Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 208 - Chương 208 - Dán Bùa Lên Ký Túc Xá

Chương 208 - Dán bùa lên ký túc xá
Chương 208 - Dán bùa lên ký túc xá

Trong tưởng tượng của Sở Từ, khai giảng sẽ là tự mình đeo balo, xách hành lý đi đến trường, trải giường chiếu đơn giản, làm thủ tục, ngủ rồi đọc sách, chỉ là đổi một môi trường mới mà thôi, không khác biệt mấy với cấp ba.

Dựa vào thân phận Sở đại sư - Huyền học đại sư của cô, khai giảng chắc là vừa khí phách vừa ngầu soái như vậy! Lưu lại cho bạn cùng phòng một ấn tượng rất độc lập, rất mạnh mẽ.

Nhưng hiện thực thì là mới sáng sớm tất cả mọi người trong nhà đều chuẩn bị đầy đủ chuẩn bị xuất phát, mỗi người xách một hành lý, đến giấy bùa của Sở Từ cũng có người cầm rồi, hùng dũng mang đồ xuống sân. Vừa chuyển nhà mới xong, những đồ nên vứt Sở Từ đều vứt đi hết, đồ đạc lại không nhiều. Anh trai của cô chỉ được phân công cầm một cái quạt điện nhỏ.

"Mọi người làm gì vậy? Thật sự không cần mọi người đưa con đi đâu!" Sở Từ bật cười.

"Không được! Con là con gái duy nhất của nhà chúng ta, chuyện lớn như khai giảng thế này, chúng ta có thể không đi sao?" Điền Tam Thái không đồng ý.

Đến Sở Châu cũng có mặt, anh lạnh lùng nhìn đồng hồ, nhẹ giọng nói: "Mau đi thôi! Nếu không không kịp báo danh đâu."

Một nhà sáu người vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy một chiếc xe sang trọng đã đậu sẵn, tài xế của Lục gia bước xuống, cười nói: "Lục tiên sinh phái tôi tới đón mọi người đến trường."

"......" Sở Từ bật cười, lần này thật quá khoa trương mà.

Nhưng mà người nhiều thì sức mạnh lớn, cộng thêm Sở Châu chỉ đạo phù hợp, tất cả đàn ông trong nhà đều dưới sự chỉ đạo của anh giúp Sở Từ sắp xếp đồ đạc đâu vào đấy, cho nên chuyện người khác làm hết cả buổi thì họ chỉ trong vòng nửa tiếng là làm xong. Chưa đến buổi trưa, hành lang ký túc xá đã bốc hơi nóng lên.

Sở Từ tìm thấy ký túc xá của mình, không ngờ là phòng sáu người, xem ra ký túc xá của Đại học Thân Thành thật không quá tốt. Nghe nói có trường có hai phòng một sảnh hoặc ba phòng một sảnh, có nhà vệ sinh độc lập, điều kiện tương đối ổn. Sở Từ chưa nói gì, trên giường đã dán sẵn tên, cô đang dựa vào thanh sắt để trèo lên giường, là cái giường gần cửa nhất. Sở Từ trèo lên, Sở Châu đưa chăn gối lên cho cô, trải xong trông giường sạch sẽ gọn gàng hơn nhiều. Sở Châu lại đưa đến một đồ vật, Sở Từ mở ra xem, ngạc nhiên hỏi: "Tấm rèm à?"

"Ừ, em thích yên tĩnh, cái này có thể treo lên trên giường, vừa cản bụi lại có thể chắn tầm nhìn, thêm một chút riêng tư."

Không thể không nói, có anh trai thật tốt, cái gì cũng có thể chăm lo được. Sở Từ cười rồi treo rèm lên, đợi cô xuống, Điền Tam Thái đã lau sạch tủ quần áo và bàn học của cô rồi. Sở Trạch Vũ đưa cho cô một cái sạc dự phòng, nhẹ giọng nói: “Giữ lấy mà dùng.”

“Ok.”

Sở Châu mỉm cười bảo: "Trường của em cũng có ký túc xá điều kiện tốt đấy, chỉ là em bị phân đến khu nhà cũ thôi."

Sở Từ bất giác thở dài, ai nói cô tốt số chứ? Nhìn xem, điều kiện ở đây quả thật khá tệ, đến quạt điện cũng không có, điều hòa thì càng không trông mong gì rồi, còn không biết mùa hè phải làm sao đây?

Chung quy thật sự không thể để ma nhỏ đến ký túc xá giúp cô hạ nhiệt được. Sở Từ dọn hết đồ đạc xong, những bạn cùng phòng khác mới đến, thấy họ, bạn cùng phòng đều nhiệt tình chào hỏi, Sở Từ cũng vui vẻ làm quen với họ.

"Tớ tên là Tôn Tân Nguyệt."

"Tớ là Chu Hiểu Tô."

"Đằng Mẫn Mẫn."

"Quản Tĩnh."

Sở Từ khóe miệng mỉm cười: "Tớ là Sở Từ."

Cô cao ráo, chân dài, khí chất mạnh mẽ, người lại xinh đẹp, những người khác đều nhìn đến ngơ ngẩn, không thể ngờ bạn cùng phòng mới lại xuất sắc như vậy. Lại nhìn ba chàng trai đứng bên cạnh cô thì lập tức hiểu rõ, gen của nhà này thật là tốt! Ai cũng trông thật xuất chúng.

Có bạn học vào rồi, Sở Châu và mấy người đàn ông đương nhiên ngại ngùng ở lại thêm, dặn dò Sở Từ vài việc rồi xuống lầu. Trước khi đi, Sở Trạch Vũ nghiêm trang dặn dò: “Ít làm pháp thuật thôi, học nhiều giá trị quan của Xã hội Chủ nghĩa đi, đừng dọa các bạn trong phòng.”

Sở Từ một cước đá anh ra khỏi cửa.

Sở Minh Phi gần đây ở bên ngoài làm việc nên rất ít về nhà, nghe vậy thì cười nói: “Em gái, có gì gọi điện cho anh, nơi anh làm việc ở gần đây lắm.”

“Được ạ, đây mới đúng là anh trai ruột của em!” Sở Từ hừ hừ.

Trước khi đi, bố mẹ dặn dò nhiều mặt, muốn Sở Từ sống chung tốt với bạn cùng phòng, không đắc tội với người khác, suy nghĩ từ góc độ của người ta nhiều hơn, cố gắng không xảy ra mâu thuẫn. Sở Từ liên tục đồng ý, tiễn mọi người đi, vừa lên liền nghe thấy Chu Hiểu Tô tò mò hỏi: "Sở Từ, ba người đó là anh cậu sao?"

"Đúng vậy."

“Anh ruột sao?”

“Ừ, là anh ruột!”

"Thật đẹp trai!" Cô gái này hai tay ôm mặt. “Sở Từ, tớ làm chị dâu của cậu được không?”

Sở Từ bật cười, trước đây ở trường cũng có người nhờ cô đưa thư tình cho anh trai, nhưng sau khi lên cấp ba rất ít người nhìn thấy anh của cô nên không ai nhắc tới chuyện này nữa.

Cô cũng đùa theo: "Được thôi, cậu muốn làm chị dâu thứ mấy của tớ nào?"

"Tùy cậu, tớ không chọn, ai cũng đều được." Ngữ khí nói chuyện của Chu Hiểu Tô rất giống Trư Bát Giới trong "Tây du ký". Cô cười cười vừa định nói thì nghe thấy cửa ầm một tiếng bị người ta đẩy ra, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một cô gái dáng người cao gầy, tóc xoăn nhuộm vàng, đầu tóc bù xù, mặt rất nhỏ cũng rất đẹp đi vào phòng. Gương mặt cô trang điểm rất đậm, ăn mặc rất có phong cách trên tạp chí, xem ra khá là sành điệu.

Chu Hiểu Tô theo bản năng cười cười: "Xin chào, tớ là Chu Hiểu Tô."

Đối phương liếc họ một cái, ngữ khí lạnh lùng: "Tống Nhất Mạn."

Sau đó, Chu Hiểu Tô lại hỏi cô vài câu, cô cũng không thân thiện, ngữ khí lạnh nhạt, cũng không nhìn thẳng vào người khác. Quản Tĩnh tóc ngắn trộm nói: "Đừng để ý đến cô ta, thể hiện cái gì chứ! Giỏi lắm à!"

"Các cậu quen cô ấy không?" Chu Hiểu Tô nhỏ giọng hỏi.

Sở Từ lắc đầu, Chu Hiểu Tô rất nhanh mở điện thoại ra, tìm trên weibo, tra một hồi thì đưa cho các cô.

"Cô ấy là người mẫu tạp chí, còn từng quay quảng cáo truyền hình, trên weibo có mấy trăm nghìn lượt theo dõi, thường đăng video phối hợp trang điểm và trang phục, rất nổi tiếng trên mạng, là một cô gái cực kỳ lợi hại!"

"Oa! Thảo nào!"

"Thể nào lại chảnh như vậy, hóa ra là hotgirl, lại còn là người mẫu."

Chu Hiểu Tô gật đầu: "Người ta có vốn đấy. Tớ sớm đã theo dõi cậu ấy trên weibo rồi, không ngờ lại học cùng trường chúng ta, nếu tớ nổi tiếng như vậy, nói không chừng cũng sẽ kiêu ngạo."

Tống Nhất Mạn ở trong phòng đi qua đi lại, vẫn luôn không thèm để ý ai, bố mẹ cô đi cùng cũng không quan tâm người khác, tất cả đều dùng lỗ mũi nhìn người.

Mọi người không nói gì nữa, chỉ hẹn nhau đi ra ngoài lấy nước.

Buổi tối thầy phụ trách Khương Tiểu Quân làm một bài diễn thuyết đơn giản, để mọi người lên sân khấu tự giới thiệu, nghi thức khai giảng coi như hoàn thành.

Bởi vì là chuyên ngành văn học cổ, con gái thường nhiều, cả lớp chỉ có ba bạn nam, đều là kiểu thư sinh nho nhã yếu ớt, làm mọi người cảm thán soái ca quả nhiên rất ít.

"Nhưng lớp chúng ta mỹ nữ cực nhiều nhé, ví dụ như Tống Nhất Mạn, hay như cậu!" Chu Hiểu Tô vui vẻ cười nói: "Các cậu là hai hoa khôi của lớp chúng ta! Hơn nữa Sở Từ cậu đã là hoa khôi lớp còn là hoa khôi trường nữa."

Sở Từ cười cười: "Cái gì linh tinh vậy?"

"Tớ nói thật đó, dựa vào vẻ đẹp của cậu thừa sức làm hoa khôi trường, cậu không tin thì hãy đợi đấy, xem xem mọi người có nói như vậy không."

Sở Từ chỉ cười không đáp, từ trong túi rút ra một lá bùa vàng dán lên cửa sau, nhà vệ sinh, cửa ban công thậm chí còn cả giường của cô đều dán. Mọi người nhìn thấy điệu bộ của cô, sợ ngây người, Đằng Mẫn Mẫn ngạc nhiên hỏi "Sở Từ, cậu làm gì đấy?"

"Như cậu thấy đó, dán bùa vàng." Sở Từ vừa dán bùa xong thì Tống Nhất Mạn đi vào.

Thấy mọi người đều ở đây, Sở Từ nói rõ: "Hôm nay tớ vừa vào trường liền cảm thấy âm khí của trường mình rất nặng, nhất là tòa ký túc xá này, ám khí nặng nề. Cho nên mọi người ra vào cẩn thận một chút, tớ dán bùa vàng ở phòng chúng ta, lại bày một trận, ma không dám vào đâu."

---------

Người dịch: Xiaoyun

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment