Giao quyền khống chế Thái Cổ Thần Giới vào tay một người như vậy là chuyện rất nguy hiểm, bởi vì nếu như Thiên đạo đem kiếm đạo áo nghĩa ra đánh cược, tôi không tin Lữ Thuần Dương vẫn có thể giữ vững đạo tâm.
Thật ra Đạo Đức thiên tôn nên để Tạ Lưu Vân kế thừa Nhân Đạo Tổ Sư mới phải, Tạ Lưu Vân có thể phán đoán thiên cơ, hắn ta hiểu rõ chỉ mỗi Thiên đạo mới là kẻ địch của chúng sinh.
“Kiêm Hà, anh hy vọng người em muốn thuyết phục chính là Mộ Dung Nguyên Duệ.” Tôi nói.
“Nghe anh giải thích xong, em cũng cảm thấy cô ấy thích hợp nhất.”
“Hai đạo Nhân Tiên hiện giới đã bắt đấu quyết chiến rồi, cho dù Mộ Dung Nguyên Duệ muốn quay về Thái Cổ Thần Giới, cũng cần một khoảng thời gian. Mộ Dung Nguyên Duệ là Tiên Đạo Tổ Sư, cô ấy nhất định sẽ không rời đi trong lúc dầu sôi nửa bỏng này đâu, sợ là em phải đợi thêm một thời gian nữa rồi.”
“Chỉ cần Ma đạo vẫn còn, Thiên đạo sẽ không dễ thoát thân khỏi nhân quả của cuộc chiến phong thần đâu, như vậy dù em ở lại nhân gian lâu thêm một chút cũng không có vấn đề gì. Huống hồ cho bây giờ Ma đạo đang đối diện với nguy hiểm, anh muốn em đi, em cũng không thể hạ quyết tâm được. Đừng quên, em chính là đệ tử Ma đạo vạn kiếp thiên hồng của anh đấy.”
Cuối cùng tôi tường thuật lại giấc mộng liên quan đến cổng Thiên Khiển cho Kiêm Hà nghe.
Giấc mộng phân thành hai loại, một loại là ảo giác do ý thức tạo thành, loại giấc mộng này thường gặp, những gì suy nghĩ ở ban ngày thì ban đêm thường mơ thấy.
Còn một loại khác gọi là mộng thanh minh, lúc nằm mơ thì thần hồn sẽ rời khỏi xác.
Đến cảnh giới của tôi bây giờ, thần hồn sẽ không dễ dàng rời khỏi xác như vậy, nhưng khi ý thức bên trong thần hồn sẽ bay ra khỏi cơ thể, sẽ được gọi là thần du.
Cái gọi là như đi vào cõi tiên, chính là ám chỉ trạng thái này.
Những chuyện nhìn thấy lúc thần du, khó lòng phân biệt thật giả, nhưng những gì tôi nhìn thấy trong giấc mơ, tôi nghi có khả năng tám chín phần là thật rồi.
Quả nhiên, là nghe tôi kể về giấc mơ, sắc mặt Kiêm Hà bỗng nhiên tối sầm lại.
“Tạ Lan, anh không có nằm mơ đâu, những gì anh nhìn thấy đều là sự thật hết.” Kiêm Hà nói.
“Ý của em là, cái vị Chiến Tranh lãnh chủ bước qua cổng Thiên Khiển kia cũng là thật?”
“Không sai, với lại em hoài nghi người gọi là Chiến Thần lãnh chủ đó rất có khả năng là Ác Ma Song Tử của Thái Cổ Chiến Thần.”
“Ác Ma Song Tử của Thái Cổ Chiến Thần?” Tôi hỏi.
“Theo những ký ức của Ma giới mà em được truyền lại, Thái Cổ Chiến Thần và Tử Thần từng quyết chiến ở hư không và bị trọng thương, sau khi quay về Thần giới không lâu thì viên tịch rồi. Nhưng mà, còn có một truyền thuyết khác, nói Chiến Thần thật ra không hề viên tịch, mà đem thần hồn của mình phân tán thành vô số mảnh nhỏ lưu lạc khắp khoảng không vũ trụ.”
Tiếp đó, Kiêm Hà giải thích cho tôi lai lịch của Ác Ma Song Tử của Thái Cổ Chiến Thần.
Thái Cổ Chiến Thần không cam lòng chịu thua, nhưng ông ấy đã bị Tử Thần lấy đi hầu như toàn bộ sinh cơ, quan trọng hơn, lúc chiến đấu ông ấy đã trúng lời nguyền thời gian rực rỡ của Tử Thần, khiến thọ nguyên bị rút cạn.
Dưới tình hình cấp bách đó, Thái Cổ Chiến Thần đã quyết định liều đánh cược một phen.
Ông ấy không để thần hồn của minh quay về Thái Cổ Minh Giới cầu xin sự giải thoát, bởi vì ông ấy không thể chấp nhận nổi sự sỉ nhục khủng khiếp như vậy, ông ấy kích hoạt trận pháp dịch chuyển thời không, sau khi bổn tôn chết đi, đem thần hồn chuyển vào hư không vũ trụ.
Trong hư không vũ trụ thì tất cả mọi thứ dường như đều là vĩnh hằng, nói như thế, Thái Cổ Chiến Thần sẽ không bởi vì tuổi thọ bị rút cạn mà tan biến thành tro bụi.
Lúc thần hồn vượt qua pháp trận dịch chuyển sẽ bị xâu xé thành từng mảnh nhỏ, nhưng do bản thể của ông đã chết rồi, tuổi thọ cũng đến giới hạn, sau khi dịch chuyển, những mảnh vụn thần niệm sẽ không tập hợp lại thành bản thân ông ấy, mà thành một người hoàn toàn khác.
Thái Cổ Nguyệt Ma có song diện thần tính, người cũng có hai mặt thiện và ác.
Thần niệm của Thái Cổ Chiến Thần sau khi tập hợp lại, đã biến thành mặt tà ác của ông ấy.
Trước khi chết ông ấy là Thái Cổ Thần Vương cao cao tại thượng một lòng hướng về ánh sáng và trật tự vũ trụ, sau khi tái tạo ra thân thể mới lại biến thành ác ma Thâm Uyên không từ thủ đoạn nắm giữ sự hỗn loạn và hủy diệt.
Điều quan trọng nhất, ác ma này sở hữu đạo Chiến Thần hoàn chỉnh.
“Khó trách lúc anh gặp ông ấy luôn cảm thấy có chỗ nào đó hơi quen quen, tướng mạo của bốn phân thân và Mộ Dung Nguyên Duệ cũng rất giống nhau. Nếu như điều này là thật, với trình độ kiếm đạo của anh hiện giờ, sợ sẽ bị đạo Chiến Thần của ông ấy khống chế. Châu Khuất và Nữ Oa như con hổ đói lăm le ngoài biển khơi nếu như Chiến Tranh lãnh chủ bắt được anh, bọn họ nhất định sẽ chớp thời cơ đánh Quy Khư, đến lúc đó Ma đạo sẽ rơi vào thế ngàn cân treo sợi tóc.”
“Nếu em vẫn chưa quay lại, Chiến Tranh lãnh chủ chắc chắn có thể đe dọa đến an toàn của Ma đạo. Nhưng mà bây giờ, anh và em có thể cùng nhau hợp sức chặn đánh trên bầu trời, chủ động nghênh chiến Chiến Tranh lãnh chủ!”
“Chúng ta phải đánh như thế nào?”
“Mục tiêu của Chiến Tranh lãnh chủ đó là khống chế anh, nhưng mà, mười ba phân thân huyễn ảnh của em cũng có thể giữ chân ông ấy. Chỉ cần anh chỉ huy chiến tướng Ma đạo nhanh chóng giết hết toàn bộ năm trăm vạn đại quân Thâm Uyên của ông ây, liền có thể giải quyết mối nguy cơ này cho Ma đạo rồi.”