Tằng Tiểu Nhã lập tức nói thêm: “Có cái gì chị cứ nói ra đi đừng ngại, lời nói thật tuy rằng khó nghe nhưng nếu bạn học của em bị người khác lừa tiền thì cũng quá thảm! Cho nên chị cứ nói thẳng đi.”

Người nữ kia trầm mặc hồi lâu mới khiếp sợ ngẩng đầu, nhìn Sở Từ chằm chằm.

“Làm sao thế?” Tằng Tiểu Nhã thấy biểu tình của cô không đúng liền nhíu mày.

Người nữ kia nhìn nhẫn phỉ thúy của Sở Từ, có vẻ vô cùng yêu quý mà nói: “Cô bé, nhẫn này cô mua không tiện nghi đi? Một viên cỡ như thế này, cùng thế nước cùng kích cỡ, năm ngoái tôi đã bán qua một viên, chỉ cái mặt nhẫn không thôi đã hơn 50 vạn, còn không bao gồm thân nhẫn và công điêu khắc, nếu tìm một người sư phụ tốt để điêu khắc, lại suy xét đến giá nguyên vật liệu bây giờ tăng lên, rất khó để nhập hàng được thì cái nhẫn này của cô ít nhất cũng phải có giá 80 vạn. Này cũng liền thôi, tôi bán qua rất nhiều loại phỉ thúy, không thiếu những cái nhẫn giá mấy trăm vạn, nhưng tuy rằng mấy cái nhẫn đó làm từ chất liệu tốt hơn nhẫn của cô, nhưng thế nước, độ sáng cái gì thì hoàn toàn kém viên này, tôi dám đánh đố, nhẫn này của cô mà bán 100 vạn vẫn còn là thấp! Cô bé, tôi có thể hỏi cô bảo dưỡng nhẫn như thế nào không? Vì sao nhẫn của cô lại sáng như vậy? Tôi không hiểu lắm về việc dưỡng ngọc thạch hay phỉ thúy nên không thể đánh giá sâu hơn, nhưng dù sao tôi cũng có thể khẳng định là chiếc nhẫn phỉ thúy này được cô dưỡng vô cùng tốt.”

Nghe thế, người xung quanh đều khiếp sợ. 80 vạn? Thế nước ánh sáng còn có thể so với mấy viên phỉ thúy giá trăm vạn? Sao có thể chứ? Tuy rằng giá nhà bây giờ dâng lên lợi hại nhưng 80 vạn vẫn là có thể mua được một căn nhà một phòng ngủ một phòng khách ở thành phố nha! Sở Từ đem một căn nhà đeo ở trên tay? Sao có thể? Nhà của Sở Từ mọi người đều đã từng đi qua, chỉ là nhà dân bình thường, lại còn ở trên núi, điều kiện trong nhà cũng không quá xuất chúng, cha mẹ nhìn qua cũng không phú quý, sao có thể lấy ra nhiều tiền như vậy đến mua trang sức cho con gái đâu? Một cái nhẫn liền 80 vạn, thật là lợi hại! Mọi người đều ngạc nhiên nhìn Sở Từ chằm chằm.

Sở Từ chỉ cong môi cười nhẹ nói: “Có lẽ là do tôi không sợ lạnh, phỉ thúy mang trên người tôi nên cũng được tẩm bổ.”

Bình Luận (0)
Comment