Sở Từ thấy cô đồng ý nhanh như vậy thì gật đầu rồi nhìn qua thời gian, tính xong cho toàn bộ bốn người chỉ mất có 20 phút, rất tốt, rất có hiệu suất!
“Được rồi, tôi đã tính xong, các người có thể đi được rồi.” Sở Từ lập tức tiễn người.
“Không không không. Đại sư, chúng tôi còn chưa chuyển tiền cho ngài nữa.” Thạch Lỗi nhắc nhở.
Sở Từ à một tiếng: “Thiếu chút nữa thì quên, số tài khoản của tôi mọi người đều biết, cứ chuyển đến cho tôi là được.”
Sở Từ về đến nhà, nhanh chóng nhận được thông báo của ngân hàng, tài khoản của cô có thêm 300 vạn, Sở Từ hơi ngoài ý muốn, ban đầu cô không muốn nhận tiền của Trang Tiểu Cúc nên gọi cho Nhan Thuật nói ra ý của mình, sau đó Nhan Thuật nói cho cô biết: “Tiểu Cúc nói muốn cảm ơn ngài đã nhắc nhở cô ấy, hơn nữa cô ấy muốn tình huống chuyển biến tốt đẹp rồi sẽ tìm ngài tính lại một quẻ.”
Lúc này Sở Từ mới nói: “Được, cô nói với cô ấy là hết bệnh thì cứ đến tìm tôi.”
Bên kia Lục Cảnh Hành đang ở đoàn phim quay những cảnh còn lại, anh quay xong một cảnh, sắc mặt nhàn nhạt ngồi ở một bên, Chu Thản thấy liền chế nhạo nói:
“Làm sao lại một vẻ mặt dục cầu bất mãn rồi? Tối hôm qua không phải là hẹn Đại sư đi xem phim sao? Nghe nói phim ‘Biệt thự có ma’ kia rất đáng sợ nha, thế nào? Đại sư có sợ hãi trốn vào ngực của cậu không?”
Lục Cảnh Hành nghe Chu Thản nhắc tới việc này liền đen mặt, liếc nhìn hắn một cái, hừ lạnh: “Chu Thản.”
“Vâng thưa chủ tử.” Chu Thản cười tủm tỉm ngồi chờ khen ngợi.
Lục Cảnh Hành trầm giọng nói: “Cậu có tin hay không từ tháng sau trở đi tôi sẽ phát lương cho cậu bằng tiền Indonesia?”
Chu Thản bị dọa tới rồi, hắn ôm lấy thân thể khẩn trương hỏi: “Cái gì? Tiền Indonesia? Đây không phải trò đùa mà là chuyện khủng bố đó! Đang yên đang lành cậu lại bị cái gì kích thích thế?”
Lục Cảnh Hành nghĩ đến việc Sở Từ xem phim ma lại cười ha ha, ngược lại anh là một người đàn ông lại sợ đến tim đập nhanh liền hừ lạnh: “Tôi chỉ là cảm thấy cảm giác tim đập nhanh hơn không tồi nên muốn chia sẻ cảm giác này cùng cậu mà thôi.”
Nói xong anh lại cúi đầu uống cà phê không thèm để ý đến Chu Thản nữa. Chu Thản thì ngồi ở bên cạnh cào tim cào phổi, rất muốn biết rốt cục Lục Cảnh Hành lại chịu cái gì kích thích!
Lục Cảnh Hành mở Weibo ra, Weibo của anh đơn giản vẫn là những bình luận kiểu đó, có người khen có người chê, anh xem đủ rồi nên cũng lười để ý đến, người chết quá một lần nên đối mấy thứ này cũng không có cảm giác gì quá lớn.
Bỗng nhiên bên cột follow bí mật kia có thông báo khiến anh chú ý. Lục Cảnh Hành click mở ra mới nhớ lúc trước mình lén follow @ ‘Sở Sở vẽ truyện tranh' , lúc ấy anh đọc truyện tranh của Sở Sở thì vẫn luôn cảm thấy nhân vật chính trong đó rất giống Sở Từ, nhưng mấy ngày nay bận quá anh lại quên chứng thực chuyện này. Anh còn chưa kịp nghĩ xong thì Hàn Tuệ Mẫn lại gọi điện tới.
“Alo, mẹ?” Lục Cảnh Hành nhận điện thoại.
Hàn Tuệ Mẫn rất thương con trai, bà lập tức hỏi: “Alo, Cảnh Hành à, mấy hôm nay nhiệt độ hạ thấp, thân thể con không có việc gì chứ?”
Lục Cảnh Hành ngẩn ra mới nhớ tới sáng nay lúc tỉnh thì giọng mình nghèn nghẹn nặng như bị cảm, thân thể cũng không thoải mái, nhưng một ngày quay phim xong lại cảm thấy không quá nghiêm trọng, anh bất giác lấy lá bùa bình an màu vàng mà Sở Từ cho mình ra, không hiểu sao anh luôn cảm giác đó là do lá bùa này phù hộ anh.
“Cảnh Hành?” Đầu dây bên kia vang lên tiếng gọi của Hàn Tuệ Mẫn.
Lục Cảnh Hành hoàn hồn, vội hỏi: “Mẹ, mẹ nói cái gì?”
“Mẹ nói con phải chăm lo cho bản thân đàng hoàng, con nói coi con cố gắng dữ như vậy làm gì? Thân thể vừa mới khôi phục liền vào đoàn phim, nhà mình còn thiếu ít tiền này của con sao?”
Lục Cảnh Hành cong môi không lên tiếng.
Hàn Tuệ Mẫn lại nói: “Đúng rồi, hôm nay mẹ tản bộ còn nhìn đến Sở Từ, cô ấy đang dẫn Lục Bích Trì đi dạo đâu, nhìn thấy Lục Bích Trì ngoan như vậy mẹ quả thực không thể tin nổi.”
Lục Cảnh Hành cười cười, đột nhiên hỏi: “Đúng rồi mẹ, lúc trước làm sao mà mẹ tìm được Sở đại sư để chiêu hồn cho con thế?”
Hàn Tuệ Mẫn nhớ tới chuyện này lại cười nói: “Chuyện này nói tới mình còn phải cảm ơn chị Chu đấy, hôm ấy chị ấy đi mua đồ ăn về, ngang qua công viên gần nhà thì thấy…” Hàn Tuệ Mẫn đem mọi chuyện từ đầu đến cuối kể cho Lục Cảnh Hành.
Lục Cảnh Hành ngẩn ra, anh vội vàng nói với mẹ mấy câu rồi cúp điện thoại, mở cái Weibo đầu tiên của Sở Sở ra, Weibo kia kể về chuyện Sở Sở đoán mệnh cho một cụ ông ở công viên, thời trẻ cụ ông đem con của mình cho ân nhân cứu mạng, mấy năm sau này vẫn luôn áy náy với đứa trẻ kia. Cuối cùng cụ ông quả nhiên như Sở Sở tính, không sống quá ba ngày. Lúc sau Sở Sở còn giúp cụ ông kia câu thông với thân nhân trên thế gian mới giải được tâm nguyện chưa xong của ông ấy, giúp ông ấy an tâm đi đầu thai.
Đây là câu chuyện đầu tiên mà @ ‘Sở Sở vẽ truyện tranh' đăng, cũng chính là cái Weibo này khiến cho cô thu hút rất nhiều chú ý của bạn bè trên mạng. Lục Cảnh Hành lại lục lọi thêm từng cái Weibo, phát hiện ra một ít dấu vết để lại. Vai chính Sở Sở có ba người anh trai, Sở Từ cũng có ba người anh, Sở Sở còn đang học cấp 3, Sở Từ cũng vậy….
Nếu đến đây anh còn không hiểu thì anh cũng quá ngu rồi.
Lục Cảnh Hành trầm mặc một lúc, sau đó ánh mắt lóe sáng, môi cũng cong lên một độ cong nho nhỏ.
Sở Sở đúng không? Hay đăng Weibo cá chép đúng không? Nếu đã như vậy… Lục Cảnh Hành đánh ngón tay lên đùi mấy cái rồi lập tức chia sẻ Weibo: Chia sẻ Weibo cá chép, cầu mong năm mới không độc thân nữa!
….
Bên kia, Sở Từ mở Weibo ra vừa thấy, suýt nữa thì phun một ngụm nước ra. Cô hoài nghi mình nhìn lầm rồi, nhưng nhìn lại hai ba lần vẫn là tài khoản của Lục Cảnh Hành chia sẻ! Tại sao Lục Cảnh Hành lại chia sẻ bài viết này của cô? Có phải anh ta đoán được đây là tài khoản của cô hay không? Nếu bạn học của cô đều có thể nhìn ra được thì Lục Cảnh Hành cũng có thể, anh cũng không phải người ngu, nói không chừng người ta cũng đã sớm đoán ra được.
Nếu không biết cũng thì thôi, nhưng nếu biết đó là cô thì anh ấy nói như vậy là có ý gì? Muốn yêu đương? Hay là…Mặt Sở Từ nóng lên, không biết vì sao cô lại cảm thấy mình đang bị người ta tán tỉnh qua mạng.
Lúc này khu bình luận cũng nổ tung chảo!
Từ sau khi Lục Cảnh Hành bị tai nạn xe cộ thì cho dù gặp được bao nhiêu scandal anh cũng không nói câu nào, chỉ sau khi quay lại giới giải trí thì đăng một cái Weibo thông báo mà thôi, còn lại mấy tháng qua không hề đăng thêm tin mới nào, càng không hề có một tấm hình. Thế mà hôm nay lại đột nhiên chia sẻ Weibo của một người lạ hoắc, còn nói cái gì mà không độc thân nữa. Anh vừa đăng Weibo ra đã thu hút một đám anti fanđến.
-Lục Cảnh Hành, ngươi nhiều gái như vậy còn cần bạn gái à?
-Không phải là không được rồi sao? Tìm bạn gái là hại người khác có biết không? Hy vọng ngươi có thể thẳng thắn đối mặt với sự khuyết tật của thân thể mình.
-Thật là ghê tởm, đăng loại Weibo này để tiêu khiển fan sao? Rõ ràng là đã không được mà còn muốn tìm bạn gái, coi mọi người là người mù sao?
-Lục Cảnh Hành lăn ra khỏi giới giải trí.
-Lục Cảnh Hành là gay, mọi người đừng bị anh ta lừa, anh ta đăng như vậy là để tẩy trắng thôi.
Cũng không hiểu sao bên này Lục Cảnh Hành vừa có động tác thì anti fan đã xuất hiện ngay lập tức, động tác nhanh phát sợ. Anti rất nhiều nhưng sức chiến đấu của fan Lục Cảnh Hành càng mạnh hơn, này không, mới có mấy phút mà dưới khu bình luận Weibo cá chép của Sở Từ nhanh chóng đã bị người spam.
-Sở Sở đại đại, lời anti nói ngươi không cần phải để ý tới! Nhưng là mong ngươi thu hồi pháp thuật của cái Weibo này được không? Chúng ta không mong Lục Cảnh Hành có bạn gái!
-Đúng vậy, lần đầu tiên ta hy vọng một cái Weibo cá chép không linh nghiệm, tâm thật là chua xót quá.
-Cho nên, lời đồn đãi nói Lục Cảnh Hành không được là giả đi?
-Người qua đường cảm thấy khó hiểu, Lục Cảnh Hành nhà ta tại sao lại chia sẻ Weibo của bác chủ này? Bác chủ này là ai vậy?
-Lầu trên, đại đại nhà ta vẽ truyện tranh, vẽ rất đẹp rất hay, hy vọng ngươi có thể thích.
-Chỉ có ta cảm thấy Lục Cảnh Hành nói có vẻ rất khiêu khích sao? Sở Sở nổi tiếng là nhờ truyện tranh hay và Weibo cá chép, đặc biệt là Weibo cá chép lại rất chuẩn, bây giờ Lục Cảnh Hành nói như vậy ý nghĩa rất rõ ràng nha: Nếu là anh ta tìm không thấy bạn gái có nghĩa là Weibo này không linh! Cho nên Sở Sở đại đại, lỡ như năm nay Lục Cảnh Hành còn độc thân, để chứng minh Weibo của ngươi thật sự linh nghiệm thì ngươi nên chủ động hiến thân làm bạn gái của Lục Cảnh Hành!
Sở Từ bị những bình luận như vậy làm cho sửng sốt. Cái gì mà nếu Lục Cảnh Hành không có bạn gái liền chứng minh là Weibo của cô không chuẩn? Weibo cá chép của cô là giúp mọi người mang đến vận may, lại không nói là có thể mang bạn gái đến, cô đi đâu mà tìm bạn gái cho Lục Cảnh Hành đây chứ?
Di chứng của cái Weibo này chính là, fan của Sở Từ lập tức nhảy tới 140 vạn, còn bài post gần nhất thì có hơn 30 vạn chia sẻ! Cô trực tiếp được đưa lên hot search của wweibo.
Dưới khu bình luận có rất nhiều anti nên cô cũng lười xem, cô trực tiếp đăng kì mới nhất của “Thiên tài nữ thần tính” và ‘Qủy kêu bắt quỷ’ rồi đóng máy tính. Trước mắt có kì thi cuối kì sắp tới, cô là người chế tác Weibo cầu may cho mọi người vượt qua kì thi, cũng không thể để cho thành tích của mình lại không tốt đi? Hạng nhất là cô nhất định phải nắm được trong tay! Cần phải nỗ lực!
Sở Từ nghĩ rồi tiếp tục đọc sách, bỗng nhiên cô nghe tiếng cửa lớn vang lên, Lục Bích Trì nghe tiếng động liền chạy xuống, Sở Từ theo sau thì thấy Sở Minh Giang đầy mặt hồng hào đi vào.
Từ khi Sở Từ đưa ông chủ Tiền đi xem phong thủy sau, Sở Minh Giang liền hợp tác cùng ông ấy khai phá khu nhà chung cư, tuy Sở Minh Giang chiếm cổ phần rất nhỏ nhưng hiện nay giá nhà vẫn luôn đang tăng lên, nếu nhà bán được tốt thì đến lúc đó kiếm được trăm vạn cũng không phải là vấn đề gì lớn. Sở Minh Giang mới ở công trường về nên cả người đều là bụi bặm, ông cười vào nhà bằng bước chân nhẹ nhàng.
“Con gái?” Thấy con gái mình tâm tình của ông càng tốt, ông cười ha hả nói: “Gần đây học tập có vất vả không?”
“Cũng bình thường ạ.”
“Các anh con có ở nhà không?”
Sở Từ lắc đầu: “Chưa có ai về hết ạ.”
Sở Minh Giang ừ một tiếng rồi móc 500 đồng tiền ra nhét vào tay Sở Từ: “Con cầm đi mua quần áo, mỹ phẩm dưỡng da hay truyện tranh sách vở gì đó đi, ba hiểu mà! Không đủ lại nói ba.”
Sở Từ chỉ cười, không cự tuyệt, cảm giác được người nhà sủng ái này thật sự rất thích. Cô lập tức dọn cơm và xới cơm cho Sở Minh Giang, vừa ngồi xuống bàn cô liền cảm giác được sắc mặt của Sở Minh Giang thay đổi, một cỗ sát khí cũng xông tới.