Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 133 - Chương 133 - Bắt Đầu Quay

Chương 133 - Bắt đầu quay
Chương 133 - Bắt đầu quay

Lúc tạo hình sư trang điểm cho Sở Từ cũng kinh ngạc một phen, cô rất nghiêm túc nói: “Đại sư, vứt cái mặt nạ đi, tôi cảm thấy vứt mặt nạ đi càng có độ đề tài đấy.”

Lúc trước tổ tiết mục nghe theo đề nghị của Lục Cảnh Hành cho Sở Từ mang mặt nạ, chỉ cho rằng Lục Cảnh Hành muốn bảo vệ sự riêng tư cho Đại sư, bọn họ thảo luận với nhau cảm thấy đeo mặt nạ cũng được, sẽ khiến mọi người tò mò hơn, cũng khiến người ta kiên nhẫn theo đuổi đến cùng để biết người này trông như thế nào, điều đó sẽ khiến mọi người muốn tiếp tục coi chương trình cho đến cuối cùng. Ai ngờ Sở Từ lại xinh đẹp như thế, sớm biết cô đẹp như vậy thì còn mang mặt nạ cái quỷ gì cơ chứ?

Nhất thời, tổ tiết mục đều cảm thấy mình quá lỗ! Nếu không mang mặt nạ thì cái khác họ không nói đến, chỉ bằng quan hệ của Sở Từ và Lục Cảnh Hành thì tiết mục của bọn họ đã đủ hồng hết nửa bầu trời rồi! Qúa là lỗ! Làm một người mỹ nhân như vậy mang mặt nạ quả thực là quá phung phí của trời rồi.

Vì thế lần đầu tiên Sở Từ đến Orange Video liền lóe mù mắt tất cả mọi người, khiến mọi người đều trở thành fan của nhan sắc mình.

Thời gian quay tiết mục sắp đến, vì Sở Từ là nhân vật mới thêm vào nên đối với cô mà nói thì thời gian quay cũng khá là gấp rút. Nhưng đối với tổ tiết mục mà nói thì tiết mục này đã lên kế hoạch quay từ năm ngoái, kéo dài đến bây giờ đã là quá muộn rồi.

Tổ tiết mục đã sớm nhờ các Đại sư liệt ra danh sách, muốn khai đàn làm phép trước khi quay để cầu mong ratings tốt một chút và trong lúc quay chụp sẽ không xảy ra vấn đề gì. Nói cách khác, từ việc khai đàn làm phép liền có thể nhìn ra năng lực của những Đại sư này có thật hay không. Vì đảm bảo có thể thu hút người xem nên tiết mục yêu cầu các Đại sư đều dốc hết khả năng của mình, từ lúc bắt đầu liền có thể lưu lại đề tài cho người xem.

Tới ngày quay, Sở Từ và những Đại sư khác cùng nhau đến hiện trường từ sớm. Hiện trường là một bãi đất trống, bên cạnh là năm cái bàn, mỗi bàn bày một bảng tên của một người Đại sư, cái bàn của Sở Từ đặt ở cuối cùng, phía trên viết ba chữ “Sở đại sư”, mà cái bàn thứ hai là “Triệu Thiên Nhất”, tên này rất quen thuộc đối với Sở Từ, cô lập tức cười, cái vòng này thật là nhỏ hẹp, vòng đi vòng lại cô thế nhưng lại gặp Triệu Thiên Nhất.

Tuy rằng đã biết quy tắc của tiết mục nhưng khi nhìn đến Sở Từ mang mặt nạ thì mấy người Đại sư kia vẫn sửng sốt một chút, thân phận của Sở đại sư rất thần bí, mặc dù là những Đại sư khác đều không biết cô là ai, bọn họ vốn tưởng Sở đại sư là một người đàn ông, ai ngờ thế nhưng lại là nữ, lại vẫn là một người nữ có dáng người cao gầy, hỏa bạo.

Phong cách mặc đồ của cô rất đơn giản, trên mình mặc một cái áo len, phía dưới là quần jean bó sát mình, một bộ đồ đơn giản như vậy thế nhưng cô có thể mặc thành hàng hiệu, khiến mấy Đại sư khác đều sửng sốt, thầm nghĩ người Sở đại sư này có đi nhầm trường quay hay không? Làm sao mà phong cách lại hoàn toàn khác với mấy Đại sư khác như thế? Từ quần áo của cô cũng có thể đoán ra tuổi tác của cô không lớn lắm.

Trên mặt mấy người kia đều lộ ra vẻ khiếp sợ, làm nghề này của bọn họ mà không có ba bốn mươi năm nghiên cứu là rất khó đạt được thành tựu, cô bé này mới có bao nhiêu tuổi? Hai mươi mấy tuổi? Cô có tài năng gì mà có thể trở thành một trường hợp đặc biệt của tiết mục?

Nhất thời rất nhiều người đều đem lòng hoài nghi.

Cùng lúc đó Sở Từ cũng đang đánh giá bọn họ, người đầu tiên là Đại sư Diêu Văn Hoắc, ông ấy đã hơn 50 tuổi, khá có danh tiếng ở địa phương, đã từng xuất bản sách về phong thủy, trong đó có quyển “Diêu Đại sư mang ngươi học phong thủy” bán rất chạy, lúc mua sách trên mạng Sở Từ thường xuyên nhìn đến quyển sách này được gợi ý.

Người thứ hai chính là Triệu Thiên Nhất, đây là lần đầu tiên gặp mặt giữa Sở Từ và Triệu Thiên Nhất, điều khiến cô ngoài ý muốn là Triệu Thiên Nhất rất trẻ tuổi, chỉ khoảng 30 tuổi mà thôi, thân hình cao lớn, diện mạo cũng thanh tú, là loại hình giống như người anh hàng xóm, chỉ nhìn bề ngoài là rất khó tin tưởng hắn lại làm nghề này.

Người thứ ba là người phụ nữ thứ hai của tiết mục, tên là Quảng Nhan Tình, cô khoảng 31 tuổi, cũng được coi là xinh đẹp, sự tồn tại của cô còn khá là nổi bật trong những nam Đại sư khác.

Người thứ tư là Đại sư Qúach Thanh Tâm, khoảng 45 tuổi, không biết có phải người trong ngành này đều có vẻ trẻ tuổi hay không mà thoạt nhìn hắn không giống một người đã hơn 40, tướng mạo nhìn còn rất trẻ.

Mà Sở Từ chính là người Đại sư thứ năm.

Tiết mục có một quy định rất tàn nhẫn, mỗi kì nếu Đại sư nào không hoàn thành nhiệm vụ đều sẽ phải rời khỏi tiết mục, khiến Đại sư khác vào thay thế, nói cách khác, nếu kì này mà không hoàn thành được nhiệm vụ của tiết mục đưa ra thì sẽ bị đào thải, nếu có ba người đều không phá được thì ba người sẽ bị đào thải, kì tiếp theo sẽ mời đến ba người khác, nếu cả năm người đều không phá được thì toàn bộ sẽ bị đào thải, đương nhiên, nếu toàn bộ bị loại thì tiết mục cũng không có mánh lới thu hút người xem, cho nên tiết mục hy vọng có một người có thể kiên trì đến cuối cùng, bởi vậy fan của các Đại sư cũng sẽ đi theo đến cuối cùng.

Đây là ý nghĩa tồn tại của Sở Từ, tiết mục hy vọng cô có thể kiên trì đến cuối cùng. Mà nếu tất cả các Đại sư đều có thể hoàn thành nhiệm vụ thì kì tiếp sau đó sẽ có Đại sư dự bị tiến vào.

……….

Lúc này MC chương trình là Tả Thiên cũng đi đến giới thiệu tiết mục, lại cười nói: “Bây giờ, đạo cụ giành cho các Đại sư đều đã chuẩn bị tốt, chúng ta hãy rửa mắt mong chờ.”

Tiết mục nhanh chóng khiến người mang đạo cụ làm phép đi lên, đạo cụ của mấy người đều rất phức tạp, chu sa, kiếm gỗ đào, ngọn nến, máu gà… đem cái bàn bày tràn đầy, nhìn qua vô cùng chuyên nghiệp. Các Đại sư nhanh chóng làm phép, dù sao cũng đều có kinh nghiệm nên quá trình làm phép cũng không có vấn đề gì lớn, đặc biệt là những Đại sư lớn tuổi như Diêu Văn Hoắc, quá trình làm phép ra dáng ra hình, nhìn qua liền khiến người tin phục, mà Quảng Nhan Tình vì là nữ mà còn trẻ tuổi, lúc làm phép hệt như đang khiêu vũ, dáng người mạn diệu rất có thể thu hút người xem.

Rốt cuộc, mọi người đều kết thúc việc làm phép, đến phiên Sở Từ. Tất cả mọi người đều nhìn cô chằm chằm, công cụ làm phép của cô rất đơn giản, chỉ có chu sa và lá bùa, Triệu Thiên Nhất ở bên cạnh nhíu mày:

“Sở đại sư, công cụ làm phép của cô chỉ đơn giản như vậy thôi sao?”

“Đúng vậy, chỉ đơn giản như vậy là có thể làm pháp thuật rồi ư?”

“Khai đàn làm phép là một việc rất chính thức, bị cô làm như vậy lại trở nên có vẻ thật tùy ý.”

Tiết mục này không có kịch bản cũng không có khung sườn gì cả, toàn bộ đều khiến khách mời tự do phát huy, mọi người đều hiểu rằng mình rất có thể tùy thời bị thay thế được, nếu đã như vậy thì không cần phải khiêm tốn ôn hòa, còn không bằng biểu hiện có vẻ cá tính một chút khiến trong khoảng thời gian mình chưa bị đào thải này có thể thu hút được nhiều fan hơn, bởi vậy tất cả mọi người đều không cố kị chút nào.

Vì không để bị nhận ra nên Sở Từ cũng không mang trâm cài, cô móc ra một cái kiếm gỗ đào, cười nhẹ: “Là ai quy định làm phép phải dùng nhiều công cụ như vậy?”

Mọi người ngẩn ra, Triệu Thiên Nhất nhíu mày nói: “Là tổ sư gia quy định, thứ này đã truyền tới từ xưa đến nay rồi.”

“Đúng vậy, làm phép là một chuyên vô cùng thần thánh, trước khi làm phép còn yêu cầu rửa tay, tắm gội, thay quần áo, chẳng lẽ Sở đại sư không có làm những chuyện này sao?”

Lông mày Sở Từ hơi chau lại, cô nói: “Tối hôm qua tôi có tắm rồi.”

“…” Nhất thời những Đại sư khác đều phẫn nộ, dường như hành vi của cô xúc phạm đến thần linh, làm bẩn chức vị Đại sư này vậy.

Quảng Nhan Tình nói: “Sở đại sư, hành vi của cô cũng quá trò đùa! Đây không giống như hành vi của một Đại sư, tôi thực sự rất hoài nghi vì sao tiết mục lại tìm cô đến đây, cho đến nay tôi đều không thể thấy ra bất kì chỗ nào của cô giống một Đại sư cả.”

Ngay từ khi bắt đầu thì không khí của tiết mục đã rất hỏa bạo, các đại ca quay phim thấy thế liền kích động, bởi vì bọn họ biết rõ đây mới là những gì người xem muốn nhìn đến, bọn họ lập tức điều chỉnh màn ảnh, đem biểu tình của mọi người đều quay vào, mà Tả Thiên cũng thấp giọng nói: “Ngay từ đầu mọi người đã xuất hiện mâu thuẫn với nhau, xem ra làm Đại sư thì mỗi người đều có sự kiên trì riêng của mình, như vậy, Sở đại sư không có tắm gội thay quần áo, cũng không dùng quá nhiều đạo cụ đến để làm phép có phải là vì năng lực của cô ấy không đủ không? Hãy để chúng ta mỏi mắt mong chờ.”

Sở Từ đảo qua mặt của mọi người liền có thể hiểu ý của họ. Cô cười lạnh một tiếng, nói: “Tổ sư gia? Quy củ của tổ sư gia mấy người lại là do ai quy định?”

Lời này khiến mọi người lại ngẩn ra lần nữa.

“Trước giờ tôi chưa bao giờ nghe qua trước khi làm phép cần có những chuẩn bị rườm rà này, nếu là tình huống nguy cấp hoặc là có ác quỷ đến quấy rối, chờ mấy người tắm xong, rau dưa đều đã lạnh, hay là mấy người tính để ác quỷ đến hại người rồi mới trực tiếp đến nhặt xác?”

Lời này khiến sắc mặt mọi người cực kì khó coi, lời cô nói khiến bọn họ đều chau mày. Ác quỷ cái gì có liên quan đến việc làm phép sao? Bọn họ tuy rằng là Đại sư nhưng bất quá cũng chỉ là xem phong thủy đoán mệnh mà thôi, bọn họ đều là người thường, tuy rằng làm nghề này nhưng cũng không hiểu biết gì về mấy việc quỷ quái, thậm chí có người còn chưa bao giờ nhìn thấy ma quỷ, lời Sở Từ nói quá đương nhiên khiến bọn họ không dám nói lời nào, sợ lời nói của mình lộ ra sơ hở gì làm người khác chê cười.

Bình Luận (0)
Comment