Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1023 - Chương 1023: Bất Ngôn Ly Thương (1)

Chương 1023: Bất Ngôn Ly Thương (1) Chương 1023: Bất Ngôn Ly Thương (1)

*Bất Ngôn Ly Thương: Nỗi Đau Không Nói Thành Lời.

Kiêm Hà và Khương Tuyết Dương trò chuyện rất lâu, những chuyện liên quan đến Thái Cổ Ma Giới, Kiêm Hà cũng không hề giấu diếm kể hết cho Tuyết Dương nghe.

Cuối cùng khi nhắc đến sứ mệnh của cô ấy, cô ấy muốn để Thái Cổ Thần Vương quay về vị trí vốn có của mình, hợp nhất sức mạnh Thái Cổ Tam Giới nhằm phá vỡ xiềng xích của trận pháp thủ hộ Tứ Tượng Tinh Hà.

“Thùy Họa cô ấy vẫn ổn chứ?” Thật ra trước khi hỏi điều này, Tuyết Dương đã đoán trước được kết quả.

“Tử Thần vẫn ổn.” Kiêm Hà nói.

“Cô gọi cô ấy là Tử Thần, có phải ý muốn nói Thùy Họa sẽ không quay về nữa phải không?” Tuyết Dương hỏi.

“Điều này tôi cũng không thể khẳng định được, phải hỏi Đạo Tổ mới rõ. Nếu như khí số của Tử Thần trên cờ chiêu hồn vẫn còn, thì một ngày nào đó Thùy Họa sẽ quay về. Nhưng nếu không còn tồn tại nữa, thì trên đời này chỉ còn lại Tử Thần của Thái Cổ Minh Giới mà thôi, sẽ không còn tướng Phá Quân của Ma đạo nữa.

Thùy Họa đã quên hết mọi thứ, thế nhưng vận mệnh sẽ không rơi vào quên lãng đâu.

Chỉ xem bản thân cô ấy có đồng ý hay không, có bằng lòng quay về vòng luân hồi của vận mệnh lúc trước hay không.

“Tạ Lan chưa tỉnh dậy, nhưng mà, cho dù anh ấy tỉnh lại cũng không thể nắm chắc được điều gì đâu.”

Tuyết Dương nói không sai.

Thật ra, chính tôi cũng biết có thể kiểm chứng việc đi hay ở của Thùy Họa thông qua khí số trên cờ chiêu hồn.

Nhưng tôi vẫn chần chừ không muốn làm vậy.

Mới đầu từng mảnh thần niệm của Tuyết Dương quay về huyền quan của tôi, tôi đã phong ấn huyền quan rồi.

Có một số chuyện, tôi không muốn biết, nếu vậy có thể giữ lại một tia hy vọng.

Không phải vì tính tôi yếu đuối không chịu chấp nhận sự thật tàn nhẫn, mà vì có một số người quá quan trọng đối với tôi, tôi thà để mình giữ lại một tia hy vọng mong manh, cũng không muốn đối diện với sự thật họ đã rời bỏ tôi.

Chiến đấu với Ngục Lôi lãnh chủ, đã rút cạn hết toàn bộ thần niệm của tôi, hơn nữa còn tổn thương đến thần hồn.

Phong Chủ dùng ngọn gió phục hồi đã kích hoạt lại tim Thất Khiếu Linh Lung, còn A Lê thì suốt ba ngày ba đêm miệt mài thi triển Nguyệt Quang, giúp khôi phục thần hồn của tôi.

Thương thế của tôi tuy rằng đã hồi phục, nhưng người vẫn mãi rơi vào hôn mê, chậm chạp không có dấu hiệu tỉnh lại.

Thật ra, tôi không hề hôn mê, mà chỉ đang mơ một giấc mộng dài.

Trong giấc mộng, tôi bay tới khoảng không vũ trụ xa xăm.

Không biết mình đã bay đi bao lâu rồi, tôi nhìn thấy tinh hà mênh mông vô tận.

Tinh hà là bức thành che chắn bảo vệ thế giới nhân gian, bất kể có là cự thú tinh không, hay thiên ma ngoại thành, thậm chí đại quân Thâm Uyên, bọn họ cũng chưa từng dám có ý định xâm phạm nhân gian, chính là nhờ vào bức tường tinh hà vững chắc kiên cố này.

Nhưng lúc tôi mới đến bờ tinh hà, tôi phát hiện vực sông bên cạnh thế giới nhân gian đã bị đại quân Thâm Uyên chặn đứng, đám quân vây kín xung quanh, số lượng phải hơn ngàn vạn.

Đại quân hùng hậu, đang khởi binh đến cánh cổng vận chuyển hư không khổng lồm phía trên cánh cổng còn khắc bốn chữ đen tuyền: Thiên Khiển Chi Môn.

Một người khổng lồ cao hơn trăm trượng (một ngàn thước) đang đứng trên đài cao trước cổng vận chuyển, sắc mặt nghiệm nghị nhìn xuống đại quân Thâm Uyên.

Không kẻ nào dám nhìn thẳng vào ông ta, cho dù đó có là hư không lãnh chủ hung ác nhất khó huấn luyện nhất, cũng trở nên khúm núm trước mặt ông ta.

Thần niệm của người khổng lồ mặc kim giáp đã trấn áp tứ phương, mang theo sức mạnh do thám, dường như tất cả những gì trong phạm vị thần niệm của ông ta đều không thể thoát khỏi cảm ứng của ông ta.

Thần niệm khủng khiếp đến cỡ này, khiến tôi vô thức cảm thấy hoảng sợ.

Với cảnh giới tu hành của tôi hiện giờ, chí cường đạo tổ cũng sẽ không khiến tôi cảm thấy áp lực, trừ phi đối phương phải cùng đẳng cấp với Nữ Oa và Vạn Quỷ Chi Mẫu, mới đủ sức đe dọa đến tôi.

Sức mạnh thần niệm của người khổng lồ kia, còn mạnh mẽ hơn Nữ Oa, nhưng chiến lực không dựa vào thần niệm mạnh yếu để phân cao thấp, thần niệm chỉ đại diện cho cảnh giới tu vi thôi, hoặc là đại diện cho một loại thần cách nào đó.

Lúc thần niệm của người khổng lồ kia quét qua chỗ tôi, bản năng tôi cảnh báo phải tránh né, nhưng người tôi lại không thể tránh được. Người khổng lồ nhíu mày lại, liếc mắt từ đằng xa nhìn sang vị trí mà tôi đang đứng, tiếp đó trên gương mặt ông ta lộ rõ vẻ lúng túng.

Nhưng mà, ông ta cũng để mình không thất thố, rất nhanh xoay người, nhìn sang vị hư không lãnh chủ cao xấp xỉ bằng ông ta nói: “Chiến Tranh lãnh chủ, ông có nguyện chiến đấu vì Thiên đạo, tiêu diệt Ma đạo hay không?”

“Xin nguyện tuân theo ước muốn của ngài, Chiến Tranh Thâm Uyên bằng lòng chiến đấu hết mình vì Thiên đạo.” Chiến Trang lãnh chủ nói.

“Rất tốt, bây giờ ông có thể xuất phát rồi.”

Bình Luận (0)
Comment