Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 141 - Chương 141 - Tân Niên

Chương 141 - Tân niên
Chương 141 - Tân niên

Hai người vong tình hôn môn, hôn đến hai người đều không nhịn được dựa sát vào người đối phương, mong muốn dùng thân thể đối phương đến làm giảm cơn khát của mình. Lục Cảnh Hành vùi đầu vào trong quần áo của Sở Từ, không nhịn được nói:

“Sở Từ, làm sao bây giờ?”

“Hả?”

“Anh thật sự muốn ăn em!”

Đối với một người đàn ông chưa được ăn thịt bao giờ mà nói thì lần đầu tiên chạm vào nữ nhân như là dính thuốc phiện, khiến người ta muốn ngừng cũng không được. Thân thể Sở Từ cũng hơi hơi nóng lên, cô dựa vào cổ của anh, thấp giọng hỏi: “Ăn như thế nào?”

“Chấm một ít nước tương, lấy ít rau thơm, lại thêm một ít hành lá đậu hũ, tạm chấp nhận mà ăn đi.”

Tiểu ác ma trong lòng Sở Từ lại toát ra ngoài, cô cắn vành tai của Lục Cảnh Hành một cái, thấp giọng nói: “Hay là đổi một kiểu ăn khác đi.”

Lục Cảnh Hành hít sâu một hơi, thân thể tức khắc nóng lên, anh bá đạo đem Sở Từ kéo đến trong ngực, mang theo sự ẩn nhẫn nói nhỏ: “Em có suy xét đến hậu quả chưa?”

“Hậu quả gì?” Sở Từ nghĩ mình đã một đống tuổi còn không có đối tượng, nếu bây giờ gặp được thì còn quan tâm nhiều như thế làm gì? Lại nói thời đại này không phải đã giải phóng gông xiềng cho phụ nữ rồi sao? Tất cả mọi người đều nói nam nữ bình đẳng, làm sao mà đến giờ này còn có người cho rằng nữ nhân có hại trong chuyện này đâu? Cô cảm thấy đây là bình thường, thật vất vả cô mới có cơ hội trọng sinh đến thời đại này, nên hưởng thụ những thứ mà đời trước chưa kịp hưởng thụ mới là bình thường nha. Lại nói, đời trước người ta 13 14 tuổi đều có thể làm mẹ rồi, như cô đến tuổi này còn chưa lấy chồng đều là số ít. Cho nên tuy là lời này có một chút tính chất đùa giỡn Lục Cảnh Hành trong đó nhưng Sở Từ là thật sự không cảm thấy có gì sai.

Chẳng qua…

Sở Từ bỗng nhiên câu môi, trong mắt hiện lên một tia tinh quang. Lục Cảnh Hành hít sâu một hơi, thanh âm trầm thấp lại áp lực: “Sở Từ, lát nữa đến phòng của anh nha?”

Sở Từ ồ một tiếng, mắt to chớp chớp nghiêm túc hỏi: “Anh ơi, đến phòng anh làm gì thế?”

“…” Lục Cảnh Hành bị đùa giỡn, anh dường như trừng phạt mà đẩy cô dựa vào cửa sổ xe, cánh tay bá đạo chống trên cửa sổ, đôi môi mỏng của anh mím lại, thấp giọng nói: “Sở Từ, như vậy là không ngoan! Em có biết, nam nhân khi mà dục cầu bất mãn là rất đáng sợ không?”

Sở Từ lại chớp chớp đôi mắt to: “Thật vậy sao? Anh không phải là không được sao? Đây là bí mật mà tất cả mọi người đều biết đến nha?”

Lục Cảnh Hành đen mặt một lúc, bỗng nhiên vươn tay đem cô ôm ngồi trên đùi mình rồi trầm giọng hỏi: “Em cảm thấy anh có được hay không?”

Sở Từ ngồi ở trên đùi anh, cảm nhận được vật cứng rắn kia, ừm, cô có nên gọi điện thoại cho tạp chí lộ ra tin nóng là Lục Cảnh Hành vẫn còn được không ta? Cái tin này hẳn là giá trị không ít tiền đi? Sắc mặt Sở Từ hơi nóng lên một chút, cách chứng minh này của Lục Cảnh Hành thật là trực tiếp!

Được! Anh rất tốt được chưa? Ai bảo anh là Lục Cảnh Hành đâu!

Lục Cảnh Hành nhìn cô chằm chằm, cười nhẹ: “Sở Từ, món nợ này chúng ta cứ từ từ mà tính.”

Sở Từ hừ một tiếng, không chịu yếu thế: “Anh cẩn thận coi chừng em tính tính xem biểu hiện trên giường của anh như thế nào đấy!”

Thân thể Lục Cảnh Hành cứng đờ.

“Cho nên đừng có mà chọc em! Nếu không em liền tính cho anh coi.” Sở Từ kiêu ngạo nói.

Hàm răng Lục Cảnh Hành nghiến đến kẽo kẹt, thật sự anh rất muốn đánh người!

……..

Hai người vừa về đến gần nhà liền nghe được chuông điện thoại của Lục Cảnh Hành vang lên, anh nghe máy, đột nhiên kinh ngạc nói: “Thật sao?”

Lúc Sở Từ về đến nhà liền thấy trước nhà dàn một hàng siêu xe, có xe thể thao Porsche, Ferrari, Lamborghini, Maserati… Không biết còn tưởng là đội siêu xe nào tới, nhưng mà cô có thể nhận ra trong đó có một chiếc là xe của Tô Đài, một chiếc là của Nhan Thuật, chuyện gì vậy? Mọi người hẹn nhau cùng đến sao?

Lục Cảnh Hành cùng cô đi vào, thấy hai người Tô Đài lập tức đứng lên: “Trời má!”. Ngay trước mặt mọi người, Tô Đài kinh dị nói: “Hai người đi đâu vậy?”

Nhan Thuật đã sớm biết hai người bọn họ có mờ ám, lập tức cười: “Xem ra hai người đã ở bên nhau rồi sao? Sở đại sư, chúc mừng cô.”

Sở Từ cười nhẹ: “Người nên được chúc mừng không phải là anh ấy sao?”

“Đúng đúng!” Nhan Thuật bật cười: “Chúc mừng anh nhé Lục lão sư.”

Tuy tuổi của Lục Cảnh Hành và Nhan Thuật xấp xỉ nhau nhưng anh xuất đạo sớm, ở giới giải trí, nếu xuất đạo trước chính là tiền bối, anh hừ hừ, không nói chuyện nhưng mặt mày lại tràn đầy nụ cười, chỉ nụ cười này đã có thể đem Tô Đài làm cho giật mình, Tô Đài và Lục Cảnh Hành chơi với nhau, hai người quen biết nhau lâu như vậy cũng không gặp Lục Cảnh Hành đối xử tốt với ai, muốn nói Lục Cảnh Hành có hẹn hò với ai cô cũng không kinh ngạc, nhưng là với Sở đại sư…

Mẹ ta nha! Kinh thiên đại tai tiếng nha!

“Lục Cảnh Hành, cậu trâu già gặm cỏ non nha!” Tô Đài chế nhạo, Sở Từ cười trộm, Lục Cảnh Hành hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý đến Tô Đài.

“Đúng rồi, sao mọi người lại đến đây?” Sở Từ hỏi.

Tô Đài cười nói: “Cuối năm trước đã nghĩ đến thăm cô, dù sao cô giúp chúng tôi nhiều như vậy. Nhưng mà gần đây tôi có rất nhiều hoạt động phải tham gia, cuối năm không thể rút thời gian ra nổi, này không, đầu năm có rảnh liền đến nhà cô chơi.”

“Tôi cũng gần giống như thế.” Nhan Thuật cười nói. Hai người là gần đây mới toát ra tới, Nhan Thuật nổi tiếng nửa cái quốc gia, Tô Đài ở trên mạng cũng có cực cao nhân khí, hơn nữa danh tiếng của hai người đều không tồi, lại nói tiếp cũng là nhờ phúc của Sở Từ, cho nên hai người bàn tính với nhau, cùng nhau hẹn ở trên Wechat muốn cùng nhau đến, hai người tuy rằng cũng không thân thiết nhưng giới giải trí mà, vòng đi vòng lại mọi người đều có thể nhận thức.

“Mọi người quá khách khí rồi.”

“Nào có, nếu không phải là nhờ Đại sư thì tôi không thể nào nổi tiếng nhanh như vậy, vừa lúc gần đây tôi nhận được mấy lời mời diễn điện ảnh nên cũng muốn đến mời cô giúp tôi nhìn xem nên nhận cái nào mới tốt.”

Tô Đài lấy kịch bản ra cho Sở Từ nhìn, Sở Từ lật lật mấy cái rồi chỉ vào một quyển: “Cái này đi, cái này có thể nổi.”

Tô Đài kinh ngạc một chút, kịch bản này rất tốt nhưng đạo diễn lại không phải là người nổi tiếng: “Thật sao?”

“Đúng vậy.” Sở Từ cười: “Phòng bán vé của bộ điện ảnh này sẽ không quá cao nhưng nó sẽ trở thành bước ngoặt của cả đời cô, có thể giúp cô trở thành ảnh hậu cô có chịu không?”

Tô Đài nghe vậy lập tức kích động hỏi: “Thật hay giả? Có thể được ảnh hậu sao?”

Ảnh đế ảnh hậu ở giới giải trí tuy rằng nhiều, nghe đến không đáng giá tiền nhưng người nhận được dù sao cũng chỉ là số ít, có mấy người ở giới giải trí lăn lộn cả đời cũng không lấy được giải thưởng này, nếu thật có thể lấy được, đối Tô Đài mà nói không thể nghi ngờ là một loại khẳng định.

Sở Từ cười gật đầu, Tô Đài vô cùng kích động, lập tức quyết định: “Được, tôi sẽ nhận bộ phim này.”

Mấy người hàn huyên một lúc Sở Từ mới tiễn bọn họ đi, Tô Đài thấy Sở Từ và Lục Cảnh Hành ở bên nhau vẫn mang vẻ mặt ảo ảnh bị tiêu tan, nhưng mà nghĩ lại thì tuy rằng chức nghiệp của hai người dùng tám cái gậy tre cũng không thể nối đến cùng nhau nhưng mà cũng khá là xứng đôi đó chứ.

………

Mới tiễn bọn họ đi liền thấy Tô Tĩnh Ý đi đến, cô nghi hoặc hỏi: “Vừa nãy là Tô Đài sao? Sao không vào nhà ngồi một chút đã đi rồi?”

Sở Từ chào hỏi cùng cô xong mới nhìn mặt cô nghi hoặc nói: “Ủa?”

“Làm sao vậy?” Tô Tĩnh Ý tưởng mặt mình dính cái gì, dùng tay chùi chùi.

Sở Từ câu môi cười: “Chị dâu, chúc mừng chị.”

“Chúc mừng?” Tô Tĩnh Ý nghi hoặc hỏi lại: “Chúc mừng chuyện gì?”

“Cung con cái của chị đỏ lên, trên mặt tràn đầy hồng quang, có thể thấy được là có tin vui, bây giờ đứa bé còn nhỏ còn chưa nghiệm ra, qua mấy ngày nữa chị đi kiểm tra thử xem, chắc chắn không sai được, chị nhớ ăn kiêng nha, thuốc thang gì cũng không được uống.”

Tô Tĩnh Ý giật mình một lát mới phản ứng lại đây, lập tức vui vẻ nói: “Thật sao? Chị mang thai rồi?”

“Không sai được.”

Tô Tĩnh Ý vô cùng kích động, cô về nhà nói với Hàn Tuệ Mẫn, Hàn Tuệ Mẫn thiếu chút nữa khóc lên, Tô Tĩnh Ý kết hôn nhiều năm đều không có con, bà nhìn đau lòng, bây giờ rốt cuộc có, bà thật sự cao hứng thay cho hai vợ chồng, nghĩ thế Hàn Tuệ Mẫn kích động nói: “Sở Từ thật là lợi hại! Thật là lợi hại a! Vừa đến đây liền cứu cả nhà chúng ta, còn giúp con có thể mang thai, ngày mai mẹ liền đến cảm ơn người ta.”

Tô Tĩnh Ý cũng rất vui mừng, tuy rằng cô cũng từng nói qua với Lục Cảnh Hàn là nếu sinh không được thì cứ như vậy sống cả đời đi. Nhưng bây giờ cô cũng có thể nếm được sự vui sướng khi được làm mẹ, có thể tận tay ôm con của mình, biết được niềm vui khi có một đứa con, đây là một chuyện khiến người ta kích động cỡ nào nha! Lúc sau, Tô Tĩnh Ý nói chuyện này với nhà mẹ đẻ, nhà mẹ đẻ cũng kích động hỏng rồi, phái người tặng không ít quà cho Sở gia.

……….

Thật vất vả mới rảnh rang xuống, Sở Từ đến phòng làm việc một chuyến, những người mà Trần Vân tuyển đều rất đáng tin cậy, cũng thành thật bổn phận, công việc ở công ty cũng không nhiều, phúc lợi đãi ngộ cũng tốt, hơn nữa không ít người đều thật sự thích truyện tranh của Sở Từ, làm việc cũng đủ nghiêm túc.

“Cô chủ.” Trần Vân cười nói: “Tất cả mọi người đều nói muốn chúc mừng cô đâu, dự bán mấy chục vạn quyển, doanh số quả thực nhiều dọa người. Cái khác không nói, chỉ nói số lượng thì hiện nay cô đã là hạng nhất về mảng dự bán rồi đấy.”

Tất cả mọi người đều vây lại đây chúc mừng Sở Từ, Sở Từ cười nói: “Mọi người làm việc cho tốt, sau khi sách ra mắt mà có doanh số tốt, tôi sẽ phát bao lì xì cho mọi người.”

“Cảm ơn cô chủ.”

Weibo của Sở Từ bây giờ có người chuyên môn quản lý, cô nương kia tên là Giang Tâm Ái, ngày thường liền thích chia sẻ mấy cái Weibo cá chép như vậy, trước kia cũng từng làm việc ở Sina, từng có kinh nghiệm quản lý Weibo, bởi vậy Sở Từ đem Weibo giao cho cô quản lý, chủ yếu là giúp cô rep bình luận hay trả lời tin nhắn của fan cái gì, lưu ý ý kiến của người đọc, có đôi khi Sở Từ còn đem Weibo cá chép, hoàng lịch gì đó biên tập tốt rồi gửi cho Giang Tâm Ái, Giang Tâm Ái sẽ canh đúng giờ mỗi ngày post lên, cứ như vậy Sở Từ cũng bớt không ít chuyện.

“Cô chủ, gần đây có không ít người đều đến hỏi vấn đề bản quyền đó.”

“Bản quyền?” Sở Từ đối với từ ngữ này thật xa lạ: “Bản quyền gì?”

“Chính là bản quyền cải biên truyện tranh nha, có cải biên thành tiểu thuyết, phim truyền hình, điện ảnh gì gì. Lúc kí hợp đồng cùng nhà xuất bản cô có đem quyền đại lý cho bọn họ không?”

‘Không có, chỉ cho quyền xuất bản thôi.”

“Vậy là tốt rồi. Vậy cô xem Wechat này tôi nên trả lời như thế nào đây?”

Bình Luận (0)
Comment