Ngọn lửa ma khí bùng cháy dữ dội, rồi hóa thành một con ma thú hung hãn có kích thước khổng lồ, chính là ma hình của Thái Cổ Thương Ma.
“Thương Ma Chi Nộ, Giết!”
Thái Cổ Thương Ma vừa hiện thân, ngọn lửa ma khí đã ngay lập tức quét sạch hơi lạnh do kiếm khí của Lữ Thuần Dương hóa ra.
Tiếp đó, Thái Cổ Thương Ma gầm lên một tiếng xông thẳng đến chỗ Lữ Thuần Dương.
Trận pháp huyễn ma mười ba thần sát, có thể triệu hội ma hình của vị ma chủ mạnh nhất Thái Cổ Ma Giới.
Đây mới là bí mật thật sự của trận pháp huyễn ma mười ba thần sát.
Lúc so tài với Chiến Tranh lãnh chủ ở hư không, Kiêm Hà đã giở hết mọi thủ đoạn, đến cả ma hình của chủ nhân Huyễn Ma cũng triệu hồi ra, thế nhưng do chiến lực của bản thân cô ấy không địch lại Chiến Tranh lãnh chủ, cuối cùng đành chịu thất bại.
Nếu như hai người tái đấu lần nữa, Kiêm Hà bây giờ chắc chắn đã đủ sức phá hủy trận tiên thiên ngũ hành của Chiến Tranh lãnh chủ.
Chủ nhân Thương Ma tuy chỉ là ma hình, nhưng đã gần như sở hữu toàn bộ sức mạnh chiến đấu của bổn tôn.
Chỉ là, ma hình không chứa linh thức, chỉ có mỗi sức mạnh chiến đấu chứ không thể vận dụng.
Nhưng mà cho dù như vậy, Lữ Thuần Dương cũng không thể dễ dàng đánh bại ma chủ mạnh nhất, bắt buộc phải dùng toàn lực ứng phó mới được.
Kiêm Hà phản công, đến lượt Lữ Thuần Dương rơi vào thế khó.
Nhưng mà lĩnh vực thần kiếm của ông ta quả thật vô cùng đáng sợ, mỗi lần kiếm Thanh Sách vung lên liền có thể chiếu rọi sao trời.
Quan trọng hơn là thân pháp ảo diệu của ông ta, rõ ràng người đang đứng trước mặt, nhưng đường kiếm lại cách xa vạn dặm.
Kiếm pháp lợi hại đến vậy không thể tránh né, không thể đề phòng, uy lực mạnh mẽ, phạm vi tấn công vô cùng rộng lớn.
Ma hình của chủ nhân Thương Ma chỉ có thể duy trì trong phút chốc, đã bị Lữ Thuần Dương phá hủy.
Chính lúc này, thần hồn Kiêm Hà điểu khiển trận pháp huyễn ma mười ba thần sát triệu hồi ra một ma hình mới, chủ nhân Huyết Nhân xuất binh.
Tốc độ của chủ nhân Huyết Nhân nhanh như tia chớp, với lại mỗi lần bị thương, sức mạnh chiến đấu lại tăng lên một bậc. Thân là ma chủ điên cuồng của Thái Cổ Ma Giới, cũng là người ngang ngược nhất, ngay khi xuất trận sẽ đánh đến khi một mất một còn.
Sau một hồi giao đấu, chủ nhân Huyết Ma bị trọng thương hóa thành hư ảnh màu đỏ thẫm, bùng nổ sức mạnh chiến đấu bắt đầu truy sát Lữ Thuần Dương.
Cuối cùng bị kiếm khí thần kiếm của Lữ Thuần Dương tiêu diệt, nhưng không khiến ông ta phải trả cái giá đắc, khắp người chằn chịt vết thương, máu nhuốm đỏ vạt áo.
Nhìn thấy Lữ Thuần Dương, Kiêm Hà cũng nhẹ nhõm đi phần nào, nhưng mà, cuộc chiến vẫn khốc liệt như cũ.
Chủ yếu do lĩnh vực thần kiếm của Lữ Thuần Dương quá lợi hại, mà đến tận bây giờ ông ta vẫn chưa thi triển sức mạnh của lĩnh vực, tung đòn sát thương mạnh nhất.
Kiêm Hà không dám lơ là dù chỉ một phút, sau khi ma hình của chủ nhân Huyết Ma bị phá hủy, liền triệu hồi ra chủ nhân Dạ Ma.
Dạ Ma, Tuyết Ma, Băng Ma, Nham Ma, Viêm Ma.
Chiến đấu đến phút cuối cùng, khắp người Lữ Thuần Dương đã nhuồm đầy máu tươi. Nhưng ông ta vẫn cắn răng chịu đựng, không chịu sử dụng sức mạnh của lĩnh vực.
Tận khi Kiêm Hà đã giở hết mọi thủ đoạn, chỉ còn một ma hình duy nhất, Lữ Thuần Dương đã có thể lấy lại ưu thế, bắt đầu thi triển bộ kiếm pháp đã khiến tên tuổi của ông ta vang xa khắp thiên hạ, Vạn Kiếm Quy Tông.
Chủ nhân Huyễn Ma xuất hiện, ám chỉ Kiêm Hà đã sử dụng con át chủ bài mạnh nhất của mình rồi.
Lỡ như ma hình của chủ nhân Huyễn Ma bị phá hủy, cũng là lúc trận pháp huyễn ma mười ba thần sát bị phá. Đến lúc đó, Kiêm Hà chỉ còn cách ngưng tụ ma thể chạy thoát thân thôi, bởi vì thần hồn của cô ấy hoàn toàn không đủ sức chống chọi với kiếm khí của Lữ Thuần Dương.
Khác với mười hai ma chủ còn lại, chủ nhân Huyễn Ma có bản năng chiến đấu hoàn chỉnh.
Có thể đoán trước đòn sát thương của kẻ thủ, đồng thời nhanh chóng nghĩ ra cách thức ứng phó phù hợp nhất.
Lữ Thuần Dương có thể thong thả giết mười hai vị ma chủ kia, nhưng khi đối đầu với chủ nhân Huyễn Ma, ông ta chỉ còn cách liều mạng thôi.
Trận đấu kéo dài khá lâu, thời gian còn lâu hơn thời gian đánh với mười hai ma chủ cộng lại.
Nhưng phần thắng cuối cùng vẫn thuộc về Lữ Thuần Dương.
Kiếm cuối cùng của Vạn Kiếm Quy Tông đã có bước cải tiến mới, do Lữ Thuần Dương lĩnh ngộ được từ lúc triệu hồi thần Thượng Cổ trong kiếm Thanh Sách khi tham gia cuộc chiến vong hồn, ông ta đã đặt tên cho chiêu kiếm mới này là, Chư Thần Chi Nộ.
Nhờ sự hỗ trợ của sức mạnh lĩnh vực thần kiếm, sát khí chứ trong Chư Thần Chi Nộ đã đạt đến đẳng cấp Thái Cổ Thần Vương.
Kiếm pháp như vậy, nếu như là bổn tôn chủ nhân Huyễn Qua có lẽ còn miễn cưỡng tránh được, nhưng ma hình thì chỉ còn cách bó tay chịu trói, ngoan ngoãn tan biến thôi.
Ma hình của chủ nhân Huyễn Ma, thần hồn của Kiêm Hà hấp thụ hết toàn bộ ma khí phát tán ra ngoài vào trong cơ thể.
“Ta còn có thể chém một kiếm nữa, còn cô đã không thể tiếp tục dàn trận nữa rồi.” Lữ Thuần Dương nói.
“Vậy thì sao?” Kiêm Hà hỏi, giọng điệu cô ấy vẫn rất bình tĩnh không hề có chút sợ hãi nào.
“Trận chiến này cô đã thua rồi.”
“Lữ Thuần Dương, ta quả thật đã không thể tiếp tục bố trí trận pháp nữa, nhưng ông đừng quên ta còn có ma cách đấy.” Kiêm Hà lạnh lùng nói.
Lời này vừa thốt lên, sắc mặt Lữ Thuần Dương bỗng trở nên khá khó coi.
Kiêm Hà cũng có lĩnh vực riêng của mình, chỉ là cô ấy cần mượn sức mạnh của ma cách mới thi triển được.
Mà cô ấy cứ mãi không chịu sử dụng sức mạnh của lĩnh vực, bởi vì ma cách Vô Hà là phương án cuối cùng của cô ấy.
Nếu như Kiêm Hà lựa chọn tự hủy ma cách, Lữ Thuần Dương tất nhiên đủ sức tránh né, nhưng đại quân dưới chân ông ta, sẽ phải tổn thất ít nhất một nửa quân số.
“Cô là thống soái Thái Cổ Ma Giới, ta không tin cô dám phá hủy ma cách bỏ mặc sống chết của đại quân Thái Cổ Ma Giới.” Lữ Thuần Dương nói.
“Ha ha, ta tất nhiên là thống soái Thái Cổ Ma Giới, nhưng đừng quên ta còn một thân phân khác nữa.” Kiêm Hà nói.
“Thân phận gì chứ?”
“Đệ tử Ma đạo, vạn kiếp thiên hồng, ta nghĩ ông nên hiểu rõ câu này có ý nghĩa gì chứ.”