Sắc mặt Vương Hiểu trắng bệch, trước mắt liên tục hiện lên gương mặt trong gương đó, gương mặt đó như là bị thứ gì làm nổ tung ra vậy, không có bất kỳ ngũ quan gì, hoặc là có thể nói là không có mặt, mặt của cô ta bị nổ thành một cái lỗ thủng, nằm trên cái đầu, trên mặt máu thịt be bét, mà cô ta thì vẫn cầm bút vẽ mi, vẽ cho mình con mắt.
"Đêm nay cô ta có đến tìm tôi không?"
"Yên tâm! Cô ta không quan tâm cô đâu."
Sở Từ nói xong, để Vương Hiểu ngủ ở phòng mình, rồi mang pháp khí đi tới căn phòng ma quái.
Lục Cảnh Hành muốn đi cùng cô, liền bị Sở Từ ngăn cản, người bình thường nhiễm quá nhiều Quỷ Sát khí, không tốt cho cơ thể.
Sở Từ đẩy cửa vào, trong phòng Tô Lai không mở đèn, chỉ có ánh sáng yếu từ chiếu ra từ nhà vệ sinh, một luồng âm sát khí xốc thẳng vào mặt, Sở Từ cau mày, đi mấy bước, đã thấy Tô Lai khom người, nằm nhoài trong bồn rửa mặt, Sở Từ vội vã chạy tới, trong bồn rửa mặt đầy nước, Tô Lai lại nằm úp mặt như vậy, thân thể liên tục giãy dụa, mặt bị ngâm ở trong nước, lại còn như có người cầm lấy cổ cô ấy ấn xuống vậy.
Sở Từ móc bùa chú ra, kề sát trên người Tô Lai, Tô Lai rất nhanh ngẩng đầu lên, miệng há lớn thở hổn hển.
"Không sao chứ?"
Tô Lai sợ hết hồn, nhìn mặt mình trong gương, đánh giá, hoàn toàn không hiểu vừa nãy xảy ra chuyện gì, Sở Từ cũng không giấu cô ấy, đem chuyện cô bị quỷ nhập nói ra, Tô Lai sợ hãi nói: "Quỷ nhập vào người tôi sao? Sao được chứ? Tại sao tên quỷ này lại tìm tới tôi?"
Bỗng nhiên, một trận gió lạnh thổi qua, Sở Từ móc pháp khí ra, cau mày nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Ai ngờ, bỗng dưng Tô Lai phát điên, rống to nhằm phía cửa sổ mà tới, cô ấy mở cửa sổ ra, rất nhanh bò lên, bên ngoài cửa sổ phòng Tô Lai có cái ban công, cũng không có thanh chặn, từ đây rất dễ dàng nhảy xuống.
"Không được!" Sở Từ hô to một tiếng, ai ngờ Tô Lai lại liều mạng xông về phía trước, khóe miệng còn lộ nụ cười quỷ dị.
Dưới tình thế cấp bách, Sở Từ lấy bùa ra, lao về phía Tô Lai, dán bùa vào lưng Tô Lai.
Tô Lai đột nhiên bị ổn định, Sở Từ nhân cơ hội đè cô ấy xuống giường.
Lục Cảnh Hành và Vương Hiểu cũng đi theo vào, Vương Hiểu thấy Tô Lai như vậy, sợ đến chực khóc: "Làm sao bây giờ? Vương Hiểu tôi, sẽ không bị quỷ hại chết chứ? Tại sao con quỷ này lại quyết định nhập vào Tô Lai chứ?"
Sở Từ không lên tiếng, ngay lúc đó, Tô Lai bỗng nhiên mở to hai mắt, mặt nổi đầy gân xanh, giãy dụa rất mạnh, muốn nhảy xuống giường, Sở Từ cau mày nói: "Giữ tay cô ấy lại!"
Vương Hiểu cùng Lục Cảnh Hành nhảy tới giữ tay Tô Lai, Sở Từ móc ra tiền Thập đế, tiền Thập đế này được chế tác bằng các đồng tiền từ thời của mười vị đế vương mà thành, Sở Từ trước đây từng dùng qua tiền Ngũ đế, tiền Ngũ đế có thể chặn giết chóc, phòng kẻ gian, trừ tà, phương pháp luyện chế rất đơn giản, dùng các đồng tiền từ thời của năm vị đế vương chế tác thành, tiền Thập đế so với tiền Ngũ đế lợi hại hơn chút, dùng để ngăn chặn giết chóc khá hơn so với tiền Ngũ đế, ban đầu Sở Từ dự định làm thành pháp khí cho Lục Cảnh Hành dùng ngăn chặn chết chóc, ai ngờ lại có nhân duyên trùng hợp dùng luôn.
Sở Từ đem một sợi Hồng Tuyến quấn quanh đồng tiền Thập đế, dùng tiền Thập đế trói Tô Lai lại, áp chế ở trên giường, như vậy, quỷ không có cách nào khống chế Tô Lai nữa, làm chuyện nguy hại chính mình hoặc tổn thương người khác nữa, kỳ quái chính là, hồi tối ma nữ kia rõ ràng là có cơ hội giết chết Vương Hiểu, nhưng lại bỏ mặc Vương Hiểu chạy trốn, một mực muốn lấy mạng Tô Lai.
Chuyện này chắc chắn có ẩn tình.
Tiền Thập đế là một pháp khí mạnh, sau khi nó trói Tô Lai lại, Tô Lai tỉnh táo một chút, cô ấy nhìn về phía mọi người, ngơ ngác không hiểu gì, kỳ quái nói: "Các người sao lại cột tôi lại thế này?"
Sở Từ chau mày: "Đêm nay, cô có gặp chuyện gì kỳ lạ không?"
"Chuyện kỳ lạ á?"
Vương Hiểu vẫn ở bên cạnh khóc, nói cái gì mà quỷ không ra quỷ, làm Tô Lai sợ hết hồn, chợt nhớ tới lúc trước, Sở Từ nói cô ấy bị quỷ nhập vào người, cả người cô liền run rẩy, liên tục nhớ lại, lát sau, bỗng nhiên nói: "Hôm nay, tôi tới phim trường sớm, sáng sớm hôm nay tôi đón taxi đến phim trường, bởi vì sai địa chỉ, nên tài xế taxi thả tôi xuống ven đường, tôi tìm rất lâu không thấy phim trường, dùng bản đồ trên di động cứ hướng đi về phía núi, ai ngờ vừa mới đi tới giữa sườn núi, liền thấy rất nhiều vàng mã từ trên trời rơi xuống, tôi sợ hết hồn, nhanh chóng lùi lại, ngã xuống đất, giẫm hỏng mất một hình người bằng giấy."
"Người giấy?"
"Vâng, người giấy kia vóc dáng dài trông rất quái dị, đầu đội khăn đỏ, mang giầy đỏ, mặt trắng bạch, hai gò má dùng giấy đỏ dán lên, cười híp mắt, nhìn thôi trông đã rất kinh khủng, xung quanh chỉ có một mình tôi, tôi thật sự rất sợ, không thể để ý tới những thứ khác, nhanh nhanh bỏ chạy, ai ngờ khi tôi mới vừa chạy được nửa đường, liền nghe tiếng một nữ sinh la lối đau đơn, nói rằng cô ta rất đau, nhờ tôi dìu cô ta, nhờ tôi cứu cô ta!" nghĩ tới đây, Tô Lai sợ muốn vỡ tim, la lên: "Cô nói xem, có phải cô ta là cái người giấy kia? Do tôi giẫm lên, nên cô ta liền không chịu buông tha tôi, rồi còn tìm đến tôi nữa!"
Sở Từ cau mày, hồi tối chắc chắn cô ấy bị quỷ nhập, nếu như là quỷ có tu hành, so với đạo sĩ bình thường pháp lực còn lợi hại hơn, có thể điều khiển người giấy cũng không phải việc khó gì.
Sở Từ nhìn Tô Lai, cau mày nói: "Đêm nay, chắc chắn quỷ sẽ còn tìm đến cô, tôi cần cô phối hợp, để tôi làm phép che mắt ma nữ, mà cứu mạng của cô!"
Tô Lai sững sờ, sốt sắng nói: "Phối hợp làm sao?"
Sở Từ nhìn Lục Cảnh Hành một chút, thấp giọng nói: "Đi mua một chiếc quan tài đến đây!"
Lục Cảnh Hành giật mình, không nói gì, gọi Chu Thản đến, bảo anh ta đi mua quan tài, Chu Thản đang ngủ, hơn nửa đêm lại còn nhận được mệnh lệnh này, sợ gần chết, mua những thứ khác không mua, lại sai đi mua quan tài? Không phải là có ý định giết người đó chứ? Lại phải nói, hôm nay trời rất lạnh, còn âm u nữa, trong nhà nghỉ còn có chuyện ma quái, còn sai anh ta đi mua quan tài? Thực sự là không chừa cho người ta đường sống rồi!
Chu Thản vẻ mặt như đưa đám nghe lệnh đi tìm nhà hòm, rất nhanh sau đó, đem một chiếc quan tài về nhà nghỉ, nhà nghỉ thấy bọn họ bày trận như vậy, đương nhiên không cho bọn họ làm, nhưng vì trong nhà nghỉ có chuyện ma quái, nếu như việc này truyền ra ngoài, nhà nghỉ này có muốn tiếp tục làm ăn cũng không được, trước đây cũng có một nhà nghỉ, cũng vì hay xảy ra chuyện ma quái, rất nhiều người đăng tin lên internet, dẫn đến nhà nghỉ đó từ đó không ai dám ở!
Nghĩ tới nghĩ lui, ông chủ nhà nghỉ đồng ý để đoàn phim giải quyết, nói với người ngoài chỉ là vì đóng phim thôi.
Cũng may là nhà nghỉ này từ trên xuống dưới đa số đã là được đoàn phim bao rồi, hầu như không có người ngoài lui tới.
Sở Từ sai người đem quan tài đặt trên giường, lại sai người đem pháp khí đã sắp xếp xong, bố trí phòng này thành giống như một linh đường.
Tất cả đã hoàn hảo, cô mở nắp quan tài ra, trầm giọng nói: "Vào đó ngủ đi!"
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com