Sáu đạo luân hồi coi trọng sự ổn định, mà kiếm La Hầu lại coi trọng chữ loạn. Từ điểm này mà nói, trận chiến giữa Nữ Oa và Nữ Đế cũng giống như một trận quyết đấu do số mệnh sắp đặt.
Nhìn thấy Nữ Đế vẫn đang điên cuồng tăng cường sức mạnh của Lục Đạo Luân Hồi, Nữ Oa lạnh lùng nói: “ m Cửu U, vì một kẻ như Tạ Lan đáng để ngươi làm như vậy sao?”
“Nữ Oa, thân phận của Tạ Lan so với ta người càng thêm rõ ràng, ta vì hắn mà làm loạn khắp sáu đạo luân hồi, nếu hắn chết trong tay ngươi, chúng sinh sáu đạo tương lai tất cũng phải chôn theo hắn”.
“ m Cửu U, ngươi sẽ chết, công đức của ngươi không gánh nổi tội nghiệt nặng nề như vậy đâu”.
“Vậy thì sao chứ, đến Thiên Đạo ta còn dám ngỗ nghịch, lẽ nào còn sợ cái chết hay sao?”
“ m Cửu U, ta rất tán thưởng dũng khí của ngươi, thế nhưng hôm nay ai cũng không thể ngăn ta báo thù!”
Dứt lời, hai người lại một lần nữa tiếp tục giao tranh.
Vì Nữ Đế không ngừng gia tăng sức mạnh của Lục Đạo Luân Hồi, áp lực Nữ Oa phải chịu cũng ngày một nặng nề, kiếm La Hầu bắt đầu rơi vào thế hạ phong.
Nếu không phải còn có yêu liên chiến giáp hộ thể, lúc này Nữ Oa đã sớm bị đánh bại rồi.
Trận đấu này đối với cả hai mà nói thực sự là một canh bạc lớn.
Nữ Oa cược Nữ Đế sẽ không chạm vào điểm mấu chốt của đại trận Lục Đạo Luân Hồi, bởi vì nếu làm như vậy chúng sinh trong lục đạo sẽ phải đón nhận một tràng tai kiếp trước nay chưa từng có, Nữ Đế cũng vì vậy mà rước lấy vô số tội nghiệt, bị pháp tắc của Thiên Đạo trực tiếp diệt sát.
Nữ Đế cược Nữ Oa sẽ chủ động dừng tay, bởi vì nếu Nữ Đế dốc hết toàn lực, Nữ Oa chắc chắn phải chết.
Đáng tiếc, cả hai đều đã đánh giá thấp quyết tâm của đối phương.
Biết bao năm tháng đã trôi qua, Nữ Oa chịu đựng nghìn vạn năm cô đơn hịu quạnh, cam nguyện làm vây cánh của Thiên Đạo chỉ vì muốn đổi lấy một tia sinh cơ cho Phục Hy.
Phục Hy nhưng lại vì tôi mà chết, ngọn lửa phẫn nộ báo thù của bà ấy không thể nào dập tắt.
Mà Nữ Đế đã sớm nhìn ra tôi là đứa con của vận mệnh, là chìa khóa để chúng sinh diệt trừ Thiên Đạo, cho dù Lục Đạo Luân Hồi đại trận có sụp đổ, người vẫn sẽ bảo vệ tôi chu toàn.
Nữ Đế vẫn không ngừng tăng thêm sức mạnh lục đạo, trên khuôn mặt xinh đẹp bừng bừng vẻ quyết tấm.
Cuối cùng, một nhát kiếm đâm tới, yêu liên chiến giáp của Nữ Oa không thể chịu nổi sức mạnh của kiếm khí, đã xuất hiện một vết rách.
Khoảnh khác yêu liên chiến giáp bị kiếm chém rách, Mạnh Bà Thiên Tôn vốn đang trấn giữ tại tầng cuối cùng của đại trận trong Thần điện U Minh liền há miệng phun ra một ngụm máu lớn. Sức mạnh của sáu đạo luân hồi bị Nữ Đế lấy đi quá nhiều, khiến cho cả tòa đại trận đã bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ.
Oán niệm tử vong vây quanh Địa Tạng Vương Thiên Tôn mỗi lúc một điên cuồng, mà hồng liên nghiệp hỏa đã sắp tàn.
Chính vào lúc Địa Tạng Vương Thiên Tôn không còn cách nào triệu hoán được hồng liên nghiệp hỏa, Thập điện Diêm Quân cùng nhau hiện thân.
Tần Quảng Vương, Sở Giang Vương, Tống Đế Vương, Ngũ Quan Vương, Diêm La Vương, Biện Thành Vương.
Mười vị Diêm Quân sắp thành một hàng, ngăn trước mặt Địa Tạng Vương Thiên Tôn, bảo vệ lối vào Thần điện U Minh.
Tu vi của mười vị Diêm Quân không cao, cách Địa Tạng Vương Thiên Tôn một quãng rất xa.
Thế nhưng bọn họ ở m Ty nhận được sự cung phụng suốt bao nhiêu năm, đối với âm hồn mà nói có uy quyền tối thượng của bậc Đế Vương. Mười vị Diêm Quân đứng trước của Thần điện chẳng khác nào mười tòa núi cao không thể vượt qua.
Oán niệm bắt đầu lui bước, thế nhưng bọn chúng không hề cam tâm, chúng muốn đợi Lục Đạo Luân Hồi đại trận sụp đổ.
Oán niệm của m Ty chỉ là thiểu số, mối đe dọa lớn nhất của đại trân này đến từ dương gian.
Mạnh Bà đã sắp không thể kiên trì được nữa, đại trận Lục Đạo Luân Hồi một khi bắt đầu xuất hiện vết nứt thì tốc độ phá hủy sẽ diễn ra rất nhanh.
Cho dù Mạnh Bà có cống hiến bao nhiêu công đức đi nữa cũng không thể nào ngăn chặn được sự sụp đổ của Lục Đạo Luân Hồi đại trận.
Vẻ kiên quyết trên mặt Nữ Đế không hề thay đổi, cô đương nhiên có thể cảm nhận được tình hình thay đổi của đại trận, thế nhưng vẫn không ngừng xuất kiếm.
Vết rách trên yêu liên chiến giáp càng lúc càng nhiều, Nữ Oa cảm nhận được cái chết đang đến gần, thế nhưng bà ta cũng không hề dừng tay.
“ m Cửu U, giết ta ngươi cũng sẽ chết!” Nữ Oa nghiến răng nói.
“Được, vậy hãy để chúng ta thân hóa hi di, trở về cùng trời đất đi!”
Chính vào lúc Nữ Đế chuẩn bị hy sinh toàn bộ sức mạnh của Lục Đạo Luân Hồi, cùng Nữ Oa đồng quy vô tận, tiếng đàn thánh thót bỗng từ Hoàn Hồn nhai truyền tới.
Tiếng đàn mang theo năng lượng bình yên, giống như duyên trần.
Tiếng đàn như kể lể, rung động cả tâm can, quãng thời gian đẹp nhất, lúc phong sương rực rỡ nhất, hay là dáng hình đầu tiên ấy, tất cả đều chậm rãi xuất hiện rồi trôi đi.
Trong tiếng đàn yên bình ấy, thời gian hay vạn vật liên quan đến thời gian dường như cùng chìm vào yên lặng.
Kiếm của Nữ Đế bỗng nhiên dừng lại, Nữ Oa cũng đồng thời dừng tay.
Oán niệm tử vong trước Thần điện U Minh cũng bắt đầu tiêu tan, ngay cả đại trận Lục Đạo Luân Hồi sắp sụp đổ cũng bắt đầu ổn định trở lại.
Trên Hoàn Hồn Nhai, tôi khoanh chân ngồi trên mặt đất, dùng sức mạnh vận mệnh gảy Phượng Hoàng cầm của Phục Hy.
Cung đàn có sáu dây, đại diện cho sáu đạo.
Trước khi Hậu Thổ Nương Nương thân hóa Lục Đạo Luân Đồi, vận mệnh của chúng sinh trong sáu đạo đều phụ thuộc vào sáu sợi dây này.
Sau này Phục Hy bị vận mệnh bỏ rơi, Phượng Hoàng cầm cũng mất đi quyền điều khiển Lục Đạo Luân Hồi.
Sau khi Phục Hy chết đi, Phượng Hoàng cầm rơi xuống huyền quan của tôi.
Tôi nhờ Tạ Lưu Vân giúp giải phong ấn tại huyệt Thần Đình là vì muốn lấy chiếc đàn này ra.
Lục đạo bây giờ không còn là lục đạo trước kia, tôi không thể thay thế Nữ Đế chấp chưởng Lục Đạo Luân Hồi, thế nhưng khi tôi dùng sức mạnh vận mệnh gảy Phượng Hoàng cầm, chúng sinh trong sáu đạo vẫn phải vâng mệnh tôi mà nghe, lắng nghe vận mệnh của chính mình.
Tất cả đều trở nên an yên.