Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1132 - Chương 1132: Bí Mật Từ Đường (2)

Chương 1132: Bí Mật Từ Đường (2) Chương 1132: Bí Mật Từ Đường (2)

Sau khi thời đại Mạt pháp kết thúc, nhân gian đã không còn né tránh mấy lời ma quỷ nữa.

Lúc Ngọc Hoàng đại đế băng hà, tam giới khóc than, lúc Tử Vi đại đế qua đời cái vì sao trở nên u tối, những người Nhân tộc đều biết rõ chuyện này.

Yêu quái ma quỷ, âm binh quỷ tướng, chư thần hạ giới, đám ma tác oai tác quái.

Những tai họa chưa từng xuất hiện vào thời Mạt pháp, bây giờ đã đổ ập hết lên đầu những nhân tộc này, thậm chí cuộc chiến phong thần còn trở thành chuyện tán gẫu giữa lúc ăn cơm của họ.

Mà giữa tam giới, Ma đạo chắc chắn chính là đối tượng được nhắc đến nhiều nhất.

Lật tung khắp nhân gian, thì Ma đạo xảy ra nhiều cuộc chiến nhất.

Núi Không Minh, Hàn Hoàng, Quan Ngoại, núi Tiểu Bạch, Sơn Hải Quan, núi Thái m, núi Hạ Lan.

Mỗi một trận chiến máu tanh mưa máu, đều ảnh hưởng đến tâm lý của nhân tộc, và tên của tôi đã truyền xa khắp thiên hạ.

Cuộc chiến Quy Khư, tôi tiêu diệt vô số đội quân m Ti, giết chết hàng ngàn ác quỷ địa ngục. Tuy nhân tộc không biết rõ tình hình cụ thể ra sao, nhưng bọn họ biết kết quả cuối cùng là gì.

Liên minh m Ti và Nữ Oa hợp sức công phá Ma đạo tổ đình Quy Khư, kết quả lại thành nhận cái kết đắng thất bại thảm hại nhục nhã qua về.

Tại nhân gian đã đồn thổi rằng, Ma Đạo Tổ Sư Tạ Lan dám chống đối Thiên đạo, sau này còn dẫn dắt đệ tử Ma đạo chiến đấu chống lại ông trời.

Danh tiếng của người đi đôi với chiến công.

Tôi cứ tưởng rằng mình đã đủ nổi danh khắp thiên hạ rồi, thậm chí còn là sư phụ của Tạ Uẩn người bảo vệ Nhân đạo bây giờ. Nhưng mà, lúc tôi nói rõ thân phận của mình, tôi lại không thấy ông lão kia có chút gì kích động hay phấn khởi.

Tuy hai vị trung niên kia cũng có chút bất ngờ, nhưng sắc mặt cũng chẳng có gì thay đổi quá lớn. Chỉ mình cô gái kia, tròn xoe mắt vô cùng phấn khích nhìn tôi.

“Không biết ma đạo tổ sư ghé thăm làng Thương Ngô vì việc gì?” Ông lão hỏi.

“Nếu này là quê hương của ông ấy, tôi đến đây để thăm viếng nơi chôn rau cắt rốn của ông ấy.” Tôi nói.

“Không biết người mà ma đạo tổ sư nhắc tới là ai?” Dù sắc mặt của ông lão vẫn bình tĩnh như thường nhưng giọng nói đã có chút thay đổi.

“Tổ sư sáng lập ra Ma đạo.”

Ông lão trầm mặc, cánh tay vịnh vào cây gậy đã bắt đầu run rẩy.

Tiếp đó toàn thân cũng bắt đầu run rẩy.

Sắc mặt cũng thay đổi, hoàn toàn mất đi dáng vẻ điềm tĩnh vừa rồi.

“Cha, lời cậu ấy nói là thật chứ?” Người đàn ông trung niên hỏi.

“Ông ơi, ông mau nói đi, lời anh ấy nói là thật chứ?” Cô gái phấn khởi hỏi.

Thế nhưng ông lão không hề trả lời bọn họ, không thừa nhận cũng chẳng phủ nhận.

Ánh mắt phức tạp nhìn tôi một cái, nói: “Tôi không biết lời đồn mà Đạo Tổ nghe được là thật hay giả, nhưng trong từ đường làng Thương Ngô chắc hẳn có thứ mà các vị muốn tìm, mời đi theo tôi.”

Làng Thương Ngô được xây dọc theo vách núi, nhà ở khá thấp và chủ yếu làm bằng gỗ.

Người sống trong làng không quá đông, chỉ có khoảng trăm hộ gia đình. Bây giờ là lúc dùng cơm tối, đi qua cổng nhà tranh có thể nhìn thấy họ đang dọn cơm ra sân vườn, cả nhà tụ tập lại một chỗ, quây quần bên nhau.

Nếu như buông bỏ những gì liên quan đến Ma Đạo Tổ Sư, thì nơi này sẽ không khác gì các thôn làng khác, chỉ có chút bảo thủ, không thích tiếp xúc với bên ngoài.

Từ đường đặt tại đằng trong cùng của làng, được xây dựng dựa vào núi, bên ngoài đã bị hàng cây che phủ.

Cách bố trí của ngôi làng hình như chính vì muốn che giấu sự tồn tại của từ đường, nếu như không phải ông lão dẫn chúng tôi đến đây, chúng tôi cũng không ngờ ở đây là có một ngôi từ đường.

Từ đường được xây dựng theo phong cách cổ xưa, khó nhìn ra chất liệu bằng đá đen, không biết nó đã trải qua bao nhiêu trận mưa gió, khiến đá đã bị mài mòn bóng loáng như vậy.

Cửa đá đóng chặt, những vết nứt trên cửa đều bị bụi bám che phủ, không biết rốt cuộc nó đã đóng đặt bao nhiêu năm rồi.

Nói là từ đường, nhưng càng giống một cái viện nhỏ, như một ngôi nhà của ai đó có từ khá lâu về trước.

Bí mật lớn nhất của làng Thương Ngô chính là cái từ đường này, bởi vì giáo huấn tổ tiên để lại đó là tuyệt đối không để bất cứ ai mở từ đường ra, tất cả con cháu nhà họ Tạ bắt buộc phải bảo vệ sự an toàn của từ đường, không có bất cứ kẻ nào dòm ngó tới nó.

Nếu không tất cả những người đang sống trong làng Thương Ngô đều sẽ chết, sau khi chết còn bị đày xuống mười tám tầng địa ngục vĩnh viễn không được siêu sinh.

Không ai biết trong từ đường có chứa cái gì, chỉ có tộc trưởng các đời, mới biết những gì truyền thuyết có liên quan đến từ đường.

Hơn hàng ngàn năm sau, chính bọn họ cũng nghi ngờ tính xác thực của lời đồn này.

Nhưng mà, giáo huấn tổ tiên vẫn được giữ gìn, tiếp tục truyền lại từ đời này sang đời khác.

Chính vì tín ngưỡng lâu đời này, đã ảnh hưởng đến nguyên tắc sống của cư dân trong làng Thương Ngô, để bọn họ sinh sống ở đây, không tiếp xúc gì với người bên ngoài.

Tuy rằng gần trăm năm đổ lại đây, không ít người rời khỏi núi sâu, thành gia lập nghiệp ở bên ngoài hòa nhập với cuộc sống hiện đại, nhưng cũng chưa từng có ai quay về phá hủy tín ngưỡng lâu đời này.

Ngược lại, những người chuyển ra ngoài sống vẫn đặc biệt tôn trọng tín ngưỡng lâu đời này, đối với tổ tiên sẽ càng thêm kính trọng hơn. Đây chính là quê hương của họ, thế giới tuy rộng lớn nhưng họ chỉ có thể tìm thấy sự bình yên về mặt tinh thần ở làng Thương Ngô.

Không lo lắng vì cuộc sống hiện đại, không sợ hãi tương lai.

Giờ đây, tôi đang đứng trước cổng đá của từ đường.

Sau lưng tôi là dân làng Thương Ngô, Nữ Đế đang đứng cùng với họ.

Tôi biết bọn họ đang chăm chú nhìn tôi, mỗi người mang một tâm trạng khác nhau.

Có người kích động, có người nghi hoặc, có người lo lắng, có người mong chờ, nhưng nhiều nhất vẫn là bất an.

Đôi khi bí ẩn luôn đáng được tôn trọng, nên không phải ai cũng thích tiết lộ nó ra bên ngoài.

Nhưng nếu như tôi đã đến đây, thì từ đường bắt buộc phải mở ra.

Bởi vì đây là nơi sinh ra Ma Đạo Tổ Sư, bất luận từ đường đã tồn tại được bao lâu, cũng đều vì chờ đợi tôi đến.

Chỉ có ở đây, tôi mới tìm ra cách hợp nhất vòng xoáy sinh mệnh của Ma Đạo Tổ Sư, nắm giữ hoàn toàn sức mạnh của đứa con vận mệnh, trở thành đứa con vận mệnh thật sự.

Phong ấn dáng trên cửa, tôi hít một hơi rồi xé nó ra, và sau đó trong lòng tôi bỗng vang lên một tiếng thở dài.

“Quỷ Thần Minh Minh, Tự Tư Tự Lượng.”

Bình Luận (0)
Comment