Ai ngờ, sư đao không hạ xuống.
La Thiến kinh ngạc mở mắt ra.
Chỉ thấy Sở Từ không làm gì, Sở Từ cười: "Đi đầu thai đi! Mang đi hết thảy oán niệm, đến đời sau!"
Đôi mắt La Thiến có chút ướt át, giọng cô ta như nghẹn lại: "Cảm ơn cô, thay tôi nói với Từ Đan là tôi xin lỗi, chỉ là, tôi quá muốn sống mà thôi!"
Chờ cô ta biến mất, Sở Từ mới quay lại đỡ Từ Đan dậy, Từ Đan mới vừa bị quỷ nhập vào người, thân thể có chút suy yếu, Sở Từ lại cho cô ấy uống một chút nước, Từ Đan dần dần tỉnh, thấy Sở Từ, cô sợ đến gào rít.
Sở Từ động viên nói: "Không sao rồi, cô ổn rồi!"
Từ Đan kinh hãi đến cực điểm, liên tục soi gương xem mặt của mình. "Tôi không thay đổi! Tôi vẫn là tôi! Vẫn là tô." Từ Đan bị dọa cho phát sợ.
Sở Từ nói: "Yên tâm, cô vẫn là cô, trên thực tế, mọi người trên thế giới này, đều là chính họ, không ai thay thế được."
Từ Đan chạm vào mặt của mình, vui mừng khóc, mặt của cô không đẹp cũng không trắng, nhưng cô vẫn rất vui mừng, vì cô vẫn là cô.
Trước khi đi, La Giai Khang ngập ngừng, cuối cùng vẫn là hỏi:
"Con gái của tôi, cuối cùng, nó có lời nào cho tôi không?" đôi mắt Sở Từ sâu thẳm, ngữ khí bình tĩnh: "Không có."
La Giai Khang không tin, có chút kích động nói: "Không có? Làm sao có thể? Chẳng lẽ một câu nói cũng không có?"
"Ừm." Sở Từ nhìn vợ con sau lưng ông ta, nói: "Ông La à, con gái ông thật sự không hề nói gì, nếu hỏi tại sao, nguyên nhân không cần tôi phải nói, ông hẳn là hiểu rõ."
La Giai Khang rơi vào trầm mặc, hồi lâu không nói gì.
Sau đó, Giang Xuyên gọi điện cho Từ Đan: "Từ Đan, cha của La Thiến cho tôi tiền, tất cả đều là giả! Là giả!" Từ Đan kể với Giang Xuyên những chuyện chính cô ấy trải qua, Giang Xuyên sợ hết hồn:
"Tôi có nói cha La Thiến mua được một túi tóc, hóa ra là của cô! Cô biết không? Nghe cô nói như thế, tôi sợ là không thể làm công việc này tiếp rồi!"
Sở Từ từ sạp báo gọi điện cho mẹ của La Thiến. Bên kia, giọng một người phụ nữ già nua truyền đến:
"Này, là Thiến Thiến sao? Thiến Thiến, đã mấy ngày rồi con không gọi điện thoại về nhà, con có khỏe không?"
Sở Từ trầm mặc chốc lát, mới đem hết thảy sự tình nói cho bà, bên kia không biết nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên khóc lên:
"Thiến Thiến nhà tôi, từ nhỏ đã hiểu chuyện, hiện tại nó chết rồi, vẫn hiểu chuyện như thế, nó đi một mình, để tôi lại một mình, thì tôi phải sống thế nào đây!"
Sở Từ yên lặng tắt máy, cúi đầu đi ra ngoài.
Bóng người của cô kéo dài theo ánh tà dương, rồi cuối cùng rơi vào trong bóng tối.
-
Mấy ngày sau, không khí trong nhà họ Sở rất quái lạ, mọi người đều nơm nớp lo sợ, chỉ lo gặp phải quỷ, bất đắc dĩ, Sở Từ làm thêm một lần phép, hiệu quả của loại phép này là định tâm mấy người trong nhà.
Liền như vậy, tóc chỉ còn là một chuyện trong quá khứ.
Sở Từ đem chuyện này ghi lại, vẽ thành truyện tranh.
Ở trang cuối truyện, cô viết như vầy: "Mỗi người một ngày rụng đi mấy chục sợi tóc, mỗi lần cắt ngắn, tóc là thứ bị vứt bỏ, lẻ loi ở trên nền đất cửa hiệu cắt tóc, con người có ai nghĩ tới hay không, việc những sợi tóc kia đi về nơi nào? Tóc là vật thuộc hệ âm, cùng máu trong thân thể liên kết trực tiếp, đừng tùy ý vứt bỏ tóc của bạn, cũng đừng tùy ý đi chạm vào tóc của người khác, tóc mỗi người, đều thuộc về bản thân linh hồn người đó."
Mấy ngày sau, Sở Từ vẫn chăm chỉ đi học, rảnh rỗi thì cùng Lục Cảnh Hành gọi video call tán gẫu.
Liếng thoắng đã đến thứ tư, buổi chiều, Sở Từ không có tiết học, liền đi đến phòng làm việc một chuyến.
Gần đây phòng làm việc vẫn đang phát triển thêm, hiện tại tổng cộng có hơn 100 nhân viên, trong đó bộ phận kỹ thuật có hơn mười người.
App Sở Sở truyện tranh đang phát triển, do app Sở Sở truyện tranh đơn giản dễ dùng, trong đó chất lượng truyện tranh lại cao, mọi người đều rất nỗ lực làm việc, rất nhiều họa sĩ tốt công bố truyện tranh, nhờ đó Sở Sở truyện tranh tụ tập được những họa sĩ hàng đầu, mọi người chỉ cần muốn xem truyện tranh, tìm tới app này khẳng định là quyết định không sai.
Phòng làm việc phát triển tốt, Sở Từ thấy rất vui mừng. Nàng mới vừa vào phòng làm việc, liền thấy Giang Tâm Ái chạy tới, cười nói:
"Cô chủ, có tin tức tốt phải nói cho cô đây!"
"Hả?" Sở Từ bĩu môi, vừa nãy khi cô ta ra cửa soi gương, trong kính gương mặt đỏ lừ lừ, có thể thấy được là có chuyện vui.
Giang Tâm Ái cười nói: "Công ty trò chơi Đằng Sang muốn mua bản quyền truyện tranh của cô để phát triển trò chơi mới!"
"Đằng Sang sao?"
Đằng Sang là công ty trò chơi lớn nhất trong giới trò chơi, chỉ là Đằng Sang mạnh về mảng trò chơi trực tuyến, về sau phát triển thêm trò chơi di động, Đằng Sang vẫn muốn phát triển trò chơi di động, chỉ là, gần đây trò chơi di động không được phổ biến, xã hội bây giờ cạnh tranh rất nhiều, những công ty khác vẫn đang phát triển, công ty mới tăng lên, Đằng Sang rất lâu rồi không có động thái gì mới, khó tránh khỏi cảm giác “xế chiều”, thêm nữa gần đây các công ty đối thủ liên tục gia tăng trò chơi di động, sự bùng nổ của các trò chơi di động mới khiến cổ phiếu của Đằng Sang rớt giá, bởi vậy Đằng Sang vô cùng sốt ruột, rất muốn nhanh chóng chuyển đổi.
Người bên phía Đằng Sang cũng tỏ ra có thành ý, chiều hôm đó tự mình đến phòng làm việc một chuyến.
Đối phương họ Giản, người phụ trách bộ phận bản quyền.
"Chào cô, Sở Sở đại đại." họ Giản cười nói.
Sở Từ cũng chào bà, mời bà bước vào phòng họp, Giản Phương Tung nhân cơ hội đánh giá giám đốc trẻ tuổi của công ty, nghe nói công ty thành lập chưa tới một năm, nhưng đã tạo nên một kỳ tích, công ty không chỉ tạo ra được thương hiệu cho app Sở Sở truyện tranh, nhưng cũng đem lại thành công cho truyện tranh của Sở Sở, phải biết vị thế của Sở Sở truyện tranh rất mạnh, nghe nói lợi nhuận khá dồi dào, như vậy công ty tuy nhỏ, nhưng cũng đủ để Giản Phương Tung vài phần kính trọng.
Giản Phương Tung ngồi xuống, nhấp ngụm trà, cười nói: "Sở Sở đại đại, tôi nghĩ cô đã biết ý đồ của tôi khi đến đây, tôi cũng không vòng vo nữa, Đằng Sang chúng tôi muốn phát triển trò chơi di động dành cho nữ."
Trước đây công ty chỉ coi trọng loại trò chơi di động hành động, dẫn đến thị phần bị công ty đối thủ chiếm mất, hiện tại Đằng Sang cần mở rộng gấp khoản trò chơi di động để có thể đánh bại trò chơi “ấm áp” và các trò chơi chuyển đổi khác, mà truyện tranh mới của Sở Sở lại rất phù hợp, nét vẽ đẹp tinh xảo, tràn đầy nữ tính, phòng ngủ của nữ chính, biệt thự của nam chủ, bối cảnh cùng quần áo của nam và nữ đều rất xuất sắc, bởi vậy Giản Phương Tung nhìn thấy cơ hội kinh doanh, nếu như quần áo của nữ chính có thể thay đổi, cả nhà của cô cũng vậy, các vật phẩm có thể thay đổi, với nam chủ lại càng không cần phải nói, lại là một đại minh tinh, từng ấy thứ thực sự có thể khiến người ta điên cuồng.
Trên thực tế Lục Cảnh Hành đã đủ đẹp trai, bên trong truyện tranh soái độ còn được đẩy lên mấy phần, quả thực là quá đẹp.
Bởi vậy Giản Phương Tung đem truyện tranh của Sở Sở báo cáo cho cấp trên, cấp trên cảm thấy rất hứng thú, liền muốn phát triển một loại trò chơi di động tình yêu siêu thực, chủ yếu dành cho phái nữ, lại còn có thể thay đổi trang phục, hiện nay trong giới vẫn chưa có loại hình này, bộ phận phát triển của Đằng Sang rất hứng thú, cũng cho rằng, nếu hạng mục này có thể chiến thắng sẽ sáng tạo ra một kỳ tích.
Ngay lập tức, Giản Phương Tung đã đến.
Ngồi ở trước Sở Từ trước.
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com