Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 58 - Chương 58 - Qủy Nhập Thân

Chương 58 - Qủy nhập thân
Chương 58 - Qủy nhập thân

Một lát sau có một người phụ nữ dẫn theo một con chó Samoyed đi vào, người này Sở Từ không biết nhưng chó của cô ta Sở Từ lại rất quen thuộc, đó cũng là một con chó nổi tiếng trên mạng, chủ nhân của nó là Tống U, suốt ngày khoe hình và video của nó nên hấp dẫn rất nhiều người nuôi chó, fan có hơn 100 vạn, nhân khí rất cao.

Vẻ ngoài của Tống U rất xinh đẹp, có điều quầng thâm mắt hơi nặng và sắc mặt tái nhợt, nhìn thân thể có vẻ không được tốt.

Lúc ánh mắt hai người đối diện, hai người cùng gật đầu chào hỏi nhau một cái, nhưng sau đó mày của Sở Từ nhanh chóng chau lại. Tướng mạo của Tống U rất không bình thường.

“Tống tiểu thư, bây giờ tôi sẽ tắm rửa giúp Doug, cô ngồi nghỉ ngơi một chút đi.” Cô bé nhân viên trong tiệm nói.

Tống U gật đầu, im lặng ngồi một bên. Bỗng nhiên cô nhận được một cuộc điện thoại nên ra ngoài nghe máy, ngay lúc này Sở Từ cảm nhận được một cỗ sát khí mạnh mẽ lao đến, Sở Từ vội theo ra cửa, ai ngờ vừa ra ngoài liền nhìn thấy Mễ San lái chiếc BMW của cô đang lao tới.

Tống U đứng ở cửa, thấy xe lao lại đây lại không hề động đậy tránh né gì.

Sở Từ lập tức móc phù chú ra nhắm ngay chiếc xe BMW kia ném qua, lúc này, một cái bóng màu đen rời đi khỏi người Mễ San, Mễ San cũng khôi phục lại ý thức, khẩn cấp phanh lại.

Mọi chuyện diễn ra trong nháy mắt, chờ Mễ San tỉnh hồn lại cô đã toát mồ hôi lạnh, sợ hãi xuống xe lôi kéo Tống U la lên:

“Tống tiểu thư, cô không sao chứ? Thật sự rất xin lỗi, tôi cũng không biết vì sao mình lại đột nhiên không thể khống chế bản thân, trong đầu biết phải thắng lại nhưng chân lại không nghe lời, may mà chưa có đụng trúng cô, thật là rất xin lỗi.”

Tống U cũng vừa lấy lại tinh thần, cô sợ đổ mồ hôi ướt hết lưng áo: “Làm tôi sợ muốn chết, may mà không đụng trúng.”

Mễ San vội nói: “Thật xin lỗi! Nhưng mà Tống tiểu thư, sao ban nãy cô lại không né?”

Tống U cũng sửng sốt, nháy mắt kia chân cô nặng như rót chì không nhấc lên nổi, mà đầu cũng nặng trĩu, đứng ở kia không động đậy nổi, càng quan trọng là lúc Mễ San đâm đến cô giống như thấy được một người phụ nữ khác.

Người đó rất giống người mà cô gặp trong mơ! Chẳng lẽ là ma? Tống U sợ tái mét mặt, môi cô run run, cô ôm lấy người mình, cảm thấy hôm nay thật lạnh.

…………………….

Sở Từ nhìn hai người không nói gì, trong nháy mắt vừa rồi, xác thật có một nữ quỷ bám vào người Mễ San, ban đầu cô cho rằng mục tiêu của nó là Mễ San, cho đến khi nữ quỷ bám vào người sau đâm hướng Tống U cô mới biết mục tiêu của nó luôn là Tống U.

Vậy thì thật là kì quái, nếu mục đích cuối cùng của nữ quỷ là Tống U, vậy thì nó phải biết Tống U sẽ định kì đến nơi này, đây là một con quỷ hiểu Tống U rất rõ.

Chẳng lẽ…có liên quan đến tướng mạo của Tống U?

“Tống tiểu thư.” Sở Từ cười đi qua “Gần đây cô sinh hoạt không được tốt lắm đúng không?”

Tống U ngẩn ra, cô nhìn Sở Từ chằm chằm: “Làm sao cô biết?”

Sở Từ mím môi: “Nếu tôi đoán không sai thì gần đây cô ngủ không ngon, tinh thần luôn hoảng hốt khó chịu, đặc biệt là sau khi vào nhà sẽ luôn xuất hiện ảo giác, buổi tối còn mơ thấy đồ vật không sạch sẽ, mơ từ đêm tối đến bình minh, tính tình táo bạo nhìn ai cũng khó chịu, có khi còn muốn tự sát.”

Tống U bị dọa đến, bởi vì Sở Từ nói cái nào cũng đúng! Gần đây trạng thái của cô thật là rất không tốt, mỗi ngày đều mơ thấy ác mộng, trong mộng còn thấy đồ vật không sạch sẽ, mỗi ngày đều mơ thấy có người đến lấy mạng mình, cứ mơ như vậy đến sáng, hôm sau tỉnh dậy luôn có quầng thâm mắt rất nặng, không có tinh thần, cô là một người thích nấu ăn, cũng thích tự làm đồ ăn cho chó, có khi cầm dao xắt đồ ăn lại luôn muốn tự cắt vào tay mình, loại cảm giác này rất mãnh liệt, có đôi khi cô phản ứng lại thì dao đều đặt lên cổ tay rồi. Còn có mấy lần cô dẫn chó qua đường đều bị chó kéo đi suýt bị xe đụng phải, có đôi khi là cô đứng ở bên đường nhìn xe cũng sẽ nghĩ hay là cứ bị tông chết cho rồi, đứng ở trên lầu nhìn xuống sẽ nghĩ nếu bay xuống sẽ có cảm giác gì.

Tống U vẫn luôn hoài nghi mình bị tự kỉ.

Cô hỏi: “Cô làm sao mà biết được? Cô…biết tôi sao?”

Sở Từ lắc đầu, khóe miệng cong lên cười: “Tôi không biết cô, trên thực thế đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, nhưng nếu tôi không lầm thì con chó này là cô mua từ nơi khác đúng không?”

Tống U lại càng khiếp sợ hơn, cô cảm thấy mỗi câu Sở Từ nói đều khiến cô lạnh cả người. Không sai, con chó này là cô mua từ nơi khác tới, cô rất thích chó, cũng có thu lưu mấy con chó hoang. Mấy năm trước Samoyed rất lưu hành, cô luôn muốn mua một con thuần chủng nhưng giá lại rất mắc, ngày đó cô đi ngang qua tiệm thú cưng thì thấy một người đàn ông muốn bán chó, còn không cần tiền, Tống U rất kì quái, cô còn sợ là chó có bệnh gì không, kết quả người ta chỉ nói là người ta rất bận không có thời gian chăm sóc nên mới muốn tìm một chủ tốt cho nó. Tống U rất vui vẻ nhận chó, lúc sau cô chụp ảnh quay video của chó lên mạng nên được rất nhiều người thích, còn kiếm rất nhiều tiền.

Mấy năm nay cô luôn đối xử với nó như người nhà, cô cũng rất thích con chó này.

Sở Từ mở thiên nhãn, lập tức thấy được một số hình ảnh, một người đàn ông lái xe rất nhanh, bên ghế của gã là một con chó Samoyed màu trắng, người kia vừa đi vừa gọi điện thoại, ai ngờ lúc đi ngang qua một ngã tư liền gặp phải một người phụ nữ đẩy xe nôi, gã không kịp phanh lại nên đụng phải, người phụ nữ và đứa trẻ đều bị đâm bay ra ngoài, người đàn ông sợ hãi lập tức lái xe chạy.

Sở Từ nhìn Tống U chằm chằm một lúc mới nói: “Tôi nhìn thấy tướng mạo của cô mang sát, trên người dính một chút tử khí, mà chó của cô âm sát khí càng nặng hơn, có thể thấy con chó này nhất định đã trải qua một việc khiến người tử vong, lúc sau chủ của nó có lẽ là gây chuyện xong liền chạy trốn, sợ là chó cũng ở hiện trường sẽ bị người khác nhận ra nên mới đem cho, mà cô vừa vặn lại nhận nó.”

Tống U sửng sốt mãi mới lấy lại được tinh thần, cuối cùng cô giật mình nói: “Ý của cô là con chó này là chứng cứ quan trọng sao?”

“Đây chỉ là suy đoán của tôi mà thôi.”

Lập tức cô cảm nhận được một cỗ sát khí truyền đến, Sở Từ ngẩng đầu nhìn thì thấy một nữ quỷ đứng ở góc đường đang nhìn, cô nhìn nó một cái rồi nói với Tống U:

“Trên mặt của Tống tiểu thư cũng không có tướng giết người, ngược lại cô là một người ôn hòa hiền lành có tình yêu, cực kì yêu thích thú cưng, tôi tin tưởng người này không phải là do cô giết.”

Cô vừa nói xong liền thấy nữ quỷ ngẩn ra một chút, sau đó âm trầm nhìn Tống U hồi lâu.

Tống U ngơ ngác gật đầu: “Đương nhiên, gần đây tôi mới bắt đầu học lái xe, nếu cô nói là thật thì tôi sẽ đem Doug đến cục cảnh sát xem có nơi nào xảy ra chuyện gì khiến người uổng mạng hay không.”

“Là tai nạn xe cộ.”

“Được, bây giờ tôi sẽ đem Doug đi ngay.”

Ngay lúc này, thiên nhãn của Sở Từ lại mở ra, cô nhìn thấy một người đàn ông mang mũ lưỡi trai nhìn thấy trên Weibo Tống U đem Doug đến cục cảnh sát báo án, gã ta kinh hoảng đi qua đi lại trong phòng.

Hình ảnh biến đổi, gã lái xe đến cục cảnh sát, ngồi trong xe nhìn chằm chằm vào cửa, nơi đó Tống U đang dẫn Doug đi cùng một vị cảnh sát, án kiện tiến triển không thuận lợi, Tống U rất mất mát chào cảnh sát trở về. Gã đàn ông thấy không có tiến triển liền đè mũ thấp xuống rời đi.

Xe của gã ta cũng lọt vào mắt Sở Từ. Sở Từ nhíu mày.

“Tống tiểu thư, nếu lúc cô báo án xong rời đi mà nhìn thấy một chiếc Audi màu lam thì người kia chính là hung thủ.”

“Cái gì?’ Tống U sửng sốt hồi lâu, cô cảm thấy mọi chuyện ngày hôm nay đều thật vớ vẩn. Cô nhìn Sở Từ chằm chằm, người này không phải là thầy bói đi? Cho dù là thầy bói cũng không có khả năng ngay cả xe cũng tính ra được đi?

Tống U lập tức dẫn Doug, mở cửa xe Audi của mình lái đi cục cảnh sát. Mễ San đứng ở một bên trợn mắt há mồm nhìn Sở Từ, cô không rõ những chuyện riêng tư như vậy làm sao mà Sở Từ biết được? Còn có việc chó là người chứng kiến tai nạn xe cộ nữa? Chẳng lẽ cô mở thiên nhãn? Cô lại quay đầu nhìn chằm chằm lá bùa màu vàng ngoài cửa xe, run một chút.

…………….

Chờ hai người kia rời đi Sở Từ mới nhìn về phía nữ quỷ đẩy xe nôi đứng ở góc. Cô nhìn chằm chằm vào tiểu quỷ ở trong xe nôi, mỉm cười:

“Sát khí của cô rất nặng, có thể thấy là uổng mạng, nếu tôi không đoán sai thì cô bị người khác lái xe đâm chết đúng không? Người đâm chết cô là chủ nhân của Doug, cũng lái xe Audi nên sau khi biến thành quỷ cô luôn đi theo Doug.”

Sở Từ nói với giọng khẳng định, không phải tất cả quỷ sau khi chết đều có thể nhớ tới chuyện trước khi chết, có chút quỷ sẽ nhớ tất cả mọi chuyện, có quỷ sẽ bị mất trí nhớ trong thời gian ngắn, còn có quỷ sẽ bị vây trong một trạng thái hỗn độn không biết mình là người hay quỷ, mà nữ quỷ này căn bản không biết là ai giết mình, chỉ biết hiệu xe và thấy được chó của kẻ đó.

Nữ quỷ nghe vậy cười lạnh rồi ôm lấy đứa trẻ trong xe nôi, rưng rưng nói: “Đúng vậy, thật là buồn cười. Người đàn ông kia nuôi một con chó, yêu thích nó dị thường lại có thể không thèm nhìn đến hai sinh mạng! Hôm ấy tôi đẩy con tôi qua đường, ngang qua ngã tư kia liền bị người này tông bay, tôi trọng thương còn con tôi chết ngay tại chỗ! Tôi cứ trơ mắt như vậy nhìn thấy con tôi chết đi trước mặt mình, buồn cười chính là hôm ấy trên đoạn đường đó tất cả các camera đều bị cúp điện không quay được gì, tôi cứ như vậy chết đi, đáng thương con tôi mới sinh ra ba tháng, còn chưa kịp nhìn thấy thế giới này liền chết đáng thương như vậy! Chồng của tôi vì mất đi tôi và con, bị đả kích lớn trở nên không ra người không ra quỷ, mà cái người nhân hậu nuôi chó kia cứ trơ mắt nhìn tôi và con tôi chết, cứ như vậy bỏ chạy! Tôi hận! Hận không thể xé gã ta ra!”

Sở Từ thở dài, cô ta quả là một người đáng thương, nhưng lại bám vào Mễ San muốn đâm chết Tống U, nếu không phải có cô ngăn cản thì Tống U đã chết, Mễ San cũng thành hung thủ.

Nghĩ vậy, Sở Từ lạnh mặt tháo trâm cài ra nói: “Cô muốn tự kết thúc hay tôi phải động thủ?”

Nữ quỷ nghe vậy liền ôm con khóc, nói: “Tôi chỉ muốn nợ máu phải trả bằng máu, tôi có gì sai?”

Sở Từ chỉ nói: “Cô đi theo tôi.”

Cô mang nữ quỷ đến cửa cục cảnh sát, giống như thiên nhãn của cô nhìn thấy, Tống U từ cục cảnh sát ra ngoài, bên đường là một chiếc Audi màu lam đang đậu, người đàn ông đội mũ lưỡi trai nhìn chằm chằm hướng cục cảnh sát.

Nữ quỷ bỗng nhiên nhớ ra cái gì, sát khí tăng lên, sắc mặt âm lãnh nhìn gã đàn ông kia.

Bình Luận (0)
Comment