Sở Từ đứng ra, ánh sáng tự nhiên chiếu vào, ma nữ có "con mắt" nhìn thấy một người phụ nữ đi về hướng cô ta, pháp lực của ma nữ không yếu, thấy Sở Từ, tự nhiên có thể biết cô có pháp lực cao cường, lại còn, bây giờ là hơn nửa đêm, là con người, nhưng không hề sợ, còn như là tản bộ theo ma nữ tới chỗ vùng núi hoang vắng, không có chút pháp lực thì không bao giờ dám như thế.
Huống chi đối phương còn thấy được chính mình.
Sở Từ cười gằn: "Cô không cần biết tôi là ai, tôi không có sở thích nói tên cho một con quỷ sắp chết."
Lông mày ma nữ nhíu lại lạnh lùng, sắc mặt đột nhiên chùng xuống, giận dữ đùng đùng, sát khí nổi lên: "Khẩu khí thật là lớn! Hiện tại, tôi đã có mặt, có mắt! Có thể nhìn thấy đồ vật, cô cho rằng tôi lại sợ cô sao?"
Đây là vùng núi hoang vắng, chỉ có chút ánh sáng tự nhiên le lói, xung quanh không có bất kỳ đèn đóm gì, gió lượn vòng trong núi, nghe rất giống tiếng quỷ khóc, chung quanh đây lại còn đều là bãi tha ma, rừng cây lay động, giống như là Quỷ Ảnh, người bình thường chỉ bị dọa vậy thôi cũng đã sợ gần chết, nhưng Sở Từ nhìn chằm chằm mặt của cô ta, cười lạnh một tiếng: "Thật sao? Cô có mặt, có mắt rồi ư? Đừng chọc cười tôi chứ! Dùng mặt người giấy thấy vinh quang lắm sao, mặt của cô thật là khác với tất cả mọi người!"
Ma nữ biến sắc: "Cô nói bậy! Mặt của tôi rất đẹp! Rất tinh xảo! Mặt của tôi hợp để trang điểm, hợp để vẽ mi, mặt của tôi có thể khiến bất kỳ nam nhân nào cũng phải điên cuồng! Mặt của tôi rất đẹp! Rất đẹp!"
"Đẹp sao? Đẹp bao nhiêu chứ?" Sở Từ cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên lấy pháp khí bày ra trận pháp.
Trận pháp này cũng thật kỳ quái, nhất thời, ma nữ bị nhốt ở bên trong, không làm sao ra được, giống như xung quanh có rất nhiều bức tường.
Sở Từ đứng ở ngoài trận pháp, nhanh chóng niệm chú, bỗng nhiên, mỗi bức tường vô hình đều biến thành một chiếc gương! Những tấm gương này có thể khúc xạ Quỷ Ảnh, ma nữ liếc nhìn tấm gương, thét đến chói tai: "Không! Không! Đây không phải mặt của tôi!"
Cô ta sợ hãi đi về phía bên trái, tấm gương bên trái phóng to khuôn mặt đáng sợ của cô ta lên, cô ta lại chạy về phía bên phải, tấm gương bên phải cũng làm cho cô ta không chỗ che thân, mặc kệ ma nữ hướng về cái nào, tất cả các tấm gương đều soi ra mặt của cô ta, căn bản cô ta không có mặt! Trên mặt của cô ta dán một mặt người giả, khiến cô ta trông còn dọa người hơn, ma nữ bưng mặt của mình, thét to: "Không! Mặt của tôi rất đẹp! Rất đẹp! Đây là khuôn mặt thích hợp nhất của tôi!"
Sở Từ cười lạnh một tiếng, lấy sư đao ra, nhanh chóng niệm chú, lúc này sát khí đáng sợ của sư đao toát ra, làm mặt ma nữ bay lên, để lỗ đen trên mặt ma nữ chiếu vào tất cả mặt kính bên trong, ma nữ tan vỡ hô to, điên cuồng đập vào mặt kính, muốn thoát khỏi trận pháp, nhưng mà Sở Từ đã sớm chuẩn bị, cô niệm chú pháp càng nhanh, bỗng nhiên, mặt người giấy bốc cháy, trên thân thể người giấy vốn là có bùa chú, liền bốc cháy, khiến thân thể ma nữ cũng cháy theo.
Ma nữ thống khổ rít gào xin tha, nhưng trong mắt Sở Từ nhưng không có một tia thương tiếc, tuy rằng hôm nay ma nữ chỉ là xé mặt người giấy mà thôi, lại còn nhờ Sở Từ giúp, nếu như không phải Tô Lai may mắn gặp được cô, chỉ sợ bây giờ khuôn mặt bị xé xuống chính là của Tô Lai, ma nữ này đã có ý hại người, Sở Từ không thể tha cô ta được.
Rất nhanh, lửa càng lúc càng lớn, ma nữ bị nhốt trong biển lửa.
Sở Từ lại lấy sư đao ra, một đao đánh tới, ma nữ né không kịp, thân hình nhanh chóng hóa thành tro tàn, biến mất ở trong không khí.
Cô ta đi rồi, Sở Từ đi vào trận pháp, đem mặt người giấy dán lại, dù là như thế nào, thì người giấy này cũng coi như đã giúp mình, không lý nào lại để nó không có mặt, vứt vào nơi rừng núi hoang vắng này, bốn phía đều là gương, Sở Từ bước vào trong trận pháp của mình, nhìn mấy khuôn mặt trong gương. Mỗi người đều có một gương mặt, mặt này nếu không nhìn thấy được, bị người khác trộm đi. . .
Mặt của bạn liền không còn là mặt của bạn nữa.
-
Giải quyết tốt chuyện này, Sở Từ thay đoàn kịch làm phép, một lần nữa khởi động nghi thức.
Thực tế thì cô đã sớm nói với Lục Cảnh Hành, nhưng do việc học của Sở Từ đang bận rộn, rất khó đến đúng lúc, liền muốn khi nào cô rảnh rỗi thì tới làm phép là được, ai ngờ sẽ gặp phải chuyện như vậy, cũng may diễn viên chính của đoàn phim đều đã được Sở Từ xem qua ngày sinh tháng đẻ, trên căn bản là số mệnh đều không có vấn đề gì, còn may mắn, có thể hỗ trợ người ở bên cạnh, toàn là mấy người có mệnh hỗ trợ lẫn nhau tụ tập lại một chỗ, không sợ Sở Từ làm không tốt, bởi vậy, bọn họ nếu như gặp phải vấn đề, cũng sẽ không quá đáng lo.
Tô Lai vẫn cảm thấy kỳ quái, tại sao sau khi thử vai, lại xin thêm ngày sinh tháng đẻ của tất cả mọi người.
Bây giờ rốt cuộc cô ấy đã hiểu, hóa ra mấy chuyện đồn đại đều là thật sự, có người nói bạn gái Lục Cảnh Hành đoán mệnh rất chuẩn, không chỉ giúp Lục Cảnh Hành gọi hồn, còn khiến Lục Cảnh Hành chụp hình hay quay phim đều tốt, có người nói (đây là tin đồn rất lạ) còn có thể tạo ra thành công nữa, sở dĩ có thể đạt được mười mấy tỷ doanh thu bán vé, trở thành cái tên đảm bảo doanh thu bán vé, mấy bộ phim này cũng nhờ Lục Cảnh Hành mà đạt được thành công rất vang danh, chỉ cần nhờ Lục Cảnh Hành ra trận đánh đông đánh tây liền có thể khắc phục khó khăn, khiến Lục Cảnh Hành vô thức chuyển mình trở thành diễn viên có thực lực, bỏ đi hình tượng kẻ ngoại đạo, một lần nữa tái xuất sau tai nạn giao thông.
Ngoại trừ anh ra, các diễn viên khác trong đoàn phim cũng sẽ được nổi lên, điều này được mọi người quan tâm, có người nói, tất cả những thứ này đều là vì Sở Từ làm gì đó liên quan đến đoàn làm phim, mà hiện tại Sở Từ là “Thiên tài nữ thần đoán mệnh” cho đoàn phim, nên có thể khẳng định bộ phim này sẽ thành công, không thể nghi ngờ! Còn mấy cô gái diễn viên phụ kia, có phải cũng sẽ thành công không thể ngờ không? Tô Lai bị chính suy đoán của mình làm kích động, cô không nhịn được kéo Sở Từ ra ngoài, thấp giọng hỏi: "Sở đại sư, cảm ơn cô đã giúp tôi, tôi có thể mặt dày hỏi một chút, tôi có vận may nổi tiếng không?"
Sở Từ nở nụ cười, nhìn chằm chằm cô ấy chốc lát: "Cô Tô vẫn còn hoài nghi tôi sao?"
Tô Lai ngẩn ra, Sở Từ lại cười nói: "Yên tâm đi, cô Tô đây, không chỉ may mắn, còn có thể rất rất may mắn! Mà lại may mắn rất lâu, có thể nói, sự nghiệp của cô so với Tô Đài còn có thể tốt hơn, lại nói hai ngươi đều họ Tô lại có dung mạo xinh đẹp, chả nhẽ vận may lại không tốt nữa sao?"
Trong lòng Tô Lai, tim như muốn nhảy ra, Tô Đài bây giờ đang là một minh tinh, đang cực kỳ may mắn, giống như Nhan Thuật, toàn nhận được kịch bản tốt, hành động cũng khá, tác phẩm hay, rất may mắn, thực là sự thành công của Tô Đài rất bất ngờ, lại có rất nhiều người thích cô ta, còn bản thân Tô Lai, tính đến nay, mới diễn một vai phụ nhỏ, tuy rằng mơ mộng được nổi tiếng, nhưng chưa nghĩ tới sự nổi tiếng của mình so với Tô Đài còn lớn hơn.
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com