Nghe hết lời bày tỏ chân thành của Kiêm Hà, trong lòng tôi cảm thấy vô cùng áy náy.
“Anh xin lỗi.” Tôi ngồi dậy nắm lấy tay Kiêm Hà, thâm tình bày tỏ.
“Sao anh lại có lỗi với em chứ, là em có lỗi với anh mới phải.” Kiêm Hà ngơ ngác nói.
“Nếu như anh sớm đến thăm em lúc em bế quan, có phải em sẽ không rời khỏi anh lâu thế đúng không?”
“Không, Tạ Lan à, đây là số phận của em. Thật ra, em chưa từng nghi ngờ tình cảm của anh dành em, tuy rằng em cũng từng chịu uất ức vì chị Thùy Họa, nhưng đó là do em và chị ấy vẫn chưa thân thiết với nhau thôi.”
“Ầy, trước đây anh đúng là không quan tâm em bằng Thùy Họa.” Tôi cũng không tránh né, thẳng thắn thừa nhận sai lầm mình đã vấp phải.
“Chị Thùy Họa là người bạn đời tâm giao của anh, em có thể ở cạnh anh hưởng thụ chút tình yêu của anh dành cho chị ấy, em đã đủ mãn nguyện rồi.”
“Kiêm Hà, em không cần phải phân chia tình yêu của bất cứ ai. Bản thân em đã xứng đáng anh yêu sâm đậm một đời, là trước đây anh ấy hờ hững rồi.”
Kiêm Hà hôn chặn mọi lời nói của tôi.
Gió thu sương sa gặp nhau trong trời thu, còn hơn vô số cặp tình nhân dưới trần gian.
Đợi tâm trạng bình tĩnh trở lại, tôi và Kiêm Hà ngồi trong phòng ngủ trò chuyện với nhau.
Tôi nghe cô ấy kể những cuộc chinh chiến ở Thái Cổ Ma Giới, vô cùng kính phục tài dùng binh khiển tướng của cô ấy.
Càng kinh ngạc hơn là chiến lực của cô ấy đã có sự biến hóa rõ rệt, thật không ngờ cô ấy lại tìm thấy cơ duyên gia tăng chiến lực ở Thái Cổ Ma Giới. Mười ba phân thân của Huyễn Ma, đã giúp uy lực của Kiêm Hà vượt xa cảnh giới chí cường đạo tổ.
Với thủ đoạn thần thông bây giờ của cô ấy, đã đủ sức nghênh chiến với Nữ Oa. Chỉ tiếc là, vẫn chưa phải là đối thủ của Nữ Oa.
Đừng nói tới cô ấy, cho dù đó có là tôi cũng không nắm chắc phần thắng khi đánh nhau với Nữ Đế.
Nếu như sức mạnh chiến đấu của Nữ Đế trước khi giết chết Vạn Quỷ Chi Mẫu vẫn còn gặp giới hạn, thì sau khi giết chết Vạn Quỷ Chi Mẫu, sức mạnh của Nữ Đế đã vượt qua hệ thống lực lượng mà tam giới sở hữu rồi.
Nữ Đế là chủ nhân m Ti, trên người đã có sẵn khí tức tử vong của Minh Giới, nhưng lúc ấy tôi rõ ràng đã nhìn thấy trên người cô ấy phát ra năng lượng của vầng sáng thần thánh.
Vầng sáng đại diện cho hướng đi của vạn vật sinh ra trên đời, mà bóng tôi đại diện cho tất cả mong muốn của sinh vật chết. Lục đạo luân hồi của Nữ Đế sớm đã đan xen giữa sống và chết, lúc thần thánh và bóng đêm giao hòa vào nhau, mới là lúc Nữ Đế nắm giữ toàn bộ uy lực của lục đạo luân hồi.
Mà lý do cô ấy bế quan, chính vì lo lắng sẽ bị Thiên đạo đề phòng, vì hiện giờ cô ấy đã có năng lực uy hiếp đến bổn tôn Thiên đạo.
Còn về chiến lực của tôi, nếu muốn đe dọa Thiên đạo, thì vẫn còn một chặng đường khá dài.
Ít nhất phải đợi thần hồn tôi mạnh đến mức có thể triệu hồi ra kiếm hải hỗn độn mà không hề chịu bất cứ tác dụng phụ như rơi vào trạng thái suy nhược cơ thể, mới tự tin đối diện trực tiếp với Thiên đạo.
Mà sau này tôi cũng sẽ tập trung gia tăng chiến lực ở phương diện thần hồn, mượn những trận chiển sinh tử, để tôi luyện thần hồn.
Nỗi lòng bày tỏ không hết, lời muốn nói nhiều không đếm xuể.
Chỉ khi nào nhắc đến Thùy Họa, chúng tôi mới im lặng hồi lâu.
Tôi sẽ không dùng cờ chiêu hồn để xác nhận xem lựa chọn đi hay ở của Thùy Họa, thậm chí sau khi cô ấy rời đi, đến khí số Ma đạo tăng giảm bao nhiêu tôi cũng không tiếp tục theo dõi nữa.
Khí số tồn tại trong bóng tối, sẽ không vì lòng người mà thay đổi.
Từ khi diễn ra trận chiến phong thần đến nay, Ma đạo đã không còn đường lui nữa, khí số nhiều hơn một chút hay giảm đi một ít cũng không còn quan trọng nữa.
Từ chính là chỉ điểm kết thúc, kết cục sau cùng sẽ do chính tay tôi viết. Là sống sót hay diệt vong, cũng hoàn toàn phụ thuộc hết vào tôi.
Trừ phi tôi từ bỏ thân phận Ma Đạo Tổ Sư, giao Ma đạo vào tay người khác. Nhưng mà, bây giờ vẫn chưa phải lúc tôi buông bỏ mọi thứ.
Nói đến Thái Cổ Tam Giới, Kiêm Hà lại nhắc tới sứ mệnh của cô ấy.
Liên quan đến sự trở về của Thái Cổ Thần Vương, tôi nhớ ngay đến Mộ Dung Nguyên Duệ, tôi hy vọng người thống nhất Thái Cổ Thần Giới chính là cô ấy.
Đấu Mẫu Nguyên Quân và Tử Vi đại đế là người sống cùng một thời đại, đồng thời cùng giữ lại vô số nguyền chú và bùa chú trong đạo tàng, đạo môn xem lôi pháp thần thông là mạnh nhất, không biết bao nhiêu thuật pháp thần thông cần phải thầm niệm tên của Đấu Mẫu Nguyên Quân mới có thể thi triển được.
Cũng chính vì nguyên nhân này, nhân quả dây mơ rễ má giữa bà ấy và nhân gian luôn rắc rối và phức tạp nhất.
Thậm chí, chỉ cần dựa vào mỗi niệm lực của mấy ngàn mấy vạn người tu hành Lôi pháp của đạo môn, đã đủ khiến bà ấy cả đời cũng không thể rời khỏi nhân gian tam giới.
Đấu Mẫu Nguyên Quân không thể quay về Thái Cổ Thần Giới, vậy thì người được chọn trở thành Thái Cổ Thần Vương chỉ còn lại Mộ Dung Nguyên Duệ và Lữ Thuần Quân rồi.
Tuy rằng Lữ Thuần Quân xuất thân Nhân đạo, nhưng thần niệm của ông ta không phù hợp với giáo nghĩa của Nhân đạo.
Nói cách khác ông ta căn bản không quan tâm đến bất cứ giáo nghĩa nào hết, cũng không tuân theo tin ngưỡng nào hết.
Tín ngưỡng của ông ta chỉ là kiếm.