Sở Châu nhíu mày, lời này nghe có vẻ vô cùng quái dị, quái dị đến khiến hắn không rét mà run. Sở Từ không nói vô nghĩa nhiều nữa, vươn chân đá ra một cái, hồn phách trực tiếp tiến vào cơ thể của Sở Châu, Sở Châu đột nhiên khôi phục bình thường, hắn nhớ đến rất nhiều chuyện, cảm khái một hồi xong lại nhìn về phía Sở Từ, tựa cười tựa không: “Nói thử anh nghe xem, em trở nên lợi hại như vậy từ khi nào?”
Sở Từ bật cười, anh của cô thật sự rất có phong cách của bá đạo tổng tài đấy.
Làm xong hết thảy Sở Từ đã cảm thấy rất mệt, mà Lục Cảnh Hành đi tìm người sửa thang máy cứu Sở Châu cũng đã trở lại, bởi vì ăn tết nên không có ai ở lại tòa nhà, anh phải liên hệ rất lâu mới tìm được người đến sửa thang máy. Đến nơi lại thấy Sở Châu đã ra tới.
“Em không có việc gì chứ?” Lục Cảnh Hành nhíu mày.
“Em không sao.”
Người của phòng an ninh trong tòa nhà cũng đến, quái dị hỏi: “Vừa rồi là anh nhấn nút khẩn cấp trong thang máy sao?”
Sở Châu gật đầu.
“Thật là kì quái, trong thang máy rõ ràng chỉ có một mình anh, vì sao anh lại nói với tôi là có rất nhiều người bị nhốt?”
Sở Châu cứng lại: “Có thể là do tôi quá khẩn trương đi?”
“Khó trách, hôm nay tôi nhìn thấy anh rất nhiều lần, anh luôn là đi thang máy lên lên xuống xuống, từng lần từng lần gọi điện thoại, lại từng lần từng lần chạy thang lầu…Ủa mà, anh vào thang máy khi nào thế?”
Sau lưng Sở Châu chợt lạnh, lông tơ của anh lập tức dựng thẳng lên, anh không muốn nghĩ quá sâu về chuyện này nữa, càng không muốn miệt mài theo đuổi, nếu không phải Sở Từ đem linh hồn thả lại trong cơ thể anh thì linh hồn bỏ trốn kia của anh có đồng ý trở lại thân thể của anh không? Nếu không thì sao? Anh sẽ trở nên như thế nào?
Lục Cảnh Hành lái xe chở bọn họ về nhà, xe ngừng trước cửa Sở gia, Sở Châu xuống xe mới bỗng nhiên quay đầu lại nói: “Cảnh Hành, vào nhà ngồi chơi một chút đi.”
Lục Cảnh Hành ngẩn ra, sau đó liền hiểu được đây là Sở Châu chủ động làm thân với mình, anh vợ tương lai chủ động mời anh làm sao dám từ chối? Lập tức cười lên: “Được.”
……………..
Cái Tết âm lịch này quả thật rất khó quên, cũng làm người nhà Lục gia ấn tượng khắc sâu. Tết nhất, khó khăn lắm Lục Cảnh Hành mới ăn tết ở nhà thì đã bị một cú điện thoại của Sở Từ gọi đi ra ngoài. Cả nhà trợn mắt há mồm nhìn anh nhận được điện thoại liền chạy đi như là nhận được thánh chỉ. Sau đó là nghe được tin tức Sở Châu ngồi xe bus bị tai nạn xe cộ.
Tóm lại, Sở Từ quả thật là một người có thể chất của Conan, đi đến chỗ nào cũng sẽ gặp chuyện.
Tết âm lịch nhanh chóng trôi qua, Lục Cảnh Hành lại bắt đầu bận rộn, Sở Từ cũng vội vàng vẽ tranh ôn tập bài vở, tới đầu tháng 3, Sở Từ nhận được một lời mời kết bạn từ Wechat, cô add thêm thì bên kia liền gửi tin tức:
“Là Sở đại sư đúng không? Tôi là một đạo diễn của đài truyền hình Orange, là Lục Cảnh Hành lão sư đề cử tôi thêm Wechat của ngài.”
“Xin chào.” Sở Từ trả lời.
Bên kia khách khí nói: “Ngài là người Lục Cảnh Hành lão sư giới thiệu, chúng tôi rất vinh hạnh, cũng rất hy vọng có thể cùng ngài làm một tiết mục. Tôi giới thiệu trước một chút, tiết mục của chúng tôi tên là “Đại chiến huyền học”, đây là gameshow đầu tiên trong nước về thể loại huyền học, chúng tôi rất muốn cố gắng dùng những hình ảnh chân thật nhất đi khai quật những hiện tượng huyền học tồn tại trên thế giới, nói đơn giản hơn chính là mong muốn có thể thỏa mãn lòng hiếu kì của các bạn trên mạng, dù sao mọi người đều rất tò mò muốn biết trên thế giới có quỷ thật hay không, có bán tiên thật hay không, đoán mệnh có phải là chuẩn hay không vân vân. Chương trình truyền hình thực tế của chúng tôi chia làm nhiều kì, mỗi kì có một chủ đề, có thể là gặp quỷ, có thể là thông linh, đoán mệnh, giải quyết những vấn đề nghi nan…vì vậy, chúng tôi rất cần một Đại sư lợi hại chân chính đến để hỗ trợ, không hề nghi ngờ, ngài chính là người Đại sư mà chúng tôi cần tìm kiếm.”
Những lời này đem Sở Từ nâng lên thật cao, Sở Từ tuy rằng không có cảm giác gì đối với những lời khen này nhưng nếu cô đã suy xét đến việc muốn tham gia thì nói chuyện khác cũng có vẻ dối trá, cô chỉ khách khí một câu: “Ngài nói quá lời rồi.”
“Nào có.” Đạo diễn Tiểu Duy thụ sủng nhược kinh: “Không dám nhận, ngài chính là người mà Lục lão sư giới thiệu, là Đại sư chân chính! Ngài đừng nói lời nói như vậy, cứ gọi tôi là Tiểu Duy là được rồi! Về sau ngài cứ đem tôi xem như cấp dưới mà phân phó, không cần khách khí.”
Thái độ khách khí của Tiểu Duy khiến Sở Từ cảm thấy rất ngoài ý muốn, nói thật tuy rằng cô có một chút thực lực nhưng danh khí lại không lớn, ít nhất cũng không có vang dội bằng những Đại sư đã xuất bản sách khác, vậy mà Tiểu Duy vẫn khách khí với cô như vậy, chẳng lẽ đùi của Lục Cảnh Hành thật sự lớn như vậy sao?
Tiểu Duy lại nhanh chóng nói tiếp: “Chúng tôi đã đồng ý với Lục lão sư là sẽ cho ngài đãi ngộ tốt nhất, chúng tôi đã chuẩn bị cho ngài một phòng trang điểm riêng, cho ngài thù lao cao nhất có thể, hơn nữa còn phái một đoàn đội chuyên môn đến để tuyên truyền giúp ngài.” Dừng một chút cô lại lấy lòng hỏi: “Cho nên, chúng tôi có thể nhờ ngài nói một chút với Lục lão sư, khiến cho anh ấy đồng ý đến làm khách quý một kì của tiết mục chúng tôi được không? Để nâng cao ratings lên một chút.”
Dù sao loại tiết mục này chưa từng có người nào làm, bọn họ cũng không xác định được tiết mục này có thể ăn khách hay không nữa.
Sở Từ trả lời: “Để tôi thử xem.”
“Cảm ơn Đại sư.” Tiểu Duy kích động nói: “Tiết mục của chúng tôi hoàn toàn dựa vào ngài đấy! Ngài quả thực là phúc tinh của chúng tôi!”
Sở Từ bật cười, nói việc này cùng Lục Cảnh Hành, Lục Cảnh Hành hừ một tiếng: “Anh đã sớm muốn đồng ý lời mời của bọn họ rồi, chỉ là không đồng ý trực tiếp mà để cho bọn họ đi tìm em, như vậy bọn họ liền sẽ thiếu em một nhân tình, về sau nhất định sẽ đối xử với em tử tế.”
Sở Từ trầm mặc một lát, sau đó đột nhiên cười ôm chặt anh: “Lục Cảnh Hành, em có từng nói với anh điều này chưa nhỉ?”
“Điều gì?” Lục Cảnh Hành nhướn mày.
“Có đôi khi anh thật là đáng yêu!” Không hổ là nam nhân của cô, thời khắc mấu chốt thật sự rất có tác dụng.
“…” Lục Cảnh Hành không có trả lời, chỉ lấy nụ hôn để biểu đạt tình cảm của mình, thực ra, có đôi khi anh cũng cảm thấy Sở Từ thật là đáng yêu, ví dụ như hiện tại, lời cô vừa nói đối với anh quả thực chính là câu dẫn a!
….
Lúc sau, Lục Cảnh Hành khiến cho người của phòng làm việc giúp Sở Từ đàm phán những vấn đề liên quan đến hợp đồng, lại giúp cô tranh thủ rất nhiều quyền lợi. Tổ tiết mục rất khách khí đối với người trong phòng làm việc của anh, tận khả năng thỏa mãn tất cả các yêu cầu.
“Trước khi tiến hành quay chụp chúng tôi có thể phải yêu cầu Đại sư bớt thời gian đến chụp poster, dù sao mánh lới của chúng tôi chính là Đại sư mang mặt nạ, như vậy cách chế tác cùng lựa chọn mặt nạ cần Đại sư đến thử một chút.”
“Được.”
Sở Từ liền tranh thủ một chút thời gian đến phòng làm việc của Orange Video. Orange Video là một trong bốn trang web lớn nhất trong nước, Orange Video làm giàu khá là sớm, thời trẻ thu mua một đám IP với giá thấp, chờ IP nổi thì đem mấy IP giá thấp quay chụp, làm thành phim dài tập và film điện ảnh Internet đăng lên website video thu phí, bởi vậy kiếm được một món tiền lớn, cũng thành lập địa vị của nó ở trong nước.
*IP: theo ngôn ngữ mạng của bên ấy thì có thể hiểu là mấy tiểu thuyết Internet nổi tiếng, họ mua bản quyền film và bản quyền điện ảnh của mấy tiểu thuyết đó để quay.
Orange Video chủ yếu nhằm vào người trẻ tuổi, từ cách thiết kế logo cho đến vẻ ngoài của trang web này đều có vẻ rất trẻ trung, còn có một đặc điểm lớn khác là khi xem video còn có thể xem được bình luận của những người khác ngay trên màn hình. Những trang web khác có rất ít bình luận, cho dù là những chương trình nổi tiếng cũng là như thế, thế nhưng Orange Video thì khác, bình luận có thể nói là một nét đặc sắc lớn nhất của nó, mặc kệ là tiết mục gì, một khi mở bình luận ra rồi thì cũng đừng mong có thể xem video một cách nghiêm túc.
Bình luận tuyệt đối có thể khiến người ta cười đến tắt thở!
Bởi vậy trên mạng còn có người nói: “Người có thân thể không tốt thì tuyệt đối không nên xem Orange Video, càng đừng nên xem bình luận của nó, rất dễ chết đột ngột.
Cách trang trí của văn phòng Orange Video cũng rất trẻ trung, lấy màu cam là màu sắc chủ yếu, khắp nơi đều là hình ảnh quả cam. Sở Từ đến nơi liền gửi Wechat cho Tiểu Duy. Ba phút sau một người nữ sinh trẻ tuổi từ bên trong đi ra, nhìn trái nhìn phải một hồi, sau đó còn gửi Wechat cho Sở Từ: “Đại sư, ngài tới chưa? Tôi đang đứng ở cửa.”
Sở Từ đi đến trước mặt cô, lắc lắc di động nói: “Tới rồi.”
“…” Vẻ mặt của Tiểu Duy lập tức hóa đá, nhìn bộ dáng của Sở Từ chằm chằm hồi lâu. Cô cứng đờ người dẫn Sở Từ vào phòng, người trong phòng nhanh chóng biết được thân phận của Sở Từ, biểu tình còn kinh ngạc hơn cả Tiểu Duy.
Tiểu Duy thấy vậy đột nhiên cảm thấy cân bằng, xem ra tất cả mọi người đều giống như cô, bị tuổi trẻ và sắc đẹp của Sở Từ khiến cho khiếp sợ.
Cô vốn thật sự cho rằng Sở Từ là một ông lão, hoặc là bà lão! Làm sao có thể ngờ là một cô gái còn trẻ như vậy chứ?
“Đại sư, cô còn đang học đại học sao?”
Khóe môi Sở Từ hơi câu lên: “Không, tôi còn đang học lớp 12.”
“…” Lại là một đống người kêu rên.
Sóng trước bị đập chết trên bờ cát, kiểu chết của bọn họ quả thực là quá khó coi! Còn có để cho người sống hay không? Rõ ràng là có vẻ ngoài còn lóa mắt hơn cả minh tinh điện ảnh, lại cố tình là Đại sư đoán mệnh! Nếu là tuổi đã lớn, dốc lòng khổ học nhiều năm cũng thì thôi, đằng này người ta mới cao tam! Còn có thiên lý sao?