Sở Từ về đến nhà mở ra Weibo, thời gian gần đây mỗi tuần cô đều sẽ làm một cái Weibo cá chép cho mọi người chia sẻ, nhờ có pháp thuật thêm vào mà những Weibo này đều linh nghiệm, người chia sẻ đều sẽ gặp vận may, đương nhiên những vận may này không lớn, không đủ để thay đổi mệnh cách của người khác nên cô cũng sẽ không bị phản phệ. Cảm giác có thể làm một điều gì đó giúp fan của mình sống tốt hơn lại nằm trong khả năng của mình khiến cô cảm thấy rất không tồi.
Bởi vì linh nghiệm nên bây giờ có rất nhiều người chia sẻ Weibo của cô, trong đó còn có không ít minh tinh và đại V.
Có mấy ngày không lên Weibo xem, Sở Từ click mở ra liền thấy fan Weibo đã tăng lên đến 50 vạn, cái Weibo cá chép gần nhất đã có hơn 15 vạn lượt chia sẻ mà nhiệt độ còn chưa lùi, vẫn còn có người đang tiếp tục chia sẻ.
Tốc độ này cũng quá nhanh đi? Cứ như là ngồi hỏa tiễn vậy.
Tháng 12 là tháng của cuộc thi, mấy cuộc thi lớn đều diễn ra trong tháng này, rất nhiều fan đều đang mong Sở Từ làm một cái Weibo cá chép phù hộ thi qua, nghĩ vậy, Sở Từ lấy tablet ra, vẽ một bức tranh tiểu thần màu trắng đen, trên đầu dán một lá bùa màu vàng viết bốn chữ “Hễ thi là qua”.
Sau đó Sở Từ dùng bức tranh này đăng Weibo: “Tháng 12 là tháng thi cử, chia sẻ Weibo này trong vòng một tuần các thí sinh đều sẽ lấy được thành tích tốt, người không thi thì gặp vận may.”
Ngay lập tức có rất nhiều người bình luận.
-Rốt cuộc chờ đến ngươi, may mà ta không từ bỏ.
-Hu hu, đại đại, cuối cùng ngươi cũng đổi mới! Ngươi nói xem có mấy ngày không cập nhật trạng thái rồi? Ta cũng không còn truyện tranh để đọc, đại đại, ta thấy ngươi luôn đăng truyện tranh đoán mệnh có chút đơn điệu, có thể loại khác hay không a? Ta có chút lòng tham muốn xem những truyện khác.
-Weibo cá chép quá linh, mấy ngày hôm trước ta chia sẻ xong thế nhưng còn trúng xổ số giải khuyến khích.
-Tuần này ta phải đi thi, mong thần thi cử phù hộ cho ta thi qua.
-Chia sẻ theo thông lệ, tin bác chủ được vĩnh sinh.
Sở Từ bị những người này chọc cười, không ít người kêu gọi cô đăng truyện tranh, Sở Từ nhìn số fan của mình, trước mắt cô đã có hơn 50 vạn fan, đối với một Weibo truyện tranh mà nói, có thể trong vòng ba tháng đạt được thành tích như vậy đã là vô cùng kinh người, hiện tại độ sinh động của fan cũng khá cao, mỗi cái Weibo đều có thể được xếp đến top, Weibo cá chép càng có nhiều lần vượt qua 10 vạn chia sẻ, lúc này mà đăng truyện tranh dài kì về quỷ thì đúng là thời cơ tốt.
Nghĩ vậy, Sở Từ liền lấy truyện tranh trước kia cô vẽ ra, quyển ‘Qủy kêu bắt quỷ’ này là cô lấy nguyên hình của mấy con quỷ ở quê để vẽ, mấy con quỷ kia mỗi con đều có đặc sắc riêng, nhìn cũng đủ kì lạ quái gở, Sở Từ vẽ bọn họ thành vai chính, kể về chuyện hai người sinh viên đã chết lại không biết chính mình đã chết, gặp được những con quỷ khác và xảy ra những chuyện vô cùng khôi hài.
Sở Từ rà qua một tập xong liền đăng Weibo: Từ hôm nay trở đi ta đăng đồng thời hai bộ truyện tranh ‘Qủy kêu bắt quỷ’ và “Thiên tài nữ thần tính”, bộ mới đăng là một câu chuyện về quỷ, hy vọng mọi người sẽ thích. Hôm nay đăng nhân vật và tập một của ‘Qủy kêu bắt quỷ’ trước.
Hình ảnh đính kèm là giới thiệu nhân vật, sau đó là khúc dạo đầu của truyện tranh.
Weibo này vừa đăng lên, các fan liền nổ.
Bọn họ đã quen với phong cách truyện tranh của Sở Từ, tới nay Sở Từ cũng không đăng thêm cái khác nên mọi người đều nghĩ Sở Từ sẽ không nhảy ra khỏi vòng truyện tranh phong thủy được. Sau đó đọc ‘Qủy kêu bắt quỷ’ liền bị sức tưởng tượng của Sở Từ làm cho kinh ngạc, mấy con quỷ này nhìn thật thú vị, hoàn toàn khác quỷ quái trong điện ảnh đã từng xem, không những không đáng sợ mà còn thực quái dị! Có đôi khi còn nhát gan, thấy chó sủa liền sợ hãi, trong đó có con quỷ tên Tư Minh kia còn sợ bóng tối…
Truyện tranh này vô cùng khôi hài, một đám quỷ ở bên nhau còn thường xuyên bị đối phương dọa đến khiến người đọc không thể không ôm bụng cười.
-Đại đại, truyện tranh này thật tuyệt, ta rất thích truyện tranh về quỷ, truyện này lại khôi hài không đáng sợ, rất tuyệt.
-Khúc dạo đầu rất không tồi, chờ mong những tập tiếp theo, mấy con quỷ này đều không đi đường tầm thường nha, thật tò mò đại đại nghĩ như thế nào được như vậy.
-Khúc dạo đầu rất xuất sắc, chờ mong những tập sau.
-Sở Sở vất vả, truyện tranh phong thủy và truyện tranh về quỷ đều vẽ đẹp như vậy.
Phản ứng của mọi người đều rất tốt, không ít fan còn nghị luận cốt truyện, Sở Từ thấy thế liền yên tâm, mọi người thấy tốt là tốt rồi, sau đó cô chỉ cần kiên trì đăng truyện tranh lên là được.
Đang định offline thì cô nhận được một tin nhắn, Sở Từ mở ra nhìn xem, sau đó liền kinh ngạc.
Tin nhắn là do biên tập của Mạn Khách gửi tới, Sở Từ trầm mặc, cô biết đến Mạn Khách, đó là một quyển tạp chí truyện tranh rất có danh tiếng ở quốc nội, có rất nhiều người yêu thích truyện tranh mua, Sở Từ cũng từng mua qua vài lần, nhiều tác giả truyện tranh nổi tiếng ở trong nước đều từng đăng truyện tranh trên Mạn Khách.
Có điều cô không biết chính là đầu bên kia, trợ lý của Hàn Lôi là Cảnh Tĩnh đang kích động nhìn màn hình chằm chằm, cô đang thay chủ biên trả lời tin nhắn, không ngờ vô tình nhìn thấy Weibo của Sở Sở. Ban đầu cô không ôm kì vọng gì lớn, dù sao các tác giả nổi tiếng trên Weibo đều có phòng làm việc hoạt động sau lưng, có chút đại V hơn trăm vạn fan đều có hợp tác với một đoàn đội chuyên nghiệp, cả một phòng làm việc cùng nhau vẽ mới có thể đảm bảo mỗi ngày đều có Weibo mới đăng lên. Nhưng cô hỏi thăm một vòng, Sở Sở thế nhưng còn chưa có gia nhập phòng làm việc nào cả.
Cảnh Tĩnh kích động đi tới đi lui.
Hàn Lôi đi họp về thấy thế liền kì quái nói: “Làm gì vậy? Hấp tấp bộp chộp, đi tới đi lui khiến tôi cũng chóng cả mặt.”
Cảnh Tĩnh kéo tay Hàn Lôi kích động nói: “Chủ biên! Việc lớn không tốt.”
Hàn Lôi lập tức nhíu mày: “Có ý gì? Bài viết trên tạp chí gặp vấn đề gì sao?”
Trước kia cũng đã từng xảy ra tình huống này, bài viết gặp vấn đề không thể không lâm thời chọn bài khác đến thay thế khẩn cấp, tuy rằng cuối cùng cũng có thể giải quyết nhưng chuyện này cũng đủ khiến người ta sốt ruột.
“Không đúng không đúng! Chủ biên! Tôi phát hiện một nhân tài nha! Một nhân tài vẽ truyện tranh.”
“Nhân tài?” Hàn Lôi cười cười không thèm để ý, cũng chướng mắt tầm mắt hạn hẹp của trợ lý mình. Trong mắt cô nhân tài đều là người có tiềm lực lại có tài hoa, có đôi khi tài hoa là do ông trời cho cơm ăn, nước Nhật có hoàn cảnh tốt, không ít nhân tài. Còn ở nước mình thì sao? Không phải là Hàn Lôi bi quan mà thật sự trong nước có rất nhiều người sao chép bối cảnh của truyện tranh Nhật Bản lại đây, qua tay, tô màu lên liền thành của bản thân mình, kết cấu cũng sao chép nguyên vẹn. Mà cô thì luôn muốn bảo vệ truyện tranh tự sáng tác, ghét nhất loại người này.
“Dạng nhân tài gì? Đã rất lâu tôi chưa gặp được tác giả truyện tranh nào khiến người khác sáng mắt cả.”
“Chủ biên! Người này thật sự rất khác biệt, nhân vật của cô ấy không phải kiểu người rất đẹp thường thấy, phong cách vẽ còn hơi thô ráp nhưng truyện tranh lại rất có phong cách cá nhân, màu sắc tuy rằng đơn giản nhưng lại khiến người khác cảm thấy thoải mái, đề tài cũng là phong thủy, rất hiếm thấy.”
Hàn Lôi nghe vậy liền nhíu mày: “Phong thủy?”
“Đúng vậy, ngài xem…” Cảnh Tĩnh đưa máy tính cho Hàn Lôi, Hàn Lôi cẩn thận xem từng cái một sau đó càng xem càng kích động: “Mau, nhắn tin cho người này, hỏi người ta có muốn gửi bản thảo cho tạp chí của chúng ta hay không? Nếu đồng ý thì giá cả dễ thương lượng.”
Hàn Lôi rất sợ Sở Từ không đồng ý, vì hiện nay nhuận bút tạp chí rất thấp, mà Weibo nếu kinh doanh tốt, nhận vài cái quảng cáo thì thật đúng là không cần đế ý đến ít tiền nhỏ nhoi này nên cô cũng không có nhiều tin tưởng.
“Vâng chủ biên, bây giờ tôi hỏi ngay đây.”
Vì thế, Sở Từ liền nhận được tin nhắn này.
“Sở Sở đại đại, chào cô, tôi là trợ lý của chủ biên Mạn Khách Cảnh Tĩnh, chủ biên của tôi rất thưởng thức tài hoa của cô nên rất hy vọng cô có thể tiếp tục đăng “Thiên tài nữ thần tính” đến tạp chí của chúng tôi.”
“Thiên tài nữ thần tính” mỗi tập đều là độc lập, nếu muốn đăng cô chỉ cần đăng những tập chưa post Weibo là được, nhưng Sở Từ lại ngại phiền: “Bình thường việc học của tôi rất nhiều nên sợ là không có thời gian sửa chữa.”
“Không có vấn đề gì, chúng tôi có thể phối hợp thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cô, đại đại còn đang học đại học đúng không?” Cảnh Tĩnh thấy Sở Từ còn chưa trả lời liền nói tiếp: “Đại đại tuy rằng nổi tiếng ở trên mạng nhưng trong hiện thực lại không có danh khí lớn, nếu ngài đăng truyện trên tạp chí của chúng tôi, tôi tin chắc mọi người yêu truyện tranh trên Trung Quốc nhất định sẽ nhớ kĩ ngài, đến lúc đó danh khí của ngài chắc chắn sẽ còn lớn hơn nữa.”
Đó cũng là sự thật, Sở Từ nghĩ lại một chút rồi nói: “Đưa bản thảo cũng có thể.” Dù sao đối với cô không có việc gì xấu, “nhưng mà tôi có một yêu cầu, những bài viết mà tạp chí đã đăng tôi muốn có thể cho phép tôi đăng Weibo, tôi cũng sẽ làm tuyên truyền cho tạp chí nữa.”
Fan Weibo của Sở Sở có hơn 50 vạn, nếu cô hỗ trợ tuyên truyền thì doanh số của tạp chí nhất định sẽ tăng lên, nghĩ vậy Hàn Lôi gật đầu, Cảnh Tĩnh lập tức trả lời: “Đại đại, chủ biên của tôi đồng ý. Chúng tôi định giá cho ngài giống những đại thần khác, một tờ 600 ngài thấy được không?”
Sở Từ biết đây là khoản thu vào không tồi, trước kia cô có lưu ý qua việc gửi bản thảo cho tạp chí, người mới thường chỉ được 1-200 một tờ, tác giả lâu đời hơn cũng không cao hơn 400, Mạn Khách lại trực tiếp cho cô 600, thật sự là không thấp. Thực ra truyện tranh của cô cũng có tính hạn chế, cô không thích dùng quá nhiều màu sắc nên “Thiên tài nữ thần tính” không có màu sắc tươi đẹp như truyện tranh Nhật Bản, rất nhiều tạp chí cũng không thu loại truyện như vậy.
Sở Từ trả lời: “Được, thay tôi cảm ơn chủ biên, chờ tôi sửa chữa một chút rồi sẽ gửi bản thảo sang.”
Cảnh Tĩnh rất kích động, cô có một loại dự cảm, cô sẽ khai quật được một ngôi sao mới sáng lóa, một đại thần truyện tranh tương lại! Phong cách của Sở Từ rất đặc sắc, lại mang theo phong cách Trung Quốc rõ rệt lại còn đi theo con đường phong thủy đoán mệnh, tác giả truyện tranh như vậy thường là không nổi tiếng thì thôi, nếu nổi tiếng thì fan trung thành sẽ đặc biệt nhiều!
Hai ngày sau Sở Từ gửi bài viết tới, Hàn Lôi xem xong rất vừa lòng liền khiến người đem bài của Sở Từ xếp vào kì mới nhất chuẩn bị in ấn.