"Đừng!" Sở Từ nhào theo thật nhanh, lúc này vừa hay túm được tay của Chu Hiểu Tô, còn Chu Nam Tuyền từ phía trên Sở Từ cứ thế rơi xuống. Sở Từ không lo được cho hắn, chỉ có thể nắm thật chặt lấy tay của Chu Hiểu Tô. Chu Hiểu Tô ngửa đầu lên lộ ra một nụ cười kỳ quái.
"Cô cho rằng cô có thể cứu được cô ta sao? Đừng có mơ! Cô ta là vật thế thân mà tôi tìm, không có cô ta, tôi đầu thai thế nào?"
Nói xong, Chu Hiểu Tô dùng tay kia mạnh mẽ gỡ ngón tay của Sở Từ ra. Sở Từ ngày càng tốn sức, cô vội vàng dùng tay còn lại nắm chặt lấy Chu Hiểu Tô.
Chu Hiểu Tô cười lạnh: "Cô nghĩ rằng cô có thể kiên trì bao lâu? Kết cục đều giống nhau thôi, không cứu được cô ta đâu!"
"Không! Tôi nhất định cứu được cô ấy! Tôi sẽ bảo vệ tất cả những người bên cạnh tôi, không để họ có chút sơ suất nào!"
Vẻ mặt Sở Từ vừa ẩn nhẫn lại vừa lạnh lùng, một bên cô đáp lại lời ma nữ kia, một bên thì dùng toàn bộ sức lực cố gắng kéo Chu Hiểu Tô lên.
Nhưng Chu Hiểu Tô bị ma nữ nhập vào, hoàn toàn không phối hợp cùng, Sở Từ gấp tới mức đầu đầy mồ hôi. Bỗng nhiên một trận gió lạnh thổi qua, một giọng nói quen thuộc cất lên: "Lão đại, thời khắc quan trọng thế này làm sao thiếu tụi em được?"
"Đại tỷ à, chị cũng quá kém rồi, thế mà lại bị một ma nữ gây khó dễ sao?"
Âm thanh quen thuộc này......
Sở Từ vô cùng vui vẻ, vội quay đầu lại liền thấy ma treo cổ, ma xinh đẹp, ma nước, những hồn ma quen thuộc ấy đều đang đứng phía sau cô.
Thấy các hồn ma đột nhiên bay đến, Chu Hiểu Tô kinh ngạc hô lên: "Không thể nào! Các ngươi là ma mà! Tại sao lại giúp cô ta?"
"Tại sao ư? Ngươi bắt nạt đại tỷ của chúng ta có biết không? Ai cho ngươi cái lá gan đấy? Ngươi cũng không nghe ngóng xem danh hiệu của đại tỷ ta, là số mệnh từ nhỏ đã làm Đại vương ở núi! Ngươi có thể tùy tiện bắt nạt sao?” Ma treo cổ khinh bỉ nói.
Ma treo cổ lại nhìn chằm chằm ả, hất cằm quát: "Đúng rồi, ta ghét nhất loại người đã chết còn đi oán người khác! Người giống như ngươi chết rồi cũng không làm được ma tốt! Ma treo cổ chúng ta đều vì những loại ma quỷ như ngươi làm tổn hại thanh danh, đúng là con sâu làm rầu nồi canh, vậy nên mới bị Bang Phách Quỷ kia viết thành ác quỷ! Đều tại ngươi cả!"
Nói xong, nó đột ngột cử động, kéo Tô Hướng Nguyệt từ người Chu Hiểu Tô ra. Sau đó là đại chiến của đám ma với Tô Hướng Nguyệt. Đây không cần Sở Từ lo nữa rồi, thực ra đám ma này cô nuôi mặc dù vô hại ăn chay, còn thích uống trà sữa, thế nhưng pháp lực không yếu chút nào! Lúc quan trọng vẫn rất hữu dụng!
Cùng lúc đó, Chu Hiểu Tô bỗng nhiên tỉnh dậy, cô nghi hoặc nhìn chằm chằm Sở Từ, nhất thời chưa hồi thần trí.
"Sở Từ, cậu túm tớ làm gì đấy?"
Sở Từ thở dài một hơi, vào thời điểm như vậy còn có thể nói chuyện, quả nhiên là kỳ lạ.
"Cậu nói xem?"
"Hử?" Chu Hiểu Tô nghi hoặc nhìn trái phải, lại thấy cảnh tượng xung quanh có chút xa lạ, cô lại cúi đầu xuống nhìn, vừa nhìn một cái liền thấy những chiếc xe thu nhỏ lại đang chạy trên đường cao tốc vụt qua, ở dưới còn có một đám quần chúng vây xem. Cảnh này thật quen ...... sao lại giống như nhảy lầu nhỉ? Chu Hiểu Tô đột ngột hiểu chuyện gì đang diễn ra, vô cùng sợ hãi, lập tức kêu lên: "Mẹ ơi! Đây là......"
"Im lặng!" Sở Từ đổ mồ hôi đầy đầu, nếu không phải bình thường cô chăm chỉ tu luyện, tố chất cơ thể khá tốt thì hoàn toàn không thể túm được Chu Hiểu Tô!
Cô dùng sức kéo, Chu Hiểu Tô lập tức phối hợp! Hai người mất một lúc lâu mới giúp Chu Hiểu Tô túm được lan can an toàn của tòa nhà, bản năng sinh tồn mạnh mẽ cũng không thể không sợ độ cao, dưới sự trợ giúp của Sở Từ, may mà cuối cùng cô cũng trèo lên được.
Đến lúc này Sở Từ mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, cô bất giác nhìn xuống dưới, ở đó Chu Nam Tuyền đang bò trên mặt đất, có thể lờ mờ thấy trên đầu hắn đầy máu, ở nơi không ai nhìn thấy, Chu Nam Tuyền từ cơ thể mình bò dậy, mặc dù hắn vừa mới thành ma nhưng oán khí rất nặng, lập tức bay lên. Chu Nam Tuyền một phát bóp chặt cổ Tô Hướng Nguyệt, căm hận nói: "Cô giết tôi! Cô giết tôi!"
Sau đó hai con ma bắt đầu đánh nhau. Sở Từ thở dài một hơi, đúng là cô đỡ phải ra tay. Đến cuối cùng, hai người đánh nhau một trận, cũng không biết thế nào mà đã bàn xong điều kiện.
Chu Nam Tuyền mặc dù đã chết, thế nhưng hắn cũng đã nghĩ thông rồi, nói cho cùng cái chết của Tô Hướng Nguyệt quả thật có liên quan đến hắn, việc đã đến nước này, hai người đành bỏ qua chứ cũng chẳng thể làm gì hơn.
Chỉ là ở thế giới hoa lệ này còn rất nhiều mỹ nữ đang đợi hắn đến chinh phục, làm sao hắn nỡ đi như vậy? Sở Từ đối với hai người đều không có ấn tượng tốt, song thế giới lưu lại hai người bọn họ cũng là tai họa, liền làm phép giúp họ siêu độ, giúp họ đi đầu thai.
Sau đó Sở Từ bảo đám ma về trước: "Ta chuyển nhà rồi, sẽ viết địa chỉ cho mấy đứa."
Vỗ về đám ma xong, cô lại đưa Chu Hiểu Tô vào tòa nhà. Hơn tám giờ, tầng 22 vẫn còn rất nhiều người chưa tan làm.
Một người đàn ông ôm túi công văn đi từ thang máy ra, Sở Từ và Chu Hiểu Tô đi đến phía trước. Nhìn thấy Chu Hiểu Tô, hắn rõ ràng ngạc nhiên một chút.
Sở Từ lạnh lùng nói: “Ông dùng thủ đoạn bỉ ổi hại người thì sẽ có một ngày bị pháp thuật phản lại đấy."
"Cô nói linh tinh gì vậy?" Người đàn ông ngạc nhiên sững người lại một chút, sau đó lập tức lấy lại bình tĩnh, hất cằm nói: "Tôi báo cảnh sát bây giờ, tránh ra đi, tôi không hiểu cô đang lảm nhảm cái gì cả!"
"Không hiểu ư? Không sao!" Sở Từ cười lạnh: "Anh và Chu Nam Tuyền là đối thủ trong công ty nhỉ? Các anh luôn bất hòa, anh cho rằng hắn cản đường anh, rồi một ngày, khi biết mối quan hệ của Chu Nam Tuyền và Tô Hướng Nguyệt, biết Tô Hướng Nguyệt vì hắn mà tự sát, cũng có thể anh nghe nói về chuyện nữ sinh Đại Học Thân Thành tự sát. Nói chung là anh biết người chết không bình thường, sát khí rất nặng, liền muốn lợi dụng điểm đó hại người. Có lẽ anh đã tìm người chỉ bảo rồi, vị Thiên sư kia dạy anh phải làm pháp thế nào, bảo anh gặp ma nữ, anh và ma nữ đạt được điều kiện, anh giúp cô ta tìm kẻ thế thân, cô ta giúp anh trừng trị Chu Nam Tuyền. Vì thế các người tìm được Chu Hiểu Tô, ma nữ rất hiểu Chu Nam Tuyền, biết Chu Nam Tuyền thích kiểu người như Chu Hiểu Tô nên mới nhập vào cô ấy, tôi nói có đúng không?"
Người đàn ông không nhịn được, bất giác lại lùi về sau một bước, hắn nhíu mày, lòng tràn đầy phòng bị: "Cô nói linh tinh gì vậy? Mau tránh ra, đừng trách tôi nặng lời. Tôi nghe không hiểu câu nào hết!"
"Vẫn chưa hiểu sao?" Sở Từ cười vô hại, chỉ khi nhếch mép lên nhìn giống như thỏ con trắng trở nên nguy hiểm vậy. "Giờ Chu Nam Tuyền chết rồi, rất nhanh anh sẽ được thăng chức, anh cho rằng vận may của mình đến rồi, đúng không? Không, đừng mừng quá sớm, một năm sau anh sẽ giống như Chu Nam Tuyền, nhảy từ tòa nhà này xuống."
---------
Người dịch: Xiaoyun
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com