Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 113 - Chương 113: Có Dám Chiến Cùng Tôi? (1).

Chương 113: Có Dám Chiến Cùng Tôi? (1).

Khương Tuyết Dương nói, sở dĩ cô ấy kể tôi nghe về chuyện của chưởng giáo núi Long Hổ, chính là muốn tôi hiểu rằng cho dù Thùy Họa không thể bình an đưa tôi vào đàm Cửu Long, thì chưởng giáo núi Long Hổ vẫn thừa sức đưa tôi vào trong đó để tìm lại thân thế của mình.

“Hôm nay chắc chắn là tử kiếp của cậu rồi, ngoại trừ Hoàng Hà Nương Nương có thể cho cậu sinh cơ thì chưởng giáo núi Long Hổ cũng có thể, chủ yếu xem cậu chọn bên nào mà thôi.

” Khương Tuyết Dương nhìn tôi nói.

“Thế sư phụ nghĩ tôi sẽ chọn bên nào?”“Ha ha, cậu không cần hỏi tôi, tôi chỉ có một người đệ tử là cậu, cậu có lựa chọn như nào thì tôi cũng tôn trọng quyết định đó.

”“Vậy nếu như tôi lựa chọn Ma đạo?”Khương Tuyết Dương trầm mặc một lúc rồi từ từ mở miệng nói: “Ma đạo sẽ quật khởi, nhưng không phải bây giờ.

Tạ Lan, bất luận hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì, tôi chỉ hy vọng cậu phải biết xem trọng tính mạng của mình, và tôi cũng sẽ dốc hết sức để bảo vệ cho cậu.

”Lời nói này của Tuyết Dương khiến tôi có một dự cảm không lành, bất giác tôi liền quay đầu sang nhìn về hướng của Thùy Họa.

Tối hôm đó Thùy Họa đã nói một câu không mấy tốt lành, cô ấy nói, nếu như cô ấy có chuyện gì thì tôi phải theo Khương Tuyết Dương tu hành cho phải đạo.

Thời gian trôi qua nhanh thật, thấm thoát đã là buổi tối rồi.

Người của phủ Thiên Sư vẫn án binh bất động, nhưng tôi nhìn thấy vẻ mặt của Thùy Họa có chút không nhẫn nại được nữa.

Giờ Tý âm khí nặng nhất, cũng là Thủy Quan Đại Ách mở Quỷ Môn Quan để thả vong hồn về nhân gian hưởng thụ nhang khói.

Những đệ tử Niết bàn trong Ma đạo mà Bạch lão quỷ muốn đem ra hoàn dương trong thành Chết Oan, thời cơ tốt nhất chính là vào giờ Tý, nếu bỏ lỡ thì giờ, Quỷ Môn Quan đóng cửa, muốn từ âm ti trở ra lần nữa thì khó khăn vô cùng.

Giờ Tý cuối cùng cũng đã đến, vẻ mặt của Thùy Họa càng âm trầm hơn, tôi nhìn thấy thế cũng sốt ruột gần chết.

Ngay lúc này, tôi chú ý đến chỗ của Thành Hoàng gia đột nhiên có thêm một tên âm sai, hắn nhỏ giọng nói gì đó với Thành Hoàng.

Cũng không biết đã nói gì, nhưng tôi thấy vẻ mặt của Thành Hoàng gia xộc lên vẻ vui mừng khôn xiết.

Sau khi thấy tình cảnh đó, trong lòng tôi càng trầm lắng hơn.

Đệ tử Niết bàn trong thành Chết Oan không dễ gì mà ngăn cản được, trong thời đại Mạt pháp nếu như quỷ tướng không phải “Tuyệt” thì âm binh quỷ tướng bình thường làm sao có thể ngăn cản được, ngoại trừ vị đại nhân vật kia ra tay thì còn may ra.

Không lẽ người đó thật sự đã ra tay rồi sao?Nghĩ đến đây, tôi càng thấy sốt ruột hơn, trực tiếp mở miệng hỏi Khương Tuyết Dương: “Sư phụ, trong thời đại Mạt pháp, chư thần quy vị, Thiên Tôn bất xuất, tôi muốn hỏi vị đại nhân vật trong cầu Nại Hà có ở trong phạm vi cấm kỵ không?”“Cậu đang nói Mạnh Bà sao?” Khương Tuyết Dương hỏi ngược lại.

“Vâng, âm ti hiện giờ không phải chỉ có bà ấy là Thiên Tôn tại vị thôi sao?”"Từ khi Tam Giới chia ra thì Mạnh Bà đã tồn tại trên thế gian này, nghe đồn rằng bà ấy chính là hóa thân của Hoàng Thổ Nương Nương, không thuộc phạm vi cấm kỵ.

”“Nói như thế thì bà ta có thể ra tay bất cứ lúc nào trong âm ti rồi?” Tôi nghe cô ấy nói xong trong lòng lập tức hóa đá, vội vàng hỏi tiếp.

“Mạnh Bà tuy không chịu sự cấm kỵ của Thiên Đạo, nhưng bà cũng không thể dễ dàng rời khỏi cầu Nại Hà, nếu không thì những sinh hồn qua cầu sẽ mang theo ký ức của kiếp trước vào vòng luân hồi, trực tiếp làm loạn Thiên Đạo nhân luân, Thiên Đạo sẽ không chấp nhận chuyện này đâu.

”“Lỡ như trong thành Chết Oan xảy ra chuyện lớn thì sao?”“Thành Chết Oan là đối tượng phòng vệ của các trọng binh tại âm ti, xảy ra chuyện gì lớn được chứ?" Khương Tuyết Dương trả lời một cách qua loa.

“Sư phụ, tôi không muốn giấu cô nữa.

Bạch lão quỷ mãi không xuất hiện là bởi vì lão đi đến thành Chết Oan, lần này Thùy Họa một thân một mình ứng chiến với phủ Thiên Sư là do con át chủ bài đều đặt lên tất cả đệ tử Niết bàn trong thành Chết Oan, có thể Mạnh Bà bây giờ đã bắt đầu ra tay rồi!”Tôi nói một hơi cho xong chuyện và phản ứng của Khương Tuyết Dương lúc đó chính là lo lắng tột cùng.

“Hồ đồ! Thật quá hồ đồ!” Khương Tuyết Dương một hơi nói ra hai chữ hồ đồ, cảm xúc kích động như vậy cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy.

“Sao vậy?”“Sát Phá Lang hôm nay có thể tụ họp được là do mệnh bàn Tử Vi có vấn đề, nếu như những đệ tử Niết bàn muốn hoàn dương trong lúc này, Mạnh Bà tuyệt đối không nhắm mắt làm lơ đâu, bà ấy nhất định sẽ ra tay.

Chỉ cần ráng nhẫn nại đến giữa đêm, cho dù là ban ngày xuất thành, xông thẳng ra Quỷ Môn Quan còn đỡ hơn tình huống lúc này nhiều!”Phản ứng của Khương Tuyết Dương rất kỳ lạ, bởi vì nghe ngữ khí của cô ấy đâu có điểm nào giống thân phận của đệ tử Nhân đạo đâu.

Bình Luận (0)
Comment