Trần Quảng Đào nghi hoặc nhìn Sở Từ. Sở Từ chỉ cười cười, người đời đều là như thế này, nếu một người nào đó có thể đem sự nghiệp của mình làm lớn hoặc là được cấp trên khen ngợi tuyen dương thì người khác đều sẽ cho rằng đối phương có quan hệ, nhưng kì thực không phải như vậy, Tiền Gia Đống dù sao cũng là người làm ăn, quan hệ khẳng định là không tồi, nhưng cũng chỉ là giống như những người làm ăn khác mà thôi, còn không tới được loại tình trạng kia. Nói cho cùng vẫn là nhờ phong thủy khai vận cho ông ấy, nghe Sở Minh Giang nói thì bây giờ Tiền Gia Đống đã có thân gia mấy trăm tỉ, Sở Minh Giang cũng từ việc khai phá khu chung cư này mà kiếm lời gần 2000 vạn, chỉ là tiền còn chưa có cầm đến tay mà thôi.
“Không có, là do phong thủy. Trần tổng, lời nói dư thừa tôi không nói nhiều nữa, tôi cũng không muốn xả thêm người khác ra, ông tin hay không đều không có ảnh hưởng gì đến tôi hết.”
Nói xong Sở Từ lại nhìn về phía cây cầu này. Có lẽ là người đều như vậy, Trần Quảng Đào thấy thái độ của cô không thân thiện ngược lại càng không dám lỗ mãng, chỉ cảm thấy loại phong phạm này chính là nét riêng của các Đại sư.
Dù sao cô cũng là đối tượng của Lục Cảnh Hành, riêng là như vậy thôi cũng đã không phải là người thường rồi. Trần Quảng Đào nghĩ vậy liền cung kính đi theo phía sau cô.
Sở Từ đi đến giữa cầu, chỉ vài bước đi này đã khiến trong lòng cô sinh ra một ít biến hóa, không biết vì sao đi đến giữa cầu thì các kim loại trên cầu đều cho cô cảm giác rét lạnh, hơn nữa đường cong ngắn gọn, bốn phía không có người nào khiến người ta có loại mình đang trốn tránh ở bên ngoài thế tục, lại nhìn về phía nước sông đang chảy xiết cùng với đá ngầm, cô lại có suy nghĩ ‘Nếu nhảy xuống dưới sẽ có cảm giác như thế nào?’. Người bình thường có lẽ còn có thể khắc chế được dục vọng tự sát của mình, nhưng những người đến đây vì tìm cái chết thì điều này chỉ có thể khiến bọn họ kiên định ý tưởng của mình hơn mà thôi.
“Đại sư, rốt cuộc là vì sao chỗ này lại có nhiều người tự sát như vậy? Tôi cảm thấy nơi này cũng không có gì đặc biệt cả nha.”
“Không có gì đặc biệt sao?” Sở Từ híp mắt chỉ hướng bên cạnh: “Ông không cảm thấy địa khí nơi này rất kém cỏi sao?”
“Địa khí?” Đây là lần đầu tiên Trần Quảng Đào nghe nói đến cái từ này.
Lục Cảnh Hành nhìn phong cảnh bốn phía, nhíu mày nói: “Em nói thế anh mới để ý, chỗ này không có nhiều cây cỏ, bốn phía còn bị núi đá vây quanh, có vẻ như có rất ít gió có thể lưu thông vào, khiến người ta cảm thấy rất là áp lực.”
Sở Từ gật đầu: “Đúng vậy, phương pháp nhìn địa khí cũng rất đơn giản, dễ nhất chính là xem cây cối xung quanh, nếu hoa cỏ mọc không tốt, thường xuyên khô héo, hoặc là cây cối có hình dạng kì quái thì chứng tỏ địa khí nơi này không tốt lắm, hai người nhìn bốn phía xem, nhìn sơ qua thì cũng không có gì khác so với những nơi khác, dù sao mùa đông cỏ cây cũng không nhiều, nhưng hai người không thấy là cỏ cây chỗ này đều có hình thù rất kì quái sao? Hoặc là lớn lên quá cao lớn, hoặc là thô to xấu xí, hoặc là hòa hợp thành một với nham thạch, tóm lại là đều không có hình dáng nên có, điều này chứng tỏ địa khí chỗ này rất kém cỏi, mà chỗ có địa khí kém cỏi thì phong thủy thường không tốt, không chỉ có khiến người ta dễ bị ảnh hưởng mà còn dễ dàng đưa quỷ quái đến.” Ngừng một lát cô mới nhìn về phía Trần Quảng Đào: “Chỗ như thế này là không thích hợp xây nhà ở.”
Trần Quảng Đào sửng sốt, ông cẩn thận nhớ lại ngọn nguồn lúc mình mua mảnh đất này, lúc trước ông cũng là nhất thời không nghĩ kĩ, giằng co với đối thủ, cũng là muốn kiếm tiền điên rồi, biết nơi này có thể khai phá biệt thự kiếm tiền liền mua đến khai phá, căn bản là không nghĩ đến vấn đề phong thủy, bây giờ nghĩ lại thì ông rất có thể là bị người ta tính kế.
Ông vội la lên: “Đại sư, cô cũng không thể ngồi nhìn mặc kệ nha! Tuy rằng địa khí nơi này kém nhưng cũng không đến mức có nhiều người tự sát như thế chứ?”
“Đây chính là điều thứ hai tôi muốn nói, phong thủy nơi này có vấn đề.” Sở Từ chỉ hướng bên cạnh nói: “Ông xem nơi đó, phía sau khu biệt thự là núi, xung quanh cây cầu này tất cả đều là núi khiến cho cây cầu bị sườn núi vây lại tạo thành hình chữ u, mà bản thân cây cầu cũng có thiết kế hình chữ u, mà chữ u lại là hình khiến người ta dễ tự sát nhất. Còn nữa, xung quanh núi có rất nhiều đá, đỉnh núi còn khá là nhọn, có đá nhọn lạnh như băng, nhìn qua như là cây kéo, điều này khiến cho phong thủy nơi này rất kém cỏi, sát khí nặng, thời gian lâu sát khí tiến vào lại bị núi non xung quanh cản trở không ra được, bởi vậy sát khí cứ xoay chuyển ở chỗ này, trở nên rất nặng rất trầm.”
Nghe cô nói thế, Lục Cảnh Hành và Trần Quảng Đào đều lộ ra vẻ trầm trọng, khó trách chỗ này có nhiều người tự sát như vậy, thì ra nguyên nhân nằm ở đây.
“Đại sư, vậy có biện pháp nào giải quyết được không? Cho dù không phải vì tôi cũng nên vì những người khác suy xét nha.”
Sở Từ nhìn bốn phía, cô vốn tưởng chỗ này có sát khí nặng như thế thì nhất định sẽ có ác quỷ ở, thế nhưng lại không có, xung quanh ngoại trừ mấy cái tiểu quỷ không có lực uy hiếp thì không có bất kì con quỷ nào có sát khí nặng cả. Mấy con tiểu quỷ kia không có ảnh hưởng gì lớn, không cần đi trừ, mấy con quỷ nhà cô cũng có thể đến chỗ này chơi chơi, dù sao quỷ đều thích loại chỗ như thế này.
Cô nhéo tay tính qua, lại nhìn mặt trời bấm đốt ngón tay lần nữa.
“Ông dựa theo yêu cầu của tôi đi mua một ít pháp khí, tôi còn cần sửa lại vẻ ngoài của cổng khu nhà nữa.”
“Vẻ ngoài?” Trần Quảng Đào nhíu mày: “Cái này là xây theo bản vẽ có sẵn, không dễ sửa nha.”
“Không sao, nếu là không thể sửa thì ông cứ treo một cái kính bát quái lớn ở ngoài cổng là được, nhưng mà ông cần phải mua một cái thật lớn, nếu không sẽ không cản được sát khí.”
“Phải lớn cỡ nào?”
“Ít nhất phải hơn một mét, ông đi tìm thử xem có loại pháp khí này hay không.”
Trần Quảng Đào bị kích cỡ này dọa đến, nhưng mà chỉ cần khu nhà này của ông có hi vọng sửa lại cho tốt, đừng nói là một mét, cho dù là hơn mười mét ông cũng chịu nữa. Nghĩ vậy ông nhanh chóng sai cấp dưới đi tìm, lại khiến người đi hỏi mấy cửa hàng đồ cổ, phế rất nhiều công sức mới tìm được một cái kính có đường kính 1m2, kích cỡ này còn tạm được, Sở Từ lại khiến ông đi tìm mấy cái pháp khí nhỏ hơn, sau khi tính xong liền treo lên núi đá gần đó, mấy cái pháp khí này đối diện cây cầu có thể ngăn cản sát khí, Sở Từ lại tìm máu gà, chu sa, lá bùa làm phép. Cô mặc niệm khẩu quyết, đem máu gà tưới lên cầu, lại dùng chu sa vẽ bùa ném lên máu gà, nói cũng kì quái, máu gà thế nhưng lại đột nhiên bốc cháy, vừa cháy xong không biết có phải là do tác dụng tâm lý hay không mà sau đó Trần Quảng Đào lại cảm thấy thân thể mình nhẹ nhàng rất nhiều, ánh mặt trời cũng trở nên ấm áp hơn hẳn.
Nửa tiếng sau gương lớn đem đến, Sở Từ chỉ huy bọn họ đem gương đồng treo lên cửa khu biệt thự, điều chỉnh vị trí xong, cứ như vậy sát khí bị tất cả pháp khí chắn ở ngoài, mặc dù không khí xung quanh không dễ lưu thông cũng không có vấn đề gì lớn, sát khí không vào được tự nhiên là sẽ không có sát khí nữa.
Phong thủy vừa được chữa trị xong liền có một cô gái trẻ từ trên taxi xuống, cô đeo túi, đi về hướng cây cầu với biểu tình chết lặng. Người lái xe taxi liên tục lắc đầu, Trần Quảng Đào thấy vậy liền hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Người tài xế thở dài nói: “Cô bé kia chỉ mua một chuyến máy bay đến Thân Thành mà thôi.”
Nghe vậy mọi người đều trầm mặc, người bình thường đi du lịch thường là không chỉ mua một chuyến máy bay, nhất định là mua khứ hồi mới đúng, cô bé kia chỉ mua một chuyến liền biểu đạt ý đồ rất rõ ràng, chỉ định tới chứ không định đi, một người từ nơi khác đến thánh địa tự sát của Thân Thành tự tử, sau này báo chí lại đưa tin thì một cái thành phố vốn khiến người khác vui vẻ chỉ sợ cũng sẽ thành ác mộng.
“Đại sư, mau cứu cô gái kia đi!” Trần Quảng Đào sốt ruột nói. Nếu là lại chết một người thì đám biệt thự này đừng mong có thể bán ra ngoài.
Sở Từ không nói gì, đôi môi cô mím chặt nhìn về phía cây cầu. Thấy cô không nói gì mọi người đều nóng nảy, thương lượng có cần đi lên khuyên nhủ hay không, lúc này cô bé kia đã đến giữa cầu, vừa khóc vừa bò lên thành cầu, ngồi ở trên đó như là tùy thời đều có thể nhảy xuống.
Cô vẫn luôn khóc, nhất định là gặp phải chuyện gì rất khó xử, nếu không cũng sẽ không nghĩ đến việc tự sát. Mọi người đều toát mồ hôi, móc điện thoại ra muốn báo cảnh sát đến cứu cô bé kia.
Cô bé kia khóc một hồi rồi nhắm mắt lại chuẩn bị nhảy xuống, đột nhiên cô lại ngẩng đầu nhìn về phía ánh mặt trời chói mắt trên đầu, mặt trời tốt đẹp như vậy, nếu cô thật sự nhảy xuống thì từ nay về sau sẽ không còn có cơ hội nhìn thấy nó nữa. Cô lại nhìn xung quanh, xung quanh tuy rằng cũng không có cảnh sắc gì quá đẹp nhưng núi đá san sát, cỏ cây nhiều, bên tai còn có tiếng suối nước leng keng, quái lạ, trước kia sao cô không có phát hiện trên thế giới ngoại trừ những việc không vui ra thì còn có rất nhiều chuyện khiến người ta vui vẻ đâu?