Liên quan đến Long Phượng đại kiếp trong cuộc chiến hỗn độn thần thú, có rất nhiều chuyện Đế Giang không biết, thế nhưng Nữ Oa lại hay.
Mặc dù không biết cuối cùng Thủy Kỳ Lân đã làm gì trong đại kiếp Long Phượng, thế nhưng bà ta nhớ rằng việc Nguyên Phượng có thể hoàn thành niết bàn từ trong trận chiến cuối cùng đó, nhất định có liên quan đến sự hỗ trợ của Thủy Kỳ Lân.
Nghĩ đến đây, sự phấn khích của Nữ Oa trước cái chết của Yến Tháp trước đó liền tan biến không còn một mảnh, bắt đầu cảm thấy lo lắng thay cho Đế Giang.
Chỉ là, cho dù có lo lắng, bà ta cũng không thể đích thân tới giúp đỡ cô ta.
Sức mạnh của Đế Giang so với bà ta không kém bao nhiêu, Nguyên Phượng này của Ma đạo chẳng qua mới chỉ có chiến lực Đạo Tổ, cứ coi như đã tấn thăng tới cảnh giới Chí Cường Đạo Tổ, làm sao có thể trở thành đối thủ của Đế Giang?
Huống hồ, tại lối vào giới môn phía Bắc còn có đại quân thiên ma ngoại vực của bà ta ở đó.
Trong đại quân thiên ma ngoại vực không thiếu chiến tướng tu vi thiên tôn, huống hồ còn được lãnh địa hắc ám của Đế Giang củng cố, Nữ Oa tin tưởng bất luận Nguyên Phượng biến hóa thế nào cũng không thể thay đổi kết cục trận chiến.
Nữ Oa có thể duy trì sự điềm tĩnh, Đế Giang cũng bắt đầu bình tĩnh trở lại.
Mặc dù từ tận sâu trong đáy lòng, quả trứng Nguyên Phương đã gây cho cô ta một cảm giác nguy cơ trước nay chưa từng có, thế nhưng cũng không phải cô ta chỉ chiến đấu có một mình.
Liên tiếp tiêu diệt hai vị chiến tướng lẫy lừng của Ma đạo là Hắc Ám Cự Long và Thủy Kỳ Lân, Đế Giang tuy rằng bối rối nhất thời, từ trong xương cốt cô ta vẫn luôn tự tin vô cùng.
Quả trứng Nguyên Phượng vẫn luôn yên tĩnh không động cuối cùng cũng xảy ra biến hóa mới.
Trên vỏ trứng bắt đầu xuất hiện vết nứt đầu tiên, vết nứt thứ hai, rồi thứ ba.
Sau khi vết nứt thứ bảy xuất hiện, trứng tròn vỡ tan.
Đất động núi rung, giống như núi lửa phun trào.
Sức mạnh liệt viêm hủy thiên diệt địa chọc thẳng lên tận cửu tiêu.
Đá núi lăn tròn, biến thành dòng thác.
Sóng nhiệt cuồn cuộn, đốt cháy một khoảng trời xanh.
Đế Giang vốn đang lặng trên không trung, lãnh địa hắc ám trong nháy mắt liền bị phá, bản thân cô ta không thể không trốn tránh đầu sóng ngọn gió, chạy về phía quảng trường giới môn hội họp với đại quân thiên ma ngoại vực.
Trong ánh lửa rừng rực thiêu đốt tại vực sâu Đồng Lô, một con phượng hoàng khổng lồ khoác trên mình thất thải liệt viêm(2) rũ cánh bay lên trời.
(2) Ngọn lửa có bảy màu.
Phượng hoàng thất thải liệt viêm là hình thức tối thượng của Nguyên Phượng, tượng trưng cho việc Nguyên Phượng đã nắm giữ được toàn bộ sức mạnh của bảy đạo thuần quang.
Hi Hòa lắc mình một cái, như một cơn lốc phi thẳng lên trời.
Bay qua vực sâu Đồng Lô, vượt lên trên đỉnh đại quân thiên ma ngoại vực, hít một hơi thật sâu, phun ra biển lửa rừng rực.
Hi Hòa không hề cố ý nhằm vào nơi Đế Giang đang đứng, bởi vì cô biết sớm muốn gì giữa hai người bọn họ cũng xảy ra một trận quyết chiến.
Việc cấp bách trước mắt hiện giờ là giải quyết càng nhiều nguy cơ cho Ma đạo càng tốt.
Thiên ma ngoại vực mặc dù không thể đánh bại cô, thế nhưng một khi để bọn chúng đột nhập vào Quy Khư, đối với chúng sinh Quy Khư mà nói đây tuyệt đối là một kiếp nạn to lớn.
Lúc trước cô có thể dùng biển lửa thiêu chết một nửa thiên ma ngoại vực là bởi tâm trí bọn chúng đã bị Liễu Chi Nhung làm cho hỗn loạn, không thể chống cự. Nếu như hai bên chân chính giao đấu, trước khi niết bàn Hi Hòa tuyệt đối không thể chỉ dùng một trận biển lửa tiêu diệt được nhiều thiên ma ngoại vực như thế, có thể thắng hay không hãy còn chưa biết.
Tục ngữ có câu kiến nhiều cắn chết cả voi, thần hồn Hi Hòa tuy rằng cứng cỏi cũng không thể chống lại sức mạnh nguyền rủa đến từ thần hồn của đại quân ba trăm vạn thiên ma ngoại vực.
Thế nhưng với cô bây giờ mà nói, trận đấu này đã trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Mặc dù hãy còn nguy hiểm rất lớn, thế nhưng Hi Hòa tự tin có thể dùng bảy biển lửa lớn của mình để tiêu diệt toàn bộ một trăm năm mươi vạn thiên ma ngoại vực còn lại.
Biển lửa đầu tiên đã biến ba mươi vạn quân tan thành tro bụi, ngay lập tức, Hi Hòa lại phun ra biển lửa thứ hai, tiêu diệt hơn hai mươi vạn địch nhân.
Đế Giang phẫn nộ tới cực điểm, vội vàng triệu hoán lãnh địa hắc ám, thu nạp toàn bộ hơn một trăm vạn thiên ma ngoại vực vào trong, ban thân cô ta tới giết Hi Hòa.
Trước khi Hi Hòa niết bàn mới ở cảnh giới Đạo Tổ, sau khi niết bàn đã thăng tới Chí Cường Đạo Tổ.
Thế nhưng, bởi vì cô đã nắm bắt trọn vẹn bảy đạo thuần quang, do vậy bất kỳ lúc nào cũng có thể bạo phát sức mạnh vượt xa cảnh giới Chí Cường Đạo Tổ.
Thậm chí, ánh sáng liệt viêm của cô còn có thể trấn áp ngược trở lại sức mạnh bóng tối do Đế Giang điều khiển.
Mặc dù cảnh giới của Đế Giang cao hơn cô, thế nhưng sức mạnh bóng tối mà Đế Giang nắm giữ lại không tinh thuần, dung hợp với tính tà ác của Yêu tộc, năng lượng hắc ám trong vực sâu vũ trụ hư không và đủ loại sức mạnh bóng tối khác nhau, ngoài ra còn có thời không vận chuyển hỗn loạn, thậm chí có cả ma ý.
Mà ánh sáng liệt viêm của Hi Hòa cực kỳ tinh thuần, bởi vì Nguyên Phượng vốn được sinh ra từ trong ánh sáng thuần tịnh của liệt viêm.
Bởi vậy, mặc cho cảnh giới không bằng Đế Giang, Hi Hòa đã đủ cứng rắn để đối đầu với cô ta mà không lo chiến bại.