Lời vừa nói ra tất cả mọi người đều trầm lặng, mọi người liếc nhau, đồng thời cùng nhìn về hướng Tống Nhất Mạn.
Tống Nhất Mạn cau mày: "Làm sao? Nhìn tôi cái gì?"
Sở Từ bưng chậu đi rửa mặt, ngáp một cái nói: "Ai nửa đêm buồn chán đi giựt tóc cậu? Cậu tự mình nghĩ xem!"
"Đúng đó, tớ ngủ rất say, loa kêu còn không tỉnh được còn đi túm tóc cậu!"
"Tối qua bọn tớ mười rưỡi đã ngủ rồi, tớ còn không biết cậu về khi nào."
Vẻ mặt Tống Nhất Mạn phút chốc hoang mang, qua một lúc mới cau mày: "Các cậu muốn hợp lại lừa tôi?"
Sở Từ lại ngáp một cái: "Tớ đi rửa mặt đây!"
"Tớ cũng đi!"
Tất cả mọi người tranh nhau ra ngoài, lười giải thích với cô ta, ra khỏi cửa, Chu Hiểu Tô mới sợ hãi nói: "Sở Từ, đêm qua có phải có cái đó vào phòng chúng ta?"
Sở Từ gật đầu, nói thật cô huấn luyện quá mệt mỏi, cộng thêm có bùa vàng rồi, không ma nào dám đến gần. Vì vậy đêm qua không nâng cao phòng bị để ma đi vào ký túc. Nhưng những người khác đều có bùa vàng Sở Từ đưa cho, ma nữ không tìm được thế thân nên chắc chắn sẽ tiếp tục đi tìm, chỉ có Tống Nhất Mạn không có bùa vàng, có khi tìm ra Tống Nhất Mạn nên mới giựt tóc cô ta cũng nên.
Nữ quỷ đó phát điên, ngang ngược, còn có người dùng pháp thuật hại Chu Hiểu Tô nữa, Sở Từ nhất định phải nhanh chóng tìm ra, nếu không sẽ giữ lại một mối họa!
……….
Ban đêm, gần rạng sáng một chút, ngoài cửa lại truyền đến tiếng bước chân lộc cộc. Sở Từ vốn đang ngủ say đột nhiên mở mắt ra.
Sở Từ nằm im trên giường không động đậy, luồng âm tà khí kia không thể nào phá cửa được liền chuyển sang đập vào cửa sổ nhà vệ sinh. Cửa số rất nhanh bị mở ra, âm tà khí cùng với gió thổi vào, Sở Từ tập trung nhìn thì thấy một ma nữ đang đẩy cửa nhà vệ sinh, lặng yên không một tiếng động bay tới giữa hai giường, lại bay rất nhanh tới giường đối diện Sở Từ.
Ả đứng ở phía dưới chân Chu Hiểu Tô, khoác một chiếc áo dài trắng, đầu tóc bù xù làm người khác không nhìn được rõ mặt, chỉ lờ mờ cảm thấy u ám đáng sợ.
Ả không động đậy, chỉ nhìn chằm chằm Chu Hiểu Tô ở đối diện Sở Từ. Một lúc sau, Chu Hiểu Tô giật mình, nằm ngửa ra, Sở Từ thầm nghĩ không ổn rồi, động tác này rất dễ bị nhập. Quả nhiên, ma nữ kia đi ngược về phía trước, nhanh chóng nhập vào thân thể Chu Hiểu Tô.
“Chu Hiểu Tô” đột ngột mở mắt ra, lúc này ánh mắt của cô sớm đã bất động, ả ma nữ trong người cô cười lạnh một tiếng, sau đó lật người ngủ tiếp.
(Dịch giả để tên Chu Hiểu Tô trong ngoặc nhằm phân biệt ma nữ giả dạng Chu Hiểu Tô và Chu Hiểu Tô thật.)
Sở Từ mở to mắt nhìn chằm chằm nóc nhà, lý trí mách bảo cô nên tiến đến bắt ma nữ, nhưng nếu làm như vậy cô sẽ rất khó bắt được người đã giúp ma nữ tìm thế thân. Không phải rất kỳ lạ sao? Tìm thế thân là ai cũng được, tại sao ma nữ và người kia đều muốn tìm Chu Hiểu Tô?
Cô đã xem bát tự của Chu Hiểu Tô, cũng không có gì đặc biệt, tướng mạo cũng không phải xinh đẹp nhất, điểm đặc biệt duy nhất là khí chất của cô cực kỳ đáng yêu, nụ cười cũng rất ngọt ngào, chính là khuôn mặt tình đầu nổi tiếng ở trên mạng bây giờ. Sở Từ nghĩ một hồi, quyết định im lặng xem xét.
Một đêm trôi qua rất nhanh, sáng hôm sau “Chu Hiểu Tô” ngồi trên giường rất lâu không động đậy.
Đằng Mẫn Mẫn thúc giục: "Hiểu Tô, cậu làm sao bất động thế? Nhanh đi rửa mặt không sắp muộn rồi!"
"Ừ!" “Chu Hiểu Tô” ngữ khí lãnh đạm.
"Nhanh lên Hiểu Tô!"
"Ừ!" ““Chu Hiểu Tô”” rửa mặt qua loa, im lặng không lên tiếng đi luôn.
Tôn Tân Nguyệt ngạc nhiên: "Hiểu Tô hôm nay thật kỳ lạ, bình thường nói nhiều như vậy, hôm nay lại lạnh lùng thế."
"Chắc là chưa tỉnh ngủ?" Đằng Mẫn Mẫn phỏng đoán.
Sở Từ không lên tiếng, nhìn chằm chằm hướng ““Chu Hiểu Tô”” đi.
““Chu Hiểu Tô”” tỏa âm khí khắp người, trong mắt có một tia đỏ rõ ràng, dễ nhận thấy là đã bị ma nhập. Chỉ không biết ma nữ này nhập vào người “Chu Hiểu Tô” rốt cuộc muốn làm gì. Kỳ quái, sớm như vậy, ““Chu Hiểu Tô”” muốn đi đâu?
Sở Từ đi theo ả ra ngoài, ““Chu Hiểu Tô”” đi dọc theo con đường nhỏ ở sân trường ra đến cổng trường, sau đó gọi một xe taxi. Sở Từ lập tức gọi xe đi theo sau. “Chu Hiểu Tô” đi một mạch đến tòa nhà chọc trời, tòa nhà này nằm trên con đường mua bán sầm uất của khu, cách trường rất gần, là tòa nhà cao nhất khu vực này, bên trong có rất nhiều công ty nổi tiếng.
“Chu Hiểu Tô” đi một mạch lên tầng 22, Sở Từ đợi thang máy dừng rồi mới hỏi bảo vệ của tòa nhà: "Xin hỏi tầng 22 có công ty nào vậy ạ?"
"Tầng 22 à? Là một tầng của trang web Đằng Ái, công ty này có tổng cộng năm tầng."
"Cảm ơn bác."
Sở Từ ngồi ở dưới sảnh đợi, đến buổi trưa thì thấy “Chu Hiểu Tô” và một người đàn ông đi từ thang máy ra. Người đàn ông nọ đeo kính, bộ dạng khá xuất chúng, giống như cùng với “Chu Hiểu Tô”... Không! Với ma nữ rất thân thiết. Hai người đi một mạch ra ngoài, cúi đầu thì thầm.
Sở Từ cách quá xa lại không dám tùy tiện đến gần nên không nghe rõ họ nói những gì, cô liền dùng lá bùa gập thành hạc giấy, làm phép thuật cho hạc giấy thay mình nghe.
Hạc giấy vỗ cánh bay cao, đỗ xuống đằng sau ghế dựa của họ, vì thế Sở Từ nghe được rõ ràng cuộc đối thoại.
"Tôi vẫn luôn giữ liên lạc với hắn, chiếm được sự tin tưởng của hắn trên wechat, cũng xác định quan hệ yêu đương rồi. Hắn luôn kêu tôi gửi ảnh qua nhưng tôi không gửi, chờ đến khi chúng ta quyết định chuyện này xong, tôi sẽ gửi ảnh của “Chu Hiểu Tô” cho hắn."
Sắc mặt “Chu Hiểu Tô” lạnh lùng: "Sau đó?"
“Cô quả nhiên rất hiểu hắn, hắn đã yêu cầu gặp mặt. Tôi hẹn với hắn rồi. Hôm nay gặp ở quán cafe, nếu không có gì thay đổi thì hắn sẽ hẹn cô đi thuê phòng, cô sẽ thừa cơ......" Người đàn ông cười lạnh một tiếng, không tiếp tục nói nữa.
“Chu Hiểu Tô” uống một ngụm nước, rũ mắt xuống không đáp. Hai người im lặng rất lâu, sau đó “Chu Hiểu Tô” đột ngột lên tiếng: "Tôi hiểu rồi, tôi sẽ gặp hắn."
"Nhớ lấy lời hứa của chúng ta."
"Được."
Sở Từ đi theo họ đến tiệm cafe, rất nhanh, một người đàn ông vóc dáng cao gầy, gương mặt anh tuấn đi vào, khóe miệng hắn tươi cười, sắc mặt nhu hòa, làm cho người ta cảm thấy rất dễ chịu.
Nhìn thấy “Chu Hiểu Tô”, hắn ngẩn ra chốc lát, sau đó vui vẻ tiến đến chào hỏi: "Hiểu Tô, là em sao? Em thật xinh đẹp!"
“Chu Hiểu Tô” cúi đầu, một lúc lâu mới ngẩng lên. Lúc này, Sở Từ nghiêm túc đánh giá khuôn mặt cô, chỉ nhìn thấy biểu cảm trong mắt “Chu Hiểu Tô” rất phức tạp, không cam lòng, oán hận, oán trách… nhưng lại có cả sự mến mộ không thể che giấu.
“Chu Hiểu Tô” nhanh chóng cúi đầu xuống, ngữ khí bình đạm lại ngượng ngùng chào hỏi. Người đàn ông quả nhiên càng thích hơn, luôn ân cần phục vụ cô, rõ ràng rất hài lòng. Hai người đã hẹn xong, tối nay ra ngoài thuê phòng.
Sở Từ đi theo người đàn ông anh tuấn ban nãy trở về tòa nhà chọc trời, người đàn ông ấn tầng 22, Sở Từ đi theo hắn vào, chẳng mấy chốc thang máy đã dừng lại ở tầng 22. Người đàn ông quay đầu lại nhìn Sở Từ một lượt, nghi hoặc hỏi: "Cô cũng ở công ty chúng tôi?"
Sở Từ không lên tiếng, chỉ nhìn chằm chằm hắn ta hồi lâu.
Khóe mắt của người đàn ông này biến thành màu đen, toàn thân đầy âm khí, hơn nữa tướng mạo hắn cho thấy, hắn sẽ chết bất đắc kỳ tử, căn bản sống không qua nổi tối nay.
Thấy Sở Từ cứ nhìn mình, người đàn ông cau mày hỏi: "Tại sao cô cứ nhìn tôi thế?"
---------
Người dịch: Xiaoyun
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com