Không chần chừ thêm nữa, tôi và Kiêm Hà lập tức tới tìm Khương Tuyết Dương
Nghe chúng tôi nói xong, Khương Tuyết Dương trầm ngâm một lát rồi hỏi: “Kiêm Hà, cô thực sự nắm chắc bản thân có thể kiềm chế được Chiến Tranh Lãnh Chủ chứ?”
“Tôi có mười ba đạo Huyễn Ảnh Kính Tượng, trừ phi vị Chiến Tranh Lãnh Chủ này còn giữ được sức mạnh ban đầu khi còn làm Thái Cổ Thần Vương, bằng không tôi nhất định có thể kiềm chế ông ta.” Kiêm Hà nói.
“Nếu ông ta thực sự lợi hại như vậy thì phải làm sao?” Tôi lo lắng hỏi.
“Không thể nào, nếu ông ta thật sự lợi hại như vậy đã sớm quay lại Thái Cổ Thần Giới làm Thần Vương rồi.” Kiêm Hà đáp.
“Tuyết Dương, chiến tướng có thể dùng của Ma đạo được bao nhiêu người?” Tôi quay lại hỏi Tuyết Dương.
Chiến Tranh Lãnh Chủ có năm triệu đại quân, không chỉ vậy, chắc chắn không thể thiếu các loại đại hình pháp trận, muốn tiêu diệt bọn chúng còn khó hơn so với việc tiêu diệt đại quân Ngục Lôi Thâm Uyên mấy lần. Mặc dù bây giờ một kiếm của tôi có thể ngăn được sức mạnh cả triệu hùng binh, nếu như để bản thân tôi đối phó với năm triệu đại quân Chiến Tranh Thâm Uyên cũng là một chuyện hết sức gian nan.
Huống hồ Kiêm Hà chỉ nói cô ấy có thể kiềm chế Chiến Tranh Lãnh Chủ chứ không nói có thể đánh bại ông ta. Vì thế tôi phải tốc chiến tốc thắng mới có thể rảnh tay cùng Kiêm Hà đối phó với Chiến Tranh Lãnh Chủ.
“Tôi có dự cảm, vào lúc Chiến Tranh Lãnh Chủ tập kích, Châu Khất và Nữ Oa chắc chắn sẽ có hành động. Tạ Lan, chiến tướng có thể dùng của Ma đạo không nhiều.” Khương Tuyết Dương cau mày nói.
“Không sao, chỉ tôi và Tạ Lan xuất thủ cũng được, cùng lắm sẽ vất vả hơn một chút.” Kiêm Hà nói.
Ma đạo bây giờ, nhìn giống như đông đúc nhân tài.
Tam đại thần thú Hỗn Độn, Thái Cổ Nguyệt thần A Lê, Cửu Thiên Phong chủ Phong Thập Bát, Ám Hắc Cự Long Liễu Chi Nhung, Sát thần Lâm Thanh Thủy, Ngân hồ Bạch Vô Nhai, Ma đao Tạ Uẩn, Kiếm Linh Thuần Quân, Ám Ảnh du hiệp Bắc Minh Tú, Thống soái Thanh Khâu hồ Lưu Phong Sương.
Những chiến tướng này tất cả đều từ một trận lại một trận sinh tử tôi luyện mà ra, ngoài bọn họ, Ma đạo chúng tôi cũng chẳng còn ai có thể kế nhiệm.
Nguyên nhân là bởi, Ma đạo vốn là một đống hỗn độn.
Yêu tộc ở nhân gian bị Nữ Oa cướp lấy, yêu tộc ở Quy Khư cũng chẳng còn cơ duyên để tu hành đạo môn.
Các dũng sĩ hồng hoang mặc dù dũng cảm thiện chiến, lại sớm luyện thân nơi sa trường, thế nhưng bọn họ không nằm trong hệ thống tu hành của đạo môn, ở dưới bàn tay Thiên Đạo lại muốn nâng cao trình độ và sức mạnh chiến đấu, so với đệ tử đạo môn và Âm Ty gian nan hơn rất nhiều.
Dùng một câu nói trắng ra: Tâm của trời không đặt ở ta.
Vì vậy mà Âm Ty kẻ tấn thăng thiên tôn nhiều như mưa, Nữ Oa lúc nào cũng có thể chiêu mộ đại quân từ trong vũ trụ hư không, mà Ma đạo chúng tôi chỉ có thể tăng cường tu vi cảnh giới của bản thân từ trong trận chiến sinh tử.
Nếu như Thùy Họa còn ở đây, sức mạnh chiến đấu tổng thể của đại quân vong hồn Ma đạo có thể nâng lên một tầng. Đại quân của Ma đạo hiện giờ, bất luận là sức chiến đấu cá nhân hay sức mạnh tổng thể so với Âm Ty đều thua kém hơn rất nhiều.
Dưới tình huống này, chỉ với hơn chục chiến tương cấp cao của Ma đạo là không đủ.
Trước không nói Nữ Oa nơi đó có bao nhiêu chiến tướng cảnh giới thiên tôn đạo tổ, chỉ riêng Âm Ty đã đủ để khiến Bắc Minh Tú bọn họ ứng phó mệt mỏi rồi.
Nếu như hai kẻ này liên thủ với nhau, cho dù có triệu hồi Thủy Kỳ Lân Yến Tháp quay về, Ma đạo cũng không thể thắng, nếu có thể dùng Vạn Tiên trận để bảo vệ thần điện Quy Khư đã là kết quả tốt nhất rồi.
“Chỉ hai người các ngươi ra trận, liệu có nguy hiểm hay không?” Khương Tuyết Dương hỏi.
“Chỉ cần một trong số Huyễn Ảnh Kính Tượng của tôi không chết, vậy thì bản thân tôi cũng sẽ không chết.” Kiêm Hà nói.
Huyễn Ảnh Kính Tượng của Kiêm Hà tương tự như phân thần của Mộ Dung Nguyên Duệ, chỉ là giữa hai loại này có chỗ khác nhau.
Khác nhau ở chỗ, phân thần của Mộ Dung Nguyên Duệ có thể độc lập tồn tại, chỉ cần bản thân cô ấy không triệu hồi, phân thần có thể thay thế nguyên chủ mãi ở đó.
Mà Huyễn Ảnh Kính Tượng của Kiêm Hà chỉ có thể tồn tại trong một thời gian ngắn, sau đó biến mất.
Trừ cái này ra, Huyễn Ảnh Kính Tượng của Kiêm Hà còn không có đủ thần thức, cũng không thể giao tiếp với người khác.
Cái gọi là huyễn ảnh kỳ thực là một ảo ảnh không có thật, chủ yếu dùng để mê muội đối thủ. Kiêm Hà có thể dùng Huyễn Ảnh Kính Tượng để bảo vệ tính mạng không phải bằng cách di chuyển bản mệnh thần hồn sang cho Huyễn Ảnh Kính Tượng, mà là dùng Huyễn Ảnh Kính Tượng thay cô ấy chắn tử kiếp.
Nhưng phân thần của Mộ Dung Nguyên Duệ không giống như vậy, bốn phân thần của cô có thể cùng lúc chỉ huy bốn đại quân. Thần minh bình thường chỉ có thể triệu hoán được một phân thần, sở dĩ Mộ Dung Nguyên Duệ có thể triệu hoán tới bốn phân thần là do năng lực thấu suốt ngũ hành sinh khắc dựa vào Chiến Thần Chi Đạo.
Mộ Dung Nguyên Duệ nếu gặp nguy hiểm đến tính mạng, lúc nào cũng có thể dùng một phân thần thay thế cho bản thân mình, bất kể không gian và khoảng cách.
Chiến Thần Chi Đạo nhìn thấu tiên cơ, kỳ thực cái thấu suốt thực sự chính là ý nghĩa thâm sâu của thời không.