Yến Tháp đang làm mưa làm gió ở thành Phong Đô, ngoài những phủ đệ có liên quan đến lục đạo luân hồi, đa số đều bị thú thần Thủy Kỳ Lân của Yến Tháp phá hủy. Cuối cùng chính là thần điện Phong Đô, ông ấy đang chuẩn bị phá hủy luôn tổ đình m Ti.
Chính lúc này, Mạnh Bà thiên tôn đã xuất hiện.
Thần điện Phong Đô là nền móng của m Ti, Mạnh Bà không thể đứng yên trơ mắt nhìn Thủy Kỳ Lân phá hủy nó, nên buộc phải ra tay ngăn cản Yến Tháp.
Từ trước đến nay chiến lực của Mạnh Bà thiên tôn vẫn luôn bị đánh giá thấp, nhưng trên thực tế, công đức của bà ấy không hề ít hơn Địa Tàng Vương thiên tôn, hai người đều có pháp thể công đức.
Sau khi thời đại Mạt pháp kết thúc, trời ban cơ duyên cho m Ti. Địa Tàng Vương thiên tôn tấn thăng lên cảnh giới chí cường đạo tổ, Mạnh Bà thiên tôn tấn thăng lên cảnh giới đạo tổ.
Khác với Địa Tàng Vương thiên tôn, Mạnh Bà thuộc một phần trong lục đạo luân hồi, bà ấy sẽ không đại diện cho m Ti để tham gia cuộc chiến phong thần.
“Mạnh Bà, bà không nên ngăn cản tôi.” Nhìn thấy Mạnh Bà xuất hiện, Yến Tháp liền hóa thành hình người.
“Thủy Kỳ Lân, mọi chuyện cũng nên có chừng mực.” Mạnh Bà nói.
“Châu Khất dẫn quân đánh tổ đình Ma đạo, bây giờ lại ngăn không cho tôi động đến tổ đình của m Ti sao?”
“Thần điện Phong Đô không phải tư phủ của Châu Khất, là nơi trước đây Cửu U Nữ Đế chấp chưởng m Ti, nó đại diện cho danh dự của Nữ Đế, tôi quyết không để ông làm càn làm bậy đâu.”
Châu Khất tiếp quản chức trách Bắc Minh Đế chỉ mới mười mấy năm, trước đó, thần điện Phong Đô là nơi Cửu U Nữ Đế dùng để cai quản m Ti. Nguyên nhân vì sao giao lại cho Châu Khất, là do Nữ Đế không muốn tham gia vào trận chiến phong thần.
Mạnh Bà là người tin cậy bên cạnh Nữ Đế, không ít lần xin yết kiến Nữ Đế ở thần điện Phong Đô. Cho dù Châu Khất đã trở thành Bắc Minh Đại Đế tân nhiệm, nhưng khi nhìn thấy thần điện Phong Đô, người mà Mạnh Bà nghĩ đến vẫn chính là Cửu U Nữ Đế.
Thật ra, trong lòng Mạnh Bà hiểu rõ suy nghĩ của Cửu U Nữ Đế. Nhưng bà ấy vẫn mong một ngày nào đó Nữ Đế sẽ tỉnh ngộ, không tiếp tục chống đối Thiên đạo, và quay về tiếp quản m Ti.
Nghe Mạnh Bà nhắc đến Cửu U Nữ Đế, Yến Tháp bỗng dưng trầm mặc không nói nên lời.
Mạnh Bà là một phần của lục đạo luân hồi, Nữ Đế tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn bà ấy chết, điều này ông ấy có thể chắc chắn.
Tuy Cửu U Nữ Đế đã nói rõ ràng bà ấy sẽ không tham gia vào cuộc chiến phong thần, nhưng mà, dù gì danh tiếng của một người rất quan trọng, lỡ như chọc giận Nữ Đế, thì ông ấy tuyệt đối sẽ không thể an toàn rời khỏi thành Phong Đô.
Thế nhưng, Châu Khất dẫn mấy ngàn mấy vạn quân lính tiến đánh Quy Khư, Ma đạo đang rơi vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc. Lần này ông ấy đặt chân đến thành Phong Đô, vốn dĩ đã mang tâm thế quyết tử chiến đến cùng, không tiếc mọi giá hòng phá hủy thần điện Phong Đô.
Bởi vì chỉ khi nào phá hủy được thần điện Phong Đô, mới có thể chọc thủng giới hạn của Châu Khất, làm rối loạn lòng quân m Ti, ngoài việc này ra, cho dù ông ấy có giở luôn mái nhà của thành Phong Đô cũng chẳng thấm thía vào đâu.
“Mạnh Bà, với chiến lực của bà thì không đủ sức ngăn tôi đâu.” Yến Tháp nói.
Mạnh Bà thiên tôn tuy đã đạt đến cấp bậc đạo tổ, nhưng bà ấy không giỏi chiến đấu.
Yến Tháp ở dạng hình người đã có chiến lực đạo tổ, nếu chuyển sang dạng thú Thủy Kỳ Lân có thể bộc phát uy lực chí cường đạo tổ, nên Mạnh Bà tuyệt đối không đủ sức chống trả.
“Tôi biết mình không thể ngăn cản ông, nhưng trừ phi ông giết chết tôi, nếu không tôi sẽ không để ông bước vào thần điện Phong Đô nửa bước.” Mạnh Bà nói.
“Bà thật sự nghĩ tôi không dám giết bà sao?” Yến Tháp nói.
“Vậy ông cứ thử đi.”
“Thiên đường có lối, thì Ma đạo không đi. Có một số chuyện, cho dù tôi biết rõ sẽ phải chết, nhưng vẫn quyết phải làm đến cùng. Nhào vô đi, Mạnh Bà thiên tôn.”
Nói xong, Yến Tháp hóa thành thú thân của Thủy Kỳ Lân.
Gầm lên một tiếng, thú thân khổng lồ phóng thẳng lên cao, rồi lại lao xuống mặt đất.
Cả quảng trường thần điện Phong Đô giống như đang hứng chịu một cơn động đất, cả tòa thần điện rung lắc dữ dội.
Bị thần uy của Thủy Kỳ Lân đe dọa, sắc mắt Mạnh Bà trắng bệch như tờ giấy. Nhưng bà ấy vẫn đứng chắn trước cửa thần điện, quyết không lùi bước.
Mạnh Bà không giỏi chiến đấu, thậm chí, đến một pháp bảo công kích bà ấy cũng không có.
Lúc này đây trong tay bà ấy chỉ có một chiếc ô Hồng La*, trên cầu Nại Hà thường xuyên có mưa, chiếc ô này là vật giúp bà ấy che mưa.
(*) Ô Hồng La là loại ô tán đỏ thường được người cổ đại dùng.
Chất liệu của ô cũng bình thường, đừng nói là pháp bảo đến linh bảo cũng không phải. Sau đó, Cửu U Nữ Đế thấy bà ấy thường dùng chiếc ô này, bèn đính một bông hoa bỉ ngạn lên trên ô.
Một bông hoa bỉ ngạn này, giúp ô Hồng La từ vật bình thường bỗng chốc trở thành pháp bảo.
Nếu Yến Tháp đã hóa thành thú thân, thì đã nói rõ ông ấy sẽ không thay đổi chủ ý, tất nhiên, Mạnh Bà thiên tôi cũng quyết tâm không kém.
Thủy Kỳ Lân lại hét lên một tiếng, tiếp đó cơ thể khổng lồ phát ra uy lực hủy diệt trời đất, xông thẳng đến thần điện m Ti.
Ông ấy không khóa chặt sát cơ của Mạnh Bà, thậm chí cũng không thèm để bà ấy vào mắt, toàn bộ sức mạnh của ông ấy đều dồn hết vào mục tiêu phía sau lưng bà ấy, chính là thần điện Phong Đô.