Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 247 - Chương 247 - Cách Quỷ Dùng Tiền

Chương 247 - Cách Quỷ Dùng Tiền
Chương 247 - Cách Quỷ Dùng Tiền

"Đừng đụng vào!"

Sở Từ nhìn chằm chằm trên cái lỗ trên đầu cô ấy, cái lỗ kia càng lúc càng lớn, người bình thường căn bản không thấy được, cũng như một vạn tệ kia, đều là trò lừa của ma quỷ! Sống hai kiếp ở đời, lần đầu Sở Từ gặp phải chuyện quái dị như vậy, cũng là lần đầu gặp phải chuyện kỳ quái do tóc mà ra.

Ngay sau đó, trên đỉnh đầu Từ Đan bỗng nhiên mọc ra tóc vừa đen vừa mượt, Sở Từ cau mày.

"Cô Sở à, đầu tôi vừa đau vừa ngứa! Còn có cảm giác như bị thiêu đốt, cảm giác bị chôn dưới đất nữa!"

Sở Từ nắm lấy tay cô ấy, trầm giọng nói:

"Đừng sợ, bây giờ chúng ta đi tìm người đàn ông đó ngay lập tức!"

-

Rất nhanh sau đó, hai người đến khu cư xá Sở An, Sở Từ theo ký ức từ Thiên Nhãn, tìm tới nhà người đàn ông đó, cô bấm chuông cửa, có người mở cửa, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, đứng trong nhà, ông ta dè chừng nhìn hai người một chút.

"Các cô tìm ai?"

"Tìm ông!"

Sở Từ móc ra một tờ tiền vàng mã nói:

"Tôi là bạn của A Kim, ngày đó, ông cho anh ta một vạn tệ đều đã biến thành tiền vàng mã, anh ta bảo tôi tới đòi một lời giải thích."

Người đàn ông sững sờ, lúc này vội la lên:

"Vàng mã sao? Làm sao như vậy được! Rõ ràng là tiền thật mà! Đây là tiền con gái của tôi cho tôi, làm sao có lại biến thành tiền vàng mã được!"

"Con gái ông cho sao?" Sở Từ nhíu mày, theo dõi ông ta hồi lâu, người đàn ông này, cả người mang theo hắc sát khí, hiển nhiên đã từng gặp quỷ.

"Ông đã gặp con gái ông sao? Cô ta tới tìm ông à? Chính cô ta cũng bảo ông đi tới hiệu tóc của A Kim mua tóc sao? Chính cô ta bảo ông làm thế thì mới có thể đưa cô ta trở về, chiếm lấy cơ thể Từ Đan, tiếp tục sống phải không?"

Từng câu hỏi của Sở Từ làm cho người đàn ông lùi về sau từng bước, ông ta liên tục lắc đầu, liên tục lùi về sau, cuối cùng nói:

"Không! Tôi chưa từng thấy nó, tôi không có! Không có!"

Sở Từ cười gằn: "Tôi khuyên ông ăn ngay nói thật, bằng không, tôi không chỉ giết con gái ông, còn có thể để hồn phách của cô ta tan thành mây khói, làm cho cô ta vĩnh viễn không được đầu thai!"

Người đàn ông tỏ rõ vẻ khiếp sợ.

Sở Từ thấy ông ta có phản ứng, lúc này hừ lạnh:

"Thế nhưng, nếu như ông phối hợp với tôi, tôi có thể siêu độ để cô ta đi đầu thai, giúp cô ta đầu thai vào nhà người tốt, để đời sau ít nhất các người còn có thể gặp được cô ấy!"

Người đàn ông cúi đầu, hiển nhiên là đang suy tư, một lát sau, ông ta ngẩng đầu lên, cau mày nói:

"Dựa vào cái gì để tôi tin tưởng cô chứ?"

Sở Từ theo dõi ông ta chốc lát, bỗng nhiên nói:

"Mẹ ông mất lúc trung niên, ông thì dựa vào sự giúp đỡ của mấy người trong thôn sống qua ngày, năm ông 16 tuổi, ông gặp một người phụ nữa hơn ông ba tuổi, ông cũng có cảm tình với bà ta, ông học rất giỏi, thi đậu đại học nhưng không có tiền học, người phụ nữ này vì nuôi ông học đại học, đã đi lên thành phố lớn làm công, hết thảy tiền làm được đều đưa cho ông, chờ sau khi ông tốt nghiệp, sẽ cùng bà ta kết hôn, ba năm sau khi cưới, các người có một con gái, chức vụ của ông càng ngày càng cao, trong cái nhà lớn này, ông chẳng còn quan tâm đến người đàn bà hơn ông ba tuổi nữa, ông bắt đầu ghét bỏ bà, ông cảm thấy bà ta phiền phức, ông chê bà không đủ xinh đẹp, không sâu sắc, không có phẩm vị, bởi vậy ở bên ngoài, ông có tiểu tam, ngược lại, tiểu tam sinh cho ông con trai, cuối cùng, ông đưa cho vợ giấy ly hôn, ai ngờ bà ta sống chết không đồng ý, thà chết chứ không cho tiểu tam cướp chồng, ông cũng hết cách, liền chuyển đến Thân Thành, sống cùng tiểu tam và con trai, để vợ cùng con gái ở nông thôn, tôi nói không sai chứ?"

Người đàn ông kinh hãi, tỏ rõ vẻ kinh ngạc, đúng lúc đó một người phụ nữ ôm một cậu bé từ trong nhà đi ra.

"Giai Khang, ai vậy?"

"Không. . . Không có chuyện gì!" ông ta đẩy người phụ nữ vào trong, lúc này mới thấp giọng nói: "Cô điều tra tôi sao?"

"Điều tra ư? Tôi cần gì phải làm mấy chuyện phiền phức như vậy chứ? Gương mặt ông đã nói cho tôi biết toàn bộ, tôi còn có thể nhìn ra, vì sao con gái ông lại xảy ra tai nạn giao thông, cô ta vì đến thành tìm ông đúng không? Kết quả, trên đường bị tai nạn giao thông, khiến ông vừa xấu hổ vừa bất an."

La Giai Khang trầm mặc hồi lâu, ông ta không nghĩ rằng cô gái này lại có thể biết chính xác mọi chuyện đến vậy, từ cuộc đời ông cho đến quan hệ của ông với vợ và con gái, đều nói không sai, sau khi ông phát đạt liền chán ngán người vợ ở nông thôn, cảm thấy có người vợ như vậy thật mất mặt, mà con gái của vợ ông ở quê, ông cũng không yêu quý gì, lần này con gái tốt nghiệp đại học, nói đến Thân Thành đi làm, thân là cha, ông ta không thể không sắp xếp giúp con gái, ai ngờ trước lúc trời về chiều, con gái bỗng nhiên tìm đến ông.

Toàn thân cô ta ướt nhẹp, quần áo đều ướt, cả người xem ra vô cùng chật vật, thấy con gái như vậy, La Giai Khang không đành lòng, lập tức đưa khăn mặt cho con gái, con gái không lấy, chỉ cười cười:

"Ba à, trên đường tới đây, con bị tai nạn giao thông, không nghiêm trọng lắm, chỉ mất ít tóc, ba cũng biết là con luôn thích chưng diện, không có chỗ tóc này, con cảm thấy cơm nước đều không vô, con nghĩ ba giúp con đi mua ít tóc đi."

La Giai Khang sửng sốt một chút, yêu cầu của con gái thực sự kỳ quái.

"Tóc gì chứ?"

"Trên đường tới đây, con có đi ngang qua hiệu tóc A Kim, nhìn thấy một cô gái đang cắt tóc, tóc của cô ấy cũng rất hợp với con, bây giờ ba đi tới đó, giúp con mua lại số tóc đó đi."

La Giai Khang mặc dù lại không thích vợ cả, nhưng cũng không đến nỗi vô trách nhiệm với khẩn cầu của con gái, cuối cùng ông ta cảm giác mình nợ con gái, La Giai Khang liền đồng ý, con gái La Thiến móc ra một xấp tiền cho ông, La Giai Khang nhìn tiền, cười khổ nói:

"Ba ở trong lòng con chính là một người như vậy sao? Chi chút tiền giúp con gái mua cái tóc đều không nỡ sao?"

La Thiến câu môi, thanh âm trầm thấp:

"Ba à, ba cầm đi! Tiền của ba không đủ mua! Tóc kia rất đắt! Rất đắt!"

Nói xong, La Thiến đem tiền kín đáo đưa cho La Giai Khang, chẳng biết vì sao, La Giai Khang cảm thấy La Thiến trước mắt mình rất kỳ quái, lại không nói ra được cuối cùng là kỳ quái chỗ nào, bất đắc dĩ, ông ta nhận tiền rồi lái xe đi tới chỗ con gái nói, hiệu tóc A Kim, ai ngờ khi xe dừng trước cửa hiệu cắt tóc, bên trong thật sự có một nữ sinh đang cắt tóc, độ dài tóc nữ sinh kia so với La Thiến rất giống, chất tóc cũng giống, La Giai Khang đang muốn xuống xe, điện thoại liền đổ chuông.

"Ông La đúng không? La Thiến là con của ông đúng không? Mời ông tới bệnh viện một chuyến, con gái ông, La Thiến, hồi chiều nay xảy ra tai nạn giao thông, không cứu được, đã chết rồi, mời ông tới xác nhận thân phận người chết."

La Giai Khang cảm thấy mông lung, mãi một lúc lâu không lấy lại được tinh thần, ông ngồi ở trong xe, chỉ cảm thấy ngày hôm nay đặc biệt lạnh lẽo.

Ông không thể tin được nói:

"Anh nói cái gì? Con gái của tôi chết rồi sao? Chết buổi chiều ư? Anh chớ nói nhảm! Anh là tên lừa đảo!"

-------------

Người dịch: Chikahiro

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment