Ba nghìn Đạo binh, ba nghìn tia ánh quang.
Với sự trợ giúp của hai mươi tám tinh túc đại trận, trên không trung đã ngưng tụ ra một thanh kiếm cực lớn hướng về phía Tây Nam, mũi kiếm đang lao về hướng của những cái xác rồng không đầu.
Ánh quang cực đại đó xuyên qua lỗ hổng ngay cổ của xác rồng không đầu, trực tiếp đi vào hòa nhập với cơ thể của nó.
Tiếp theo là một tiếng rú lên thật bi ai, cái xác trực tiếp nổ tung trên không trung, chỉ còn lại từng làn khói đen kịt.
Đợi đến khi khói đen đó tiêu tán, xác rồng cũng từ đó mà tan thành mây khói…Tôi nhìn tới ngây cả người, cứ thế mà giải quyết được một cái xác rồng không đầu rồi sao?So với xác rồng không đầu, Đạo binh tuy nhỏ bé và yếu ớt, nhưng sau khi họ được tiếp thêm dũng khí và ý chí chiến đấu, sức công phá của pháp trận và kiếm văn phù thật khiến người ta phải kinh ngạc.
Ánh quang cực đại đó đã mở mang tầm mắt của tôi, không ngờ trong đạo môn còn có loại thuật pháp công kích thần kỳ đến thế.
Không cần diễn hóa theo mưa gió lôi điện, thậm chí cũng không ỷ lại vào huyền quan chân khí, chỉ dựa vào kiếm văn phù liền có thể ngưng tụ ra Hậu Thiên Ngũ Hành tinh khí, một kiếm đã tiêu diệt được xác rồng không đầu tiên phong nguyên thần.
Tiếng rú ai oán của xác rồng đầu tiên sau khi chết đã khiến cho tám cái xác rồng còn lại phẫn nộ vô cùng, ngay lập tức xác rồng thứ hai rất nhanh đã lao thẳng vào bờ.
Lúc này Đạo binh đã không còn sử dụng kiếm văn phù để tạo lực sát thương với xác rồng không đầu nữa, bây giờ đến lượt hàng trăm cao thủ chân khí của phủ Thiên Sư ra tay, mượn pháp trận để liên thủ triệu hồi Cửu Thiên Chân Lôi, sau đó tổ hợp thành một trận lôi đình vô cùng mãnh liệt Sau khi trận lôi đình được hình thành, ngay lập tức phóng thẳng về phía xác rồng thứ hai, tiếng sét nổ rầm vang muốn thủng cả màng nhĩ, tiếp theo đó lại là tiếng gầm thảm thiết, xác rồng bị trận lôi đình tiêu diệt từng chút một, cuối cùng cũng hóa thành tro bụi.
Đến thời điểm hiện tại, phủ Thiên Sư chỉ huy động Đạo binh cùng với chiến lực của cao nhân chân khí đã tiêu diệt được hai cái xác rồng không đầu rồi.
Thế mạnh cùng với sự chuẩn bị tỉ mỉ, khiến những đạo thống khác có mặt tại đây đều rơi vào trạng thái kinh ngạc.
Xác rồng không đầu hàm oan tái thế ắt sẽ có sức mạnh riêng của nó, bản thân vốn đã đạt cảnh giới tiên phong nguyên thần, ngoại trừ phủ Thiên Sư, không có bất kỳ đạo thống nào tại đây có thể xử lý một cách nhanh gọn lẹ đến thế, cho dù may mắn giết được một rồng thì không chết cũng thương nặng là cái chắc.
Tôi cũng không biết nên nói gì cho phải, nghĩ đến lát nữa Thùy Họa sẽ quyết chiến với phủ Thiên Sư, trong lòng tôi lại lo lắng bất an.
Cao thủ huyền quan của phủ Thiên Sư vẫn chưa xuất chiến, Lữ Thuần cũng chưa động đậy gì, chín vị đệ tử hộ pháp cũng chỉ vừa niệm một câu Lục Giáp Bí Chúc cùng với Cửu Tự Chân Ngôn Chú mà thôi.
Nếu như Bạch lão quỷ có thể dẫn binh tử thành Chết Oan thì may ra Thùy Họa còn có vài phần thắng, nhưng lỡ vị đại nhân vật trong âm ti can thiệp vào chuyện này, e rằng Thùy Họa chỉ đành ngậm đắng nuốt cay chứ làm được gì bây giờ.
Thiên hạ âm nhân tuy đến không ít người, nhưng tôi nhìn vẻ mặt thất kinh của họ đã không còn một chút ý chí chiến đấu nào nữa rồi.
Huống hồ chi đợi đến lúc quyết chiến với Ma đạo, những đạo thống khác có mặt tại đây nhất định sẽ tham dự vào.
Sau khi xác rồng thứ hai bị phủ Thiên Sư xử lý xong, bảy cái xác còn lại bắt đầu rơi vào trạng thái điên cuồng, đồng loạt xông thẳng vào doanh trận của phủ Thiên Sư, mà mười vị cao thủ cảnh giới huyền quan cũng đã sẵn sàng tư thế để chiến đấu.
Lôi pháp trảm phá vạn tà, tuy bảy cái xác rồng đã nâng tốc độ điên cuồng hóa đến cực hạn, địa điểm công kích của chúng đều không giống nhau, dù cho bố trận lôi đình trên không trung, dùng lưới điện để ngăn cản chúng cũng không có cách nào giam giữ hết được.
Cuối cùng có một xác rồng xông vào giữa doanh trận của phủ Thiên sư, ba nghìn Đạo binh không kịp thoát thân, đã bị sức hủy diệt của xác rồng đè bẹp, hàng trăm sinh mạng đã bị cướp đi trong tích tắc.
Lữ Thuần vẫn luôn trấn áp tại chỗ, thấy thế liền lập tức tế thanh kiếm Tam Ngũ trảm tà, niệm chú triệu hồi tia sét chói lóa nhất hôm nay, đánh thật mạnh vào cái xác rồng không đầu kia.
Hắn vốn dĩ đã đạt cảnh giới nguyên thần, xác rồng đó bị Lôi pháp của hắn đánh trúng, nên đã bị thương nặng trên không trung, còn chưa kịp ai oán đã bị chém đến sinh cơ đoạn tuyệt.
Nhưng sau khi Lữ Thuần bạo phát, hắn không lộ ra nửa phần đắc ý, dường như hắn đã phát giác ra được gì đó, tâm mi hắn cau lại cùng ánh mắt phức tạp.
Cho dù đã chết đi hàng trăm Đạo binh thì phủ Thiên Sư vẫn kiên định bất loạn, cứ tiếp tục tiêu diệt từng cái xác rồng không đầu, cuối cùng đã toàn thắng vẻ vang.
Trước khi khai chiến, xác rồng tràn đầy khí phách, sát khí xông thiên, nhưng ai ngờ trận chiến chưa duy trì được bao lâu thì chín cái xác rồng đã bị tiêu diệt toàn bộ.
Cho đến thời điểm hiện tại, mối nguy hại lớn nhất trong đàm Cửu Long đã được giải trừ, bây giờ chỉ còn đợi người có cơ duyên xuống khám phá bí ẩn dưới cái động không đáy đó.
Rất nhanh phủ Thiên Sư đã thu dọn xong chiến trường, sư phụ của Lữ Thuần cùng với vài vị đạo sĩ kia bắt đầu nghiên cứu làm cách nào xuống nước để cướp lấy cơ duyên.
Chưởng giáo núi Long Hổ liền bị bỏ lơ sang một bên, ánh mắt của ông như vô tình hoặc đang cố ý nhìn về phía tôi.
Lúc này những đạo thống khác cũng đã quay về chỗ đứng ban đầu gần bờ sông, ngước mắt nhìn mặt nước tĩnh lặng của thủy vực đàm Cửu Long, lộ ra những ánh mắt phức tạp khó tả.
Không còn nghi vấn gì nữa, chiến lực được biểu hiện của phủ Thiên Sư trong trận chiến hôm nay đã khiến họ chết tâm triệt để rồi, sở dĩ trong mắt họ vẫn còn đọng lại chút hy vọng là bởi vì nhân vật chính trong hôm nay vẫn chưa đến.
Chín cái xác rồng không đầu đã bị tiêu diệt, tính toán thời gian cũng đã là lúc Thùy Họa xuất hiện rồi, vừa nghĩ xong thì tôi nghe thấy một giọng hát quen thuộc truyền ra từ hướng thôn Hạ Bá: Nhân Đạo Hoàng Hà Cửu Khúc, Bì Cảnh Đông Lưu Khứ, Bát Thiên Niên Ngọc Lão, Nhất Dạ Khô Vinh, Vấn Thương Thiên Thử Sinh Hà Tất…Dịch nghĩa, Nhân đạo chín khúc sông Hoàng Hà, dù sao đi nữa cũng chảy về hướng Đông, nhân sinh có trải qua bao nhiêu năm cũng sẽ khô khốc trong một đêm, hỏi ông trời kiếp này hà tất phải như thế…- Trích trong Sát Na Phương Hoa Khúc.