Thời gian nhanh chóng đến đầu tháng 12, kì thi tháng 11 Sở Từ vẫn là hạng ba toàn khối, Sở Châu rất là không hài lòng, Sở Từ cũng cảm thấy mình học vất vả cả một tháng đều không tiến bộ thật sự là kì cục, vì vậy trong suốt thời gian này đều đang nghiêm túc ôn tập chuẩn bị cho kì kiểm tra tháng 12.
Hôm nay cô đang dẫn Lục Bích Trì đi tản bộ, lúc đi ngang qua sạp báo dưới chân núi lại thấy trong trang bìa của tất cả báo chí tạp chí đều in hình một người phụ nữ. Người kia có diện mạo tươi đẹp, dáng người cao gầy rất có khí chất, cô ta chiếm cứ tất cả đầu đề của các báo khiến cho Tô Đài gần đây rất nổi tiếng cũng bị cô chen xuống góc.
“Cô bé, muốn mua tạp chí hả? Mấy quyển này đều có viết về Nhan Thuật cả đấy, muốn mua một quyển đọc thử không?” Ông lão bán báo mời chào.
“Người này gần đây rất nổi tiếng sao ạ?”
“Đúng vậy, hai tháng gần đây cô ta rất nổi tiếng, tạp chí nào cũng có mặt cô ấy. Nghe nói gần đây còn nhận diễn hai bộ phim mới rất tốt, năm bộ quảng cáo và hai bộ điện ảnh, dạo gần đây còn truyền scandal với mấy chàng trai nổi tiếng, mỗi ngày đều lọt vào top search Weibo. Kì lạ là cư dân mạng đều rất thích cô ta, nói cô ta chân thật không giả dối như mấy ả yêu diễm đê tiện khác, nói cô ta rất nỗ lực, là người phụ nữ sạch sẽ nhất giới giải trí, đi đến địa vị hôm nay đều nhờ thực lực! Tóm lại là cực kì nổi tiếng. Thật là kì quái, mấy tháng trước còn không có ai quan tâm đến cô ta đâu.”
Ông lão này rõ ràng là người chuyên nghiệp.
Sở Từ nhíu mày, người này cô rất quen thuộc, chính là Nhan Thuật, nữ minh tinh nhờ cô đoán mệnh hai tháng trước, lúc ấy cô đoán mệnh cho Nhan Thuật, mệnh của Nhan Thuật khác với Tô Đài, vận mệnh của Tô Đài là nhất định phải nổi tiếng, còn Nhan Thuật tuy rằng nỗ lực nhưng lại không có vận nổi tiếng.
Điều kì quái chính là ở điểm này, Nhan Thuật thế nhưng có thể có độ đề tài của minh tinh hạng nhất trong vòng hai tháng ngắn ngủi! Theo tạp chí đưa tin thì thù lao đóng phim của cô ta đã bằng những minh tinh hạng nhất. Chuyện này càng kì quái hơn, lột xác hoàn toàn trong một thời gian ngắn ngủi, độ nổi tiếng tăng vọt, nhiều tai tiếng hơn thế nhưng ấn tượng của mọi người với cô lại rất tốt. Một người vốn không nên nổi tiếng thế nhưng lại nổi tiếng, nổi tiếng không cũng không nói, mà lại còn nổi tiếng mau như vậy. Rất hiển nhiên, mệnh của Nhan Thuật bị người khác sửa lại.
Sở Từ trầm mặc về đến nhà, vừa vào cửa liền thấy Điền Tam Thải đang xem tivi.
“Sở Từ, con về rồi à?”
Trên tivi đang chiếu chương trình trò chuyện, bên trong nói về scandal của Nhan Thuật và một diễn viên nam đang nổi tiếng, theo lý thuyết thì sức chiến đấu của fan những minh tinh này phải rất mạnh mới đúng, nhưng ngoài ý muốn là các fan thế nhưng lại đang chúc phúc thần tượng của mình tìm được người tốt như vậy.
Một sự quỷ dị không nói nên lời.
Sở Từ nhìn màn hình chằm chằm, mày nhăn chặt lại với nhau. Tuy trong màn hình là Nhan Thuật đang có vẻ rất đắc ý nhưng toàn thân cô ta lại tản ra sát khí dày đặc, trên mặt cũng có vết rạn mà người khác không thể thấy được, vết rạn kia giống như mạng nhện khiến khuôn mặt cô chia năm xẻ bảy.
Đây là lần đầu tiên Sở Từ nhìn thấy tướng mạo kì lạ như vậy, điều này có nghĩa là gì?
Sở Từ lập tức gọi điện thoại cho Lục Cảnh Hành.
Lục Cảnh Hành nhận được điện thoại của Sở Từ cũng cảm thấy rất kinh ngạc, anh hỏi: “Sở Từ, có việc gì sao?”
“Lục Cảnh Hành, tôi muốn hỏi anh có số điện thoại của Nhan Thuật không?”
“Nhan Thuật? Suất diễn của cô ấy không nhiều lắm, hôm nay đã ra khỏi tổ rồi, sao vậy?” giọng nói trầm trầm của Lục Cảnh Hành truyền đến.
“Không có chuyện gì, chỉ là tôi thấy tướng mạo của cô ấy rất kì quái nên muốn nhắc nhở một tiếng mà thôi.”
Lục Cảnh Hành nói tiếp: “Đạo diễn có số của cô ta, lát nữa tôi gửi cho cô nhé.”
Anh nhanh chóng gửi số điện thoại của Nhan Thuật đến, Sở Từ gửi một tin nhắn cho Nhan Thuật: “Nhan Thuật, tôi là Sở Từ, tôi chỉ muốn nhắc nhở cô một chút, mặc kệ cô dùng cách nào để nổi tiếng cô cũng nên dừng tay ngay, nếu không hậu quả cô không thừa nhận được đâu.”
Bên kia Nhan Thuật đang chuẩn bị đồ cho một bữa tiệc từ thiện, hôm nay cô mặc một bộ đồ đỏ dài khiến cô càng có vẻ xinh đẹp động lòng người, trên người còn có một loại yêu khí, loại yêu khí này khiến cô càng mị hoặc chết người hơn, ngay cả chuyên viên trang điểm đang chụp ảnh hộ cô cũng phải xem ngây người.
“Nhan tiểu thư, cô lại xinh đẹp hơn rồi.” Rõ ràng ngũ quan cũng giống như trước đây nhưng khí chất lại thay đổi rất nhiều khiến người ta nhịn không được muốn nhìn về phía cô.
“Thật sao? Cám ơn.” Đôi môi đỏ của Nhan Thuật hơi cong lên lộ ra ý cười. Chợt tiếng chuông di động của cô vang lên, cô cầm nhìn một thoáng liền thay đổi sắc mặt.
“Nhan tỷ, đến chị lên sân khấu rồi.” Tiểu Kiều cười nói.
Nhan Thuật ừ một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo, cô nhấn nút xóa tin nhắn, lập tức xóa mất tin nhắn của Sở Từ.
“Nhan tỷ, ai nhắn thế?” Tiểu Kiều nghi hoặc hỏi.
“Một kẻ không có thực lực lại khiến người khác chán ghét mà thôi.” Nói xong Nhan Thuật ưỡn ngực lên, bước đi trên đôi giày cao gót 12 phân lên thảm đỏ, như một nữ vương.
Tiều Kiều nhìn bóng dáng của cô hơi giật mình, nói thật từ khi Nhan Thuật đi tìm người kia thì cả diện mạo lẫn vận khí đều trở nên tốt hơn hẳn, hai tháng ngắn ngủi liền đạt tới độ cao như trong mộng tưởng, trở thành người có lưu lượng đứng đầu trong giới giải trí. Nhưng không biết vì sao hễ nghĩ tới khuôn mặt đáng sợ của người kia Tiểu Kiều lại không nhịn được run lập cập, luôn cảm thấy vận may này đến quá nhanh cảm giác không yên ổn.
………….
Ba ngày sau Nhan Thuật trang điểm cẩn thận, tránh đi paparazzi lén vào một gian nhà dân dưới chân núi, sau khi vào nhà cô rửa sạch tay rồi mới quỳ trên mặt đất cung kính nói: “Đại sư, tôi tới rồi.”
Bỗng nhiên một âm thanh lộc cộc vang lên, Nhan Thuật ngẩng đầu nhìn thì thấy một mụ đàn bà mặc áo choàng đỏ, đội một cái mũ phù thủy màu đỏ, chống gậy đi từ trong phòng ra, mụ ta có vẻ rất già rồi, khuôn mặt nhăn dúm dó che kín vết nhăn xứng với cặp mắt âm trầm có vẻ rất đáng sợ. Nhưng kì lạ là giọng nói của mụ lại có vẻ rất trẻ, nếu chỉ nghe giọng nói thì có thể nghĩ đây là một cô gái hai ba mươi tuổi, điều này khiến mụ ta có vẻ cực kì quái dị.
“Cô đã đến rồi ư?” Mụ ta nói.
“Đại sư, tôi muốn mượn vận khí của ngài một lần nữa, cầu Đại sư giúp tôi có thể tiếp thêm vài bộ phim để tôi có thể đứng vững trong giới giải trí, trở thành nhân vật đứng đầu trong giới.”
Mụ đàn bà cong môi, tràn ra một nụ cười quái dị: “Đương nhiên là có thể, từ khi tôi đáp ứng cô thì tôi sẽ phải giúp cô tới cùng.”
Trái tim của Nhan Thuật cuối cùng cũng buông ta, cô ta kích động nhìn về phía mụ đàn bà, không ngừng quỳ lạy.
“Cảm ơn Đại sư, cảm ơn Đại sư!”
Hai tháng trước cô còn là một minh tinh hạng hai hạng ha không có danh khí gì, từ khi Sở Từ nói không thể khiến cô đăng đỉnh thì cô luôn tìm Đại sư hỗ trợ, cũng may có người giới thiệu một Đại sư lợi hại như vậy cho cô, tuy Đại sư nhìn có vẻ hơi đáng sợ nhưng lại rất tốt, không để bụng cô cho bao nhiêu tiền mà chỉ vì cô có duyên nên liền hỗ trợ cô, Đại sư cho cô lưu lượng, cho cô độ nổi tiếng, cho cô mỹ mạo khiến cô trở thành nữ vương trong giới giải trí, có vô số người yêu thích, trở thành đối tượng được hâm mộ bởi vô số nữ minh tinh.
Nghĩ vậy Nhan Thuật liền hừ lạnh một tiếng, hai tháng trước, cái cô gái bao cỏ tên Sở Từ kia còn nói cô không thể, một người không hiểu cái quái gì như Sở Từ căn bản không biết một người lợi hại chân chính là như thế nào, như Đại sư đây mới đúng là người cấp bậc tổ sư bà!
Nhan Thuật rót một ly trà nóng cho Đại sư, cười nói: “Đại sư, tôi chuyển tiền đến tài khoản cho ngài nhé?”
“Không cần!” Mụ đàn bà lạnh giọng ngăn cản: “Chuyện tôi nói không cần thì không phải nhắc lại! Tôi giúp cô chỉ dựa vào duyên phận, nếu cô cho tôi tiền tôi sẽ tức giận.”
“Vâng vâng vâng! Tôi không chuyển nữa!” Nhan Thuật mừng thầm, một Đại sư lợi hại như vậy một lần cho 100 vạn cũng không nhiều, nhưng người ta lại không cần, đây mới là Đại sư chân chính, so sánh với Đại sư thì Sở Từ mới là vô tài vô đức. “Nhưng mà Đại sư, ngài vẫn luôn giúp tôi, tôi lại không giúp gì được cho ngài, tôi thật là rất băn khoăn.”
“Không sao.” Mụ đàn bà liếc nhìn cô một cái, âm thanh khô cạn và khàn khàn: “Chờ mọi chuyện xong xuôi tôi sẽ thu một ít thù lao.”
“Đương nhiên là được.” Cô đã nổi tiếng như vậy rồi, nhận một bộ phim có thể kiếm mấy ngàn vạn, quay một cái quảng cáo cũng có hơn một ngàn vạn vào túi, hai tháng ngắn ngủi vừa rồi tiền trong thẻ của cô vẫn luôn tăng theo cấp số nhân, lấy ra một ít tiền hay mua ít quà tặng nhà ở cái gì, chỉ cần cô có thể đưa cô nhất định sẽ đưa cho Đại sư.
“Đại sư, chỉ cần ngài mở miệng, tôi có thể đưa nhất định sẽ đưa cho ngài.”
Mụ đàn bà cụp mắt xuống nói: “Yên tâm, cô nhất định có thể đưa được.”
Nhan Thuật cười, mụ đàn bà cũng nhanh chóng làm phép giúp cô kéo dài vận thế, Nhan Thuật chỉ cảm thấy mỗi cái khí quan trong cơ thể đều trở nên thoải mái, chờ cô ra ngoài, Tiểu Kiều lại kinh hãi, chỉ nửa giờ ngắn ngủi mà Nhan Thuật lại trở nên đẹp hơn, mặt mộc mà còn đẹp hơn ảnh đã được photoshop, mà mỗi ánh mắt nụ cười đều mang theo sự hấp dẫn kinh người.
Đẹp đến mức tà ác, đẹp không giống người!
Tiểu Kiều nhìn mặt cô, trong lòng cứ có cảm giác quái dị.
“Nhan tỷ, sẽ không có vấn đề gì chứ? Rốt cuộc trong thiên hạ làm sao lại có chuyện tốt như vậy?” Tiểu Kiều nhắc nhở.
“Có vấn đề gì cơ chứ? Tuy rằng bà ấy là Đại sư nhưng cũng là người phàm, chị đoán chắc là bà ấy muốn nhờ chị làm gì đó, có thể là phô đường cho hậu đại của bà để họ cũng tiến vào giới giải trí linh tinh, chắc không có vấn đề gì lớn đâu.”
Tiểu Kiều nghe vậy mới yên tâm hơn một chút.
………………….
Kì thi tháng nhanh chóng tiến đến, lúc này Sở Từ phát huy rất bình thường, ra khỏi phòng thi cô chỉ cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng, cô trăm triệu không thể ngờ sau hơn ngàn năm cô thế nhưng lại phải phát sầu cùng với những đứa trẻ khác vì thi cử, xem ra cho dù là thời đại nào thì khoa cử cũng là điều quan trọng nhất.
Cô vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy một chiếc xe Rolls-Royce ngừng trước cổng trường, cửa xe mở ra, Tô Kiện Minh mặc một bộ tây trang cung kính đi đến.
“Đại sư, đã lâu không gặp.”