Mặc dù Mộ Dung Nguyên Duệ lập tức từ chối tôi, nhưng khi chúng tôi xuống núi, bước chân của cô ấy dường như rất nhanh nhẹn.
Tiên bào nghê thường rộng rãi đung đưa bay lượn, vòng eo duyên dáng, từng động tác cử chỉ cũng khiến người khác phải rung động.
Trước khi cô ấy quay về phòng mình, tôi đã kịp gọi cô ấy lại.
“Tôi đã biết nút thắt trên đường nhân duyên có ý nghĩa gì rồi.”
Mộ Dung Nguyên Duệ sắc mặt đỏ bừng, cúi đầu đi vào phòng, rồi đóng cửa lại.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình và Mộ Dung Nguyên Duệ sẽ có khoảng thời gian như vậy, mặc dù đa phần chúng tôi đều im lặng nhìn nhau, nhưng trong mắt luôn âm thầm toát ra sự ấm áp.
Tâm trạng thất thường của cô ngày càng ít đi, dần trở lại trạng thái bình tĩnh như trước kia.
Dù cô ấy vẫn không chịu đồng ý gả cho tôi, nhưng từng hành động nhỏ của cô đều coi Quy Khư như nhà của mình.
Cô bắt đầu quan tâm đến quân lực của Ma đạo và sinh kế của người dân ở Quy Khư. Khi các đệ tử Ma đạo luyện tập, cô ấy đôi lúc cũng bước ra để hướng dẫn trận pháp.
Về việc bày binh bố trận, Mộ Dung Nguyên Duệ là bậc tông sư không thể tranh cãi.
Về quân lực của Ma đạo, Khương Tuyết Dương không hề có chút che giấu cô ấy, thậm chí huyền cơ trong trận Vạn Tiên cũng nói cho cô ấy biết.
“Khương tướng, trận Vạn Tiên ảnh hưởng đến sự sống chết của Quy Khư, cô có chút không xem ta như người ngoài rồi." Mộ Dung Nguyên Duệ nói.
"Tạ Lan là chủ Quy Khư, còn cô cũng xem như là chủ mẫu Quy Khư. Tuyết Dương không dám có chút giấu điều gì."
"Ta còn chưa đồng ý làm chủ mẫu Ma đạo đâu."
“Ngay cả con cũng có rồi, cô không làm chủ mẫu thì chừa lại cho ai đây?”
Mộ Dung Nguyên Duệ mặt lập tức đỏ như gấc, cảm thấy vừa xấu hổ vừa khó chịu nói: "Sao anh ta chuyện gì cũng nói với cô vậy? Không đúng, chuyện này là cô đoán được trước đúng không?”
Khương Tuyết Dương cười mà không trả lời, ngược lại hỏi khi nào cô ấy đồng ý tổ chức hôn lễ.
Nhắc tới hôn lễ, vẻ mặt Mộ Dung Nguyên Duệ trở nên lạnh lùng.
"Ma đạo chỉ có một chủ mẫu duy nhất, chính là Tử Thần của Thái Cổ Minh giới, Lâm Thùy Họa. Khi xưa ta xin anh ta cho một danh phận, anh ta không chịu, bây giờ anh ta muốn cho ta một danh phận thì ta không còn cần nữa."
“Thùy Họa sẽ không quay lại nữa, cô có thể không cần quan tâm đến danh phận chủ mẫu, nhưng đứa con trong bụng cô lại cần." Khương Tuyết Dương đáp.
"Con ta đương nhiên sẽ theo ta về Thái Cổ Thần giới."
Mộ Dung Nguyên Duệ không chịu thỏa hiệp, Khương Tuyết Dương cũng không còn lựa chọn nào khác.
Sau khi vượt qua giai đoạn khủng hoảng thời kì mới mang thai, tâm trạng của Mộ Dung Nguyên Duệ dần dần ổn định, những sơ hở trong tâm trạng cũng ngày càng ít đi.
Dần dần, cô trở lại trạng thái trước đây khi còn là Tiên Đạo Tổ Sư, sát phạt quyết đoán, thấu hiểu lòng người, không để người khác có cơ hội thuyết phục được cô.
Ngay khi những sơ hở trong tâm trạng được lấp đầy, cô ấy sẽ rời khỏi Nhân gian và trở về Thái Cổ Thần giới.
So với những thay đổi trong tâm trạng của cô ấy, tôi lại càng quan tâm đến chiến lực của cô.
Kiêm Hà từng nói với tôi chuyện cô ấy đã chiến đấu, sát phạt ở Thái Cổ Ma giới, Mộ Dung Nguyên Duệ muốn thành Thái Cổ Thần Vương cũng sẽ không thể thuận buồm xuôi gió.
Mặc dù không biết địa vị của Thái Cổ Chiến Thần trong Thần Giới như thế nào, lại còn bao nhiêu tộc nhân, nhưng điều chắc chắn là, nếu Mộ Dung Nguyên Duệ muốn trở thành Thái Cổ Thần Vương, ắt phải thể hiện thực lực để làm cho các vị thần thần phục.
Hơn nữa, cô còn có đối thủ mạnh nhất là Lữ thuần Dương.
Lữ Thuần Dương nhất định sẽ trở về Thái Cổ Thần giới để chiến đấu trở thành Thái Cổ Thần Vương, sở dĩ ông ta hiện tại còn chưa rời đi, là bởi vì Nhân, Tiên hai đạo vừa mới chiến đấu không lâu, Nhân đạo còn cần ông ta khống chế đại cục.
Sau khi tình hình ổn định, Lữ Thuần Dương sẽ rời khỏi Nhân gian và quay về Thái Cổ Thần giới. Khi Mộ Dung Nguyên Duệ ở thời kỳ đỉnh cao thậm chí còn thua Lữ Thuần Dương một bậc, hiện giờ càng không là đối thủ của ông ta.
Đêm đó, tôi và cô ấy đấu pháp, luận đạo trên đỉnh núi Bất Chu, sử dụng Thái Cổ Tam Kiếm đối kháng với trận Tiên Thiên Ngũ Hành của cô ấy.
Lúc đầu, tôi còn lo lắng sẽ làm tổn thương cô ấy và không dám sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình, khi trận pháp thay đổi, ngày một cảm thấy áp lực và không thể không dùng toàn lực để ứng phó.
Tuy nhiên, điều làm tôi kinh ngạc chính là, không Kiếm Khí Hồng Lưu của tôi dễ dàng bị cô ấy tiếp lấy, mà ngay cả Hỗn Độn Kiếm Hải cũng được lực ngũ hành nhanh chóng hóa giải chiêu thức.
Trừ khi tôi trực tiếp sử dụng Thái Cổ Kiếm Vực, nếu không tôi sẽ không thể thoát ra khỏi trận pháp.
“Lực chiến của cô làm thế nào lại tăng nhanh như vậy?" Tôi ngạc nhiên hỏi.
"Bởi vì có người đang giúp tôi đánh nhau." Mộ Dung Nguyên Duệ cười đắc ý nói.
"Ai?"
"Còn có thể là ai nữa? Tất nhiên là hai đứa nó rồi."
Trong trận chiến Côn Lôn, sức mạnh âm dương của Mộ Dung Nguyên Duệ suy giảm đáng kể do hình thành sự sống mới, trận Tiên Thiên Ngũ Hành vì thế mà cũng bị kéo giảm uy lực.
Sở dĩ cô ấy cự tuyệt trở về Thái Cổ Thần Giới, thứ nhất là bởi vì trong tâm tình có chút khiếm khuyết, thứ hai là bởi vì chiến lực bị tổn hại quá nghiêm trọng.
Nhưng ai biết được, sau khi trải qua thời kỳ hỗn loạn hình thành sinh mệnh mới, hai khí âm dương trong cơ thể Mộ Dung Nguyên Duệ giống như khởi thủy của thế giới, đột nhiên trở nên vô tận, dồi dào phong phú, dùng mãi không hết.