Trong xã hội phong kiến thời xưa, Hoàng Hà Nương Nương bị hiến tế cho Hoàng Hà Đại Vương không chỉ phải xinh đẹp tuyệt trần, mà còn phải biết hát khúc nữa.
Giọng hát của Thùy Họa nghe du dương êm tai lắm, có một cảm xúc gì đó rất đặc biệt.
Đây cũng là lần đầu tiên tôi nghe cô ấy mở miệng hát khúc, chỉ nghe thôi cũng đủ khiến trong lòng thấy thảnh thơi và cuốn hút theo, nhất thời quên mất bản thân mình đang ở nơi nào.
Và rồi âm thanh càng lúc càng gần, sau đó cô ấy từ từ xuất hiện ở phía xa xăm trên mặt nước.
Áo giáp màu nâu huyền, đầu đội Trĩ Kê Linh, trên lưng bốn mặt hạo kỳ, trong tay đang cầm Lưỡng Đoạn đao dài cỡ bốn thước.
- Giải thích "Trĩ Kê Linh" Là nón có chùm lông trắng hoặc hai cọng lông chim trĩ của võ tướng hay sử dụng thời xưa.
"Hạo kỳ" là cờ tam giác phía sau áo giáp.
Hết giải thích.
Một mình cô độc, đứng hát trên mặt nước, phong thái thướt tha, khí khái bức người.
“Tạ Lan, vợ của cậu đúng là một kỳ nữ mà.
” Khương Tuyết Dương cảm thán một câu.
Bản thân cô ấy vốn đã là một người đẹp hiếm có trong Đạo môn, lại còn là hành tẩu thiên hạ của Toàn Chân giáo, âm ti lấy cô để so với Tạ Lưu Vân năm xưa, đương nhiên sẽ có ba phần tiên khí trong người, tính cách lại thanh nhã dịu dàng nữa chứ.
Nhưng khi so sánh hai người con gái này, đương nhiên là Thùy Họa sẽ hơn một bậc rồi.
Có một số người sinh ra đã là nhân vật chính, xuất trận nhất định sẽ kinh diễm khắp chốn.
Giống như Ma đạo tổ sư thời ban sơ hoặc là Tạ Lưu Vân sau này, đều thuộc loại người như thế.
Sau này tôi mới biết, thật ra Khương Tuyết Dương cũng vậy, nếu không phải do mệnh cách của cô ấy quá đặc biệt đi…Mệnh cách của cô ấy đã định sẵn là không quá kinh thế hãi tục, nếu Thùy Họa được ví như là tướng quân tác chiến ngàn dặm thì Khương Tuyết Dương chính là quân sư quyết định sách lược tác chiến ở hậu phương, và cũng chỉ xuất hiện ở hậu đài mà thôi.
Lúc này bầu trời đêm thoáng đãng, sao sáng đầy trời, oán khí và sát khí tại đàm Cửu Long đã bị chín cái xác rồng không đầu hút cạn, giờ đây bầu không khí tràn ngập sự yên bình và tĩnh lặng.
Thùy Họa đứng ngay giữa thủy vực đàm Cửu Long, phía dưới chính là pháp trận Cửu Tinh của Tạ Lưu Vân để lại năm xưa.
Xác rồng cũng đã xuất hiện, chín mắt sông lớn đã dung hợp lại dưới chân núi Phục Ngưu, biến thành một cái động sâu không thấy đáy, cỗ quan trấn hồn phong ấn Ma đạo tổ sư chính là nằm bên trong cái động này.
Từ giây phút Thùy Họa hiện thân, vẻ mặt của phủ Thiên Sư giống như đang nghênh đón thứ gì ghê gớm lắm, sự căng thẳng cùng với mức độ nghiêm túc còn hơn gấp trăm lần lúc chín con rồng tái thế, âm nhân thiên hạ trong doanh trận không ai dám lên tiếng, xung quanh yên lặng đến đáng sợ.
Nếu như lấy đàm Cửu Long ra so với một ván cờ, vậy thì hai bên của ván cờ chính là Ma đạo và phủ Thiên Sư đấy.
Đối với Thùy Họa mà nói thì tôi chỉ là một con cờ dùng để cược mà thôi, còn đối với phủ Thiên Sư mà nói thì cỗ quan trấn hồn của Ma đạo tổ mới chính là con cờ để đánh cược.
Cái gọi là cơ duyên, trong thời đại Mạt pháp còn có cái gì có thể so với bí kíp thuật pháp thần thông của Ma đạo tổ sư cơ chứ? Thứ mà chưởng giáo núi Long Hổ Trương Chi Viễn để ý đến là muốn biết tôi có phải là Tạ Lưu Vân năm xưa hay không, nhưng phủ Thiên Sư thì không hề để tâm gì.
Đáng lý ra tôi phải đoán được sự mâu thuẫn này từ thái độ của Huệ Tề Quán đối với tôi mới phải, Huệ Tề Quán không cố tình nhắm vào tôi, cũng không quá quan tâm đến sống chết của tôi luôn.
Thùy Họa như một ngọn núi bất động, phủ Thiên Sư cũng không vội ra tay, hai bên ai nấy đều đang đợi.
Cô ấy đợi tin tức từ thành Chết Oan, mà phủ Thiên Sư cũng đang đợi cô lật con bài cuối cùng.
Những chuyện liên quan đến sinh tử vong tồn trong Ma đạo cùng với việc trùng sinh của Ma đạo tổ sư, đã có không ít Thiên Tôn quyền thế đang âm thầm chú tâm đến.
Thùy Họa dùng đôi mắt long lanh lướt qua nhìn tất cả mọi vật trên bờ sông, khi quét mắt đến chỗ tôi, khóe miệng cô ấy liền cong nhẹ lên tuyệt đẹp.
Nụ cười này rất lâu về sau vẫn còn khắc sâu trong tim tôi, loại cảm giác này giống trong thi ca ‘bỗng dưng quay đầu lại, người dừng ngay trước mắt, dưới lửa tàn đứng đó’ vậy.
Như thể cô ấy muốn nói với tôi rằng: “Thiên hạ tuy nhiều người, nhưng trong mắt em chỉ có mỗi mình anh.
”Phát giác được ý cười của cô ấy, tất cả mọi người có mặt đều đồng loạt nhìn về phía tôi.
Bởi vì tôi và cô ấy hiện đang là vợ chồng, rất nhiều người thắc mắc lập trường hôm nay của tôi.
Sự thật mà nói, nếu như không nhờ Khương Tuyết Dương mời thần nhập thân bảo vệ tôi, hoặc chưởng giáo núi Long Hổ luôn âm thầm chiếu cố cho tôi, thì e rằng đám người của phủ Thiên Sư sớm đã bắt tôi làm con tin rồi.
Tôi nhìn cô ấy cô đơn lẻ bóng đứng ở đó, thật muốn chèo chiếc thuyền nát đến chỗ cô ấy cùng nhau đối mặt với Đạo môn thiên hạ, nhưng trong lòng tôi hiểu rõ, bây giờ vẫn chưa phải là lúc làm thế.
Sau sự xuất hiện của Thùy Họa, chưởng giáo núi Long Hổ liền đi về hướng đầu não của phủ Thiên Sư, hình như ông đã cùng họ thương lượng cái gì đó.
Mà nét mặt của họ vẫn lạnh nhạt không để tâm gì đến ông, thấy thế chưởng giáo núi Long Hổ liền thở dài, đi về chỗ ngồi ban đầu.
Không cần đoán tôi cũng biết họ đang bàn về tôi rồi, chỉ tiếc là phủ Thiên Sư căn bản là không thèm đếm xỉa đến chuyện của Tạ Lưu Vân mà thôi.