Cái gọi là thánh địa tự sát chính là cây cầu lớn trước cửa khu biệt thự, cây cầu này do chính phủ xây cất, trụi lủi một tòa cầu kéo dài qua khe núi, tiểu khu đối diện cây cầu này, tuy rằng cũng không đến mức quá gần nhưng là từ bên trong đi ra là có thể nhìn thấy cây cầu này ngay lập tức.
Khu biệt thự này tên là “Danh viên Tây thành”, bên trong đều là biệt thự, vẻ ngoài của biệt thự đều rất xinh đẹp, là kiểu nóc nhà nhòn nhọn, đan xen nhau, có loại phong cách kiến trúc của nước Anh. Lục Cảnh Hành kêu người dẫn bọn họ đi tham quan một chút, căn biệt thự có ba tầng, nhà lớn, kiểu hình cũng tốt, có ba cái sân phơi, sân lớn chừng 150 m2, phong cảnh bên cạnh cũng không tồi, chỉ tiếc là sau khi khai phá lại chỉ có thể bán đi một căn, đợt bán thứ hai và thứ ba cho đến bây giờ đã hơn một năm, vừa mới xây được một nửa thì bởi vì doanh số không tốt, tài chính không thể thu hồi, nhà đầu tư không có tiền để trả cho nhà thầu thi công, ban đầu nhà đầu tư còn nói để lại nhà ở cho nhà thầu, tiếc là nhà thầu cũng không thích, bởi vậy chỉ có thể gác lại. Vừa gác lại là gác hơn một năm, đã hơn một năm không khởi công, nhìn qua có vẻ vô cùng hoang vắng.
“Chỗ này không có ai đến mua nhà sao?” Sở Từ hỏi.
Hướng dẫn viên biết chỗ này của họ quá nổi tiếng rồi, nổi tiếng đến mức ai cũng biết chỗ này là thánh địa, bởi vậy cũng không có ai dám đến mua nên nói thật: “Không có, bộ phận kinh doanh đều phải mọc cỏ lên rồi, nói thật, nhà ở chỗ này rất tốt nhưng bị thánh địa ảnh hưởng đến, tới bây giờ cũng không bán được nhà, mọi người đều nói âm khí chỗ này quá nặng, ở lại cũng không thoải mái, nếu ngày nào đó trong nhà có trẻ con, bị những người tự sát kia ảnh hưởng cũng đi tự sát thì xong đời. Cho nên không có ai muốn đến đây mua nhà cả. Cái căn nhà bán được kia là bán được hồi mở bán lần đầu tiên, lúc đó chỗ này còn không phải là thánh địa tự sát.”
Người hướng dẫn thở dài, lại cứu vớt nói: “Nhưng mà nhà ở chỗ này là thật sự rất tốt, mô hình tốt, chất lượng tốt, giá cả thấp, bị thánh địa ảnh hưởng nên bây giờ cũng khuyến mãi rất nhiều, trên cơ bản là nửa bán nửa cho, đúng rồi, nhà ở còn có tầng hầm ngầm, rất lớn, diện tích thực dụng cũng lớn, sân cũng rộng rãi, cô mua về sẽ không chịu thiệt đâu.”
Sở Từ nghe vậy, tầm mắt bất giác dừng lại trên cây cầu trước cổng lớn. Vị thiết kế sư xây cây cầu này nhất định là một người không hiểu gì về phong thủy, xây cây cầu khúc giữa bằng phẳng, đến khúc gần hai đầu mới có hai cái tường cao dựng lên, cứ như vậy cầu liền thành hình chữ u, mọi người đều biết cầu hình chữ u là rất dễ khiến người ta tự sát, thánh địa tự sát trong lịch sử như cầu Cổng Vàng ở Sanfrancisco đều là loại một nét ngang hai nét dọc như thế này, còn có một ít kiến trúc nổi danh vì có người tự sát cũng vậy, như là cảng Thượng Hải, quảng trường Lệ Loan linh tinh, đều thường xuyên nghe đến có người ở đó tự tử, đây đều là bị ảnh hưởng bởi kiến trúc có hình chữ u.
Rất nhiều người đều không tin phong thủy, nhưng phong thủy lại tồn tại ở mọi nơi, đương nhiên có một số việc thoát khỏi phạm trù phong thủy, dùng khoa học giải thích cũng là có thể giải thích được.
Ví dụ như cây cầu này, nhìn qua một cái là thấy trụi lủi hoang vắng, khiến cho người ta cảm thấy có một loại cảm giác mờ mịt không yên ổn, hơn nữa nơi này còn hẻo lánh, người tự tử thấy gần đó không có ai, bản thân mình đi lên cầu nhìn xuống dòng nước bên dưới sẽ có một loại cảm giác lạnh như băng. Không có ai khuyên bảo liền sẽ dễ phí hoài bản thân mình, sau khi sự cố bị truyền thông đưa tin thì nhiều người còn có tâm lý theo đám đông, bắt chước tự sát, cho rằng chỗ này là thánh địa tự sát, chết dứt khoát, tỉ lệ tử vong cũng cao bởi vậy mới thi nhau đến.
Nếu Sở Từ là nhà thiết kế thì lúc xây cây cầu này cô nhất định sẽ không thiết kế như vậy, nhưng mà cô lại không phải, mà cầu cũng không có khả năng đập đi xây lại, điều duy nhất có thể làm là điều trị phong thủy của cầu.
Người bán hàng vẫn luôn nhìn về hướng Lục Cảnh Hành, hình như là đã nhận ra anh là ai, trong lời nói luôn mang theo ý cười và sự sùng bái.
Lúc này chợt có một người đàn ông bụng bự từ trên xe BMW xuống dưới, người bán hàng thấy liền lập tức chạy tới: “Trần tổng, ngài xem ai đến kìa.”
Trần tổng nhìn qua Lục Cảnh Hành và Sở Từ, nhìn chằm chằm một hồi mới giật mình nói: “Cậu không phải là…Lục Cảnh Hành sao?”
Lục Cảnh Hành gật đầu, nhẹ giọng nói: “Chào ông.”
“Chào cậu, vợ tôi khá là thích mấy bộ phim do cậu đóng đấy, lần này cậu đến đây là muốn mua nhà sao?” Nói xong ông ta lại nhìn Sở Từ: “Cậu cùng bạn gái đến mua nhà kết hôn hay là mua cho bạn gái cậu ở?”
Sở Từ đổ mồ hôi một chút, cái ông Trần tổng này thật là thích xen vào chuyện của người khác.
Đôi môi của Lục Cảnh Hành mím lại, anh nhíu chặt mày, nhàn nhạt nói: “Chuyện này không cần Trần tổng lo lắng.”
Trần tổng cười cười nói: “Nhà ở của chúng tôi thật sự là rất tốt, chất lượng cao kiến trúc tốt, chỉ là…”
Ông thở dài, lại nói: “Nếu cậu cũng đã biết thì tôi cũng không nói dối cậu làm gì, cửa khu nhà này của chúng tôi là thánh địa tự sát, nói cũng kì, mấy năm nay tôi quả thực là xui xẻo đến không được, làm cái gì cũng không thuận lợi, khó khăn lắm mới xây được một khu nhà, tưởng rằng sẽ xoay người, ai ngờ lại gặp cây cầu kia, lúc xây khu nhà này xong thì cây cầu cũng hoàn thành, tôi nghĩ đây là chuyện tốt, đối với cư dân trong khu tới nói cũng thuận tiện, không có việc gì còn có thể đi lên ngắm phong cảnh, ai biết…Từ khi cây cầu xây xong vẫn luôn có người tự sát, này không, tôi đếm đếm đến cũng có chục người, điều này cũng ảnh hưởng đến tình huống tiêu thụ của khu này luôn.”
Sở Từ trầm ngâm: “Ông không tìm Đại sư phong thủy nào tới xem sao?”
“Sao lại không chứ? Tôi đã tìm mười mấy người, không có ai có thể giải quyết vấn đề cả.”
Trần tổng lại cười nói: “Đúng rồi, Lục tiên sinh, còn có vị mĩ nữ này, hai người muốn mua căn nhà nào?”
Sở Từ trầm ngâm: “Nhà của tôi có tổng cộng sáu người.”
“Vậy thì phải mua một căn biệt thự lớn kiểu nhà giàu, như căn biệt thự hai ba trăm mét vuông này thì không có nhiều phòng như vậy, không bằng mua căn này đi.”
Trần tổng chỉ hướng một căn biệt thự, giải thích: “Mấy biệt thự khác đều là xây liền ở bên nhau, nhưng căn này là đơn độc, cũng khá lớn, diện tích hơn 400 mét vuông, nếu cô không vừa lòng thì tôi còn có thể cho công nhân giúp cô thêm một tầng gì đó, tóm lại hết thảy đều có thể khiến cô vừa lòng.”
Sở Từ nhìn về phía Lục Cảnh Hành, chỉ nghe Lục Cảnh Hành trầm giọng nói: “Trước mắt phải đem vấn đề thánh địa kia giải quyết cái đã.”
Nghe thế Trần tổng mới nghĩ đến vấn đề hiện thực, đúng vậy, chỉ cần cửa của khu biệt thự này là thánh địa tự sát thì cái chỗ này cũng không có ai muốn đến ở, ngay cả ông còn không muốn nữa mà, sợ già trẻ trong nhà chịu ảnh hưởng, Lục Cảnh Hành là minh tinh cũng không thiếu tiền, không đến mức vì ham giá thấp mà đến đây mua nhà, nghĩ vậy, sắc mặt của ông tối sầm lại, thở ngắn than dài: “Ôi chao, nếu có thể đem vấn đề khó khăn này giải quyết thì đừng nói là tiền, muốn tôi làm cái gì tôi cũng chịu nha, đưa tặng một căn biệt thự cũng được nữa.”
Lục Cảnh Hành nghe vậy liền cười: “Đúng thật là có một người có thể giải quyết vấn đề này đấy.”
“Là ai?” Trần tổng nghe vậy liền trông mong nhìn Lục Cảnh Hành, kích động nói: “Lục tiên sinh, chẳng lẽ cậu có biết người Đại sư phong thủy nào lợi hại có thể đề cử sao? Người đó là ai? Ở chỗ nào? Cậu có thể giới thiệu cho tôi được không?”
Lục Cảnh Hành không nhúc nhích, tầm mắt dừng ở trên người Sở Từ một lúc, thanh âm lãnh đạm mới mang theo một chút độ ấm, anh nói: “Xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt.”
Trần tổng nhìn Sở Từ chằm chằm, Sở Từ đi đến bên cạnh cây cầu, nhìn quanh bốn phía một lúc mới nói: “Trần tổng, lại cứ mải lo nhìn tôi nữa coi chừng té xuống bây giờ.”
Trần tổng ngẩn ra, cười gật đầu, tuy rằng trên mặt không thể hiện ra nhưng trong lòng lại tràn đầy hoài nghi: “Cô nương a, không phải tôi khinh thường cô, nhưng mà cô có từng có sự tích gì trứ danh hay không? Có từng giúp ai xem qua phong thủy hay chỉ điểm cho công ty nào kiếm tiền chưa?”
Sở Từ liếc nhìn ông một cái, cô hiểu tâm tư của ông, nụ cười của cô có chút nhạt đi nhưng vẫn là mở miệng nói: “Trần tổng, ông có biết Tiền Gia Đống không? Khu chung cư ông ta mới xây chính là do tôi xem phong thủy.”
Trần Quảng Đào ngẩn ra, kinh ngạc nói: “Ý cô là Tiền tổng, người lần trước được CCTV đưa tin coi như là tấm gương mẫu mực trong ngành và được khen ngợi đó sao?”
Sở Từ gật đầu.
“Ôi chao, thì ra là cô điều trị phong thủy cho ông ấy sao? Lúc ấy tôi còn hỏi thăm thật lâu, nhưng Tiền Gia Đống mãi không chịu nói! Tồi liền nói đi, một người làm điền sản thì lấy đâu ra bản lĩnh khai phá tiểu khu mà chỉ cần một phiên giao dịch liền có thể bán hết chứ? Sau khi lên tivi, nghe nói khu đó bây giờ đã không có căn nhà nào trống, cũng giúp ông ta kiếm đầy bồn đầy chén. Điều này cũng khiến giá nhà khu đó vẫn luôn tăng lên, cô nói có tà hồ hay không? Chúng tôi còn lén lút bàn luận đâu, người khác không bị khen ngợi, riêng ông ta bị coi như là tấm gương, có phải là có quen biết gì hay không nha.”