Gã đàn ông kia nhìn một hồi, thấy có vẻ không có tiến triển gì đặc biệt liền mỉm cười lái xe muốn đi, nhưng sau đó mặc kệ gã khởi động như thế nào xe cũng không chịu nhúc nhích, sắc mặt của gã khẽ biến, gã gấp gáp tiếp tục nhấn nút nhưng rõ ràng xe không có vấn đề gì, chính là không chịu đi.
Gã đang muốn xuống xe kiểm tra thì bỗng trước mắt tối sầm lại, gã ngước lên nhìn, một cái quỷ ảnh đi vào trước mặt gã, gã nhìn thấy rõ mặt nó liền sợ tới mức trừng lớn hai mắt: “Cô…Là là….cô!”
“Đúng vậy, là tôi!” Nữ quỷ âm sâm sâm cười nói, vừa nói xong liền bám vào người gã ta, mắt gã ta dại ra một lúc, sau đó lập tức mở cửa xuống xe như bị điều khiển, Tống U nhìn thấy một gã đàn ông lái xe Audi màu lam dừng ở ven đường, cô nhớ đến lời Sở Từ dặn mình liền nói: “Đồng chí cảnh sát, người đàn ông kia trông cứ lén lén lút lút, thật là khả nghi.”
Cảnh sát nghe vậy liền quay đầu lại nhìn theo hướng cô chỉ, gã đàn ông nhìn thấy cảnh sát nhìn mình thế nhưng liền hô lên: “Không phải là tôi, tôi không có giết người, tôi không có tông bọn họ! Tôi không có tông chết người phụ nữ và đứa bé kia! Không có!”
Cảnh sát nghe vậy liền lập tức bắt lấy gã.
Lúc này Sở Từ lại mở thiên nhãn, cô nhìn thấy người đàn ông kia vì gây ra tai nạn lại chạy trốn, còn tông chết hai người nên bị phán tử hình vì gây ra tai nạn giao thông có hậu quả nghiêm trọng. Nữ quỷ rời khỏi người gã, ánh mắt đỏ thẫm lạnh lẽo nhìn tựa hồ còn cảm thấy không cam lòng, Sở Từ nói kết quả mình nhìn thấy cho cô ta rồi mới nói:
“Cô đi đi, cho dù cô không suy xét cho bản thân mình thì cũng phải suy xét cho đứa con của cô, con cô vốn tuổi còn nhỏ, chưa từng kết thiện quả trên đời, đứa trẻ như vậy khi đầu thai đều không thể đầu vào một gia đình trong sạch, nếu cô lại tạo nghiệt tạo hậu quả xấu, con đường kiếp sau của con cô lại càng khó đi hơn, nếu cô đồng ý buông tay tôi sẽ giúp cô và con cô siêu độ, giúp hai người kiếp sau thuận lợi trôi chảy.”
Nghe vậy, nữ quỷ luôn âm ngoan ác độc lập tức đỏ mắt, cô ta suy nghĩ hồi lâu rồi rốt cuộc gật đầu.
………………………………
Chờ Sở Từ quay lại tiệm thú cưng, gặp Mễ San liền bị Mễ San lôi kéo nhất định bắt cô phải tính mệnh giúp mình, Sở Từ nhìn qua tướng mạo của cô rồi nói: “Cô sao, mệnh tốt không thể lại tốt hơn. Tuy rằng cô thường gặp phải sự cố lớn bé liên tục nhưng lại luôn gặp được quý nhân trợ giúp, còn nữa, cô biết không, cửa hàng này của cô có phong thủy cực kì kém, vì cửa hàng đối diện ngay một tòa cao ốc, cao ốc này rất cao lại có hình dạng lưỡi lê, sát khí cực nặng, cửa hàng bình thường là không trấn nổi sát khí này. Nếu tôi đoán không sai, cửa hàng trên dãy phố này thường xuyên phải đóng cửa đúng không?”
Mễ San vội vàng gật đầu: “Đúng là thường xuyên có cửa hàng phải đóng cửa, hình như là cửa hàng của tôi mở lâu nhất thì phải.”
“Cho nên nha, đây là vì mệnh cô tốt mới trấn được sát khí, nếu không nơi này mà mở cái gì là đổ cái đó, cô không những có thể kiên trì mà còn có thể kiếm không ít tiền. Chẳng qua sát khí quá nặng sẽ ảnh hưởng không tốt đến thân thể, hai lá bùa này cô lấy dán bên trong hai cánh cửa đi, nó có thể giúp cô chắn sát khí.” Sở Từ vừa nói vừa móc ra hai lá bùa trong túi đưa cho Mễ San.
“Được, cám ơn Đại sư.” Mễ San đặc biệt tin tưởng Sở Từ, nhanh chóng nhận hai lá bùa.
Sở Từ nói xong liền đi vào cho Lục Bích Trì tắm rửa, Mễ San thì ngồi cầm di động đem chuyện của mình kể cho bạn bè trên Wechat nghe, group chat lập tức sôi trào lên.
“Thật hay giả vậy? Li kì như thế?”
“Mễ San, mạng của cậu thật là lớn, cậu nhất định phải cảm ơn Đại sư, nghe nói hóa giải mấy chuyện lớn như vậy mấy Đại sư đều phải chịu năm tệ tam thiếu đấy.”
Mễ San đọc đến đây liền hoảng sợ, vội vàng đánh chữ: “Thật hả? Năm tệ tam thiếu là cái gì?”
Có người nhanh chóng copy kết quả search được trên mạng ra gửi vào group chat, Mễ San xem qua liền sửng sốt, cho nên Đại sư đoán mệnh nếu là giúp người khác hóa giải tai nạn bản thân mình còn phải gặp trời phạt vì tiết lộ thiên cơ sao? Trời ạ, vậy Sở Từ giúp mình như vậy có thể bị biến thành người mù hay không?”
Mễ San bị dọa đến, vội hỏi: “Tớ nên làm gì bây giờ?”
“Đưa tiền, làm chuyện tốt việc thiện gì đó nghe nói là có thể hóa giải.”
“Được, tớ sẽ đưa tiền, nhưng mà phải đưa bao nhiêu tiền mới được đây?”
“Theo lý thuyết mà nói thì ơn cứu mạng là vô giá, dù sao người trong vòng chúng ta nếu mời Đại sư Hong Kong đến xem phong thủy đều phải tốn hơn mười vạn, điều trị mệnh cách là từ trăm vạn trở lên, chuyện như ân cứu mạng lần này ít nhất cũng phải mấy trăm vạn đi?”
“Mấy trăm vạn có nhiều quá không? Gần đây tớ mới mở cửa hàng mới, trong tay không có nhiều tiền như vậy, 20 vạn có đủ hay không?”
“Chắc là cũng được, chuyện này chính là tùy duyên thôi, Đại sư không chê thiếu là được.”
Mễ San vừa nghe liền gật đầu, cửa hàng của cô là một chuỗi, lại là tiêu phí cao cấp nên cũng kiếm lời được ít tiền, đối với cô mà nói bỏ ra 20 vạn cũng không khó.
Mễ San lại nghĩ đến Sở Từ, cô cảm thấy người đại sư này thật sự là quá mức điệu thấp, trước đó mình nói có quỷ cô còn lừa mình bảo trên đời không có quỷ. Mễ San tuy rằng nhìn không thấy nhưng lại có thể nhận ra chuyện kì quái xảy ra trên người mình, đặc biệt là Sở Từ dán lá bùa trên xe cô khiến cô trở lại bình thường để dẫm phanh lại càng khiến cô cảm thấy kinh hãi.
Chờ Sở Từ ra ngoài, Mễ San liền cười cầm một cái thẻ đưa cho cô.
“Đại sư, rất cảm ơn ngài giúp tôi chắn sát khí và hóa giải tai nạn, đây là một chút lòng thành hiếu kính ngài, ngài đừng khách khí.”
Sở Từ cười, cô sửa lại nhân quả không nhỏ giúp Mễ San, tự nhiên là muốn lấy tiền: “Được, tôi sẽ nhận.”
“À, Đại sư…” Mễ San cười nói “Bạn của tôi nghe nói chuyện của tôi đều muốn nhờ ngài nhìn xem giúp, sau này tôi liên lạc với ngài như thế nào đây?”
Sở Từ để lại số điện thoại cho cô, nói: “Có việc thì gọi điện thoại cho tôi.”
“Cảm ơn Đại sư.” Mễ San nói.
Đêm đó, Tống U biết được số điện thoại của Sở Từ từ chỗ Mễ San cũng nhắn tin cho cô: “Đại sư, tôi cũng muốn cảm ơn ngài, mong ngài gửi số tài khoản đến cho tôi đi, ngàn vạn lần không nên cự tuyệt.”
Sở Từ nghĩ nghĩ cũng gửi số tài khoản cho Tống U, sau đó cô nhanh chóng nhận được 10 vạn, Sở Từ chưa nói gì nhiều, từ số tiền hôm nay thu được lấy 10 vạn ra quyên sau đó tiếp tục đọc sách làm bài tập.
…………………
Cùng lúc đó ở một khu dân cư hẻo lánh tồi tàn, Nhan Thuật cười tủm tỉm bước ra từ trong xe, cô nhìn ngôi nhà dân xập xệ trước mắt, cảm thấy nghi hoặc, mấy ngày trước Đại sư không phải ở chỗ này, sao tự nhiên lại chuyển nhà đến đây? Tuy nghi hoặc nhưng cô cũng không thèm nghĩ quá nhiều, sửa sang lại bản thân rồi mỉm cười đi vào, hô: “Đại sư, tôi tới rồi.”
Mụ Đại sư mặc áo choàng đỏ đang ngồi cạnh cửa, đưa lưng về phía Nhan Thuật, chỉ chừa cho Nhan Thuật một cái bóng dáng.
Âm thanh khàn khàn của mụ truyền đến: “Nhan Thuật, gần đây cô sống không tồi đúng không?’
Nhan Thuật thiệt tình cười nói: “Đại sư, thật sự cảm ơn ngài, ngài nói vận khí của tôi có tốt hay không? Mấy bộ phim tôi quay qua từng không có danh khí gì, tôi cũng sắp quên mất chúng nó rồi, gần đây bỗng nhiên truyền đến tin tức nói tôi sắp nhận được thưởng nữ vai phụ xuất sắc nhất, mấy giải thưởng này đều là giải thưởng lớn có uy tín. Gần đây tôi còn nhận một đại ngôn, làm người quảng bá cho một nhãn hiệu xa xỉ ở khu vực châu Á, ngắn ngủn hai tháng Weibo đã có hơn 2000 vạn fan, đúng rồi, tôi còn nhận được lời mời của mấy chương trình truyền hình thực tế nữa! Đạo diễn Trương cũng mời tôi làm diễn viên chính cho điện ảnh của ông ấy, công ty thì chuẩn bị truyền ra scandal của tôi với một nam diễn viên mới nổi, giúp chúng tôi tăng lưu lượng. Ôi! Mùi vị một đêm bạo hồng thật sự tốt quá, tuy rằng mệt nhưng lại rất sảng khoái!”
“Vậy sao? Vậy thì tốt rồi.” Mụ đàn bà nói xong bỗng nhiên cười lớn ra tiếng.
Nhan Thuật sửng sốt, nghi ngờ hỏi: “Đại sư, ngài cười cái gì?”
“Không có gì. Ta chỉ vui vẻ mà thôi.”
“Vui vẻ?” Nhan Thuật nghĩ nghĩ rồi hiểu rõ nói: “Đại sư đang vui vẻ vì tôi sao? Thật là cảm ơn ngài, hết thảy những gì tôi đạt được đều là ngài giúp tôi, cần gì ngài cứ việc mở miệng, có điều kiện gì tôi đều đáp ứng cả! Chỉ cần ngài có thể giúp tôi tiếp tục nổi tiếng.”
“Hửm?” Mụ đàn bà kia nâng giọng lên một chút, mang theo chút kích động trong giọng nói: “Thật sự là cái gì đều được sao?”
“Đương nhiên rồi! Ngài muốn tôi làm gì tôi cũng chịu, chỉ cần tôi có thể cho ngài tôi sẽ cho.”
Nhan Thuật thiệt tình cười, nụ cười khiến khuôn mặt động lòng người kia trở nên càng kinh ngạc nhân tâm. Mụ đàn bà thở dài, sắc mặt dần trở nên sung sướng, mụ chờ một câu nói này đã lâu thật lâu!
Mụ ta lấy ra một cái gương, nhịn không được liếc nhìn khuôn mặt của Nhan Thuật phản chiếu trong đó, càng xem càng thích, ở góc độ Nhan Thuật nhìn không thấy, mụ ta mím môi cười run rẩy, giọng cười tràn đầy sự sung sướng và thỏa mãn. Tiếng cười kia không biết vì sao khiến Tiểu Kiều đang chờ ngoài cửa sợ run lên.
Nhan Thuật chớp chớp mắt, nhịn không được nghi hoặc hỏi: “Đại sư, ngài rốt cuộc đang cười cái gì nha?”
Mụ đàn bà cất gương đi, khép mắt lại, lộ ra biểu tình vô cùng nhẹ nhàng sung sướng, mụ thở dài, thanh âm nghèn nghẹn nói.
“Đồ vật ta muốn, cô có thể cho được.”
“Vâng?” Nhan Thuật vẫn chưa hiểu.
“Ta muốn…”
Mụ ta đột ngột quay đầu lại, giờ khắc này Nhan Thuật đột nhiên trợn to mắt, biểu tình khiếp sợ đọng lại trên mặt, ngay sau đó hai mắt tối sầm hôn mê bất tỉnh.