Sức mạnh của Thác Bạt Liệt đã tăng đến đỉnh điểm, cả bầu trời Thái Cổ Thần Giới bị rung chuyển dữ dội.
Thú Thần Vũ Cương đã quay lại.
Chư thần sợ hãi không yên, ngay cả kẻ mạnh như Thần Thái Dương và Thần Quang Minh lúc này đây cũng không khỏi nảy sinh ý nghĩ khác.
Bọn họ đang cân nhắc xem có nên can dự vào trận chiến trước hay không, bởi vì một khi Thái Cổ Chiến Thần không thể kiềm chế được thú thân, vậy thì toàn bộ Thái Cổ Thần Giới sẽ phải trả một cái giá rất đắt.
Thần Thái Dương, Thần Quang Minh, Nữ Thần Phục Thù, Nữ Thần Băng Tuyết và các vị thần thượng cấp khác trên thiên cực đang âm thầm trao đổi.
Kết luận cuối cùng là – vẫn tiếp tục khoanh tay đứng nhìn như cũ.
Nguyên nhân là bởi Thác Bạt Liệt chỉ triệu hoán được thú thân chứ không phải bản tôn Vũ Cương. Nếu Chiến Thần thất bại, bọn họ nhất định sẽ ra tay trấn áp Thác Bạt Liệt, nhưng không phải hiện tại.
Thác Bạt Liệt mặc dù là mối nguy của Thần Giới, thế nhưng mối đe dọa đến từ Chiến Thần cũng lớn không kém.
“Khi thần uy của Vũ Cương tràn ngập khắp bầu trời, tất cả chư thần đều sẽ trở thành mồi săn”. m thanh của Thác Bạt Liệt vang lên trong không trung.
“Bóng tối sắp sửa kéo đến, Chiến Thần, ta có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi trong lòng ngươi. Giờ đây, hãy để ta dùng cái chết tiễn ngươi về cõi vĩnh hằng yên nghỉ”.
Dứt lời, Thác Bạt Liệt liền gầm lên một tiếng rung chuyển cả Thần Giới.
Thú thân khổng lồ bộc phát sát ý hủy diệt vô cùng khủng khiếp, hội lại thành một nguồn năng lương giết chóc điên cuồng quét về phía Mộ Dung Nguyên Duệ.
Chư thần lại lần nữa tránh được, thế nhưng Mộ Dung Nguyên Duệ chỉ có thể cứng rắn đối mặt với khó khăn.
Lúc này cô đã thu hồi tâm thức đang loanh quanh trên huyệt thần đình, tập trung tinh lực đối phó với công kích hủy diệt đến từ phía Thác Bạt Liệt.
Tòa trận pháp này dưới sự điều khiển của Chiến Thần đã phát ra ngũ thải thần quang trước nay chưa từng có, ngưng tụ thành một cơn lốc mang năng lượng Tiên Thiên Ngũ Hành để đối phó với sát ý hủy diệt từ thú thân Vũ Cương.
Sát ý giống như thủy triều, tất thảy đều bị năng lượng Tiên Thiên Ngũ Hành hấp thu.
Vạn vật trong thiên hạ đều sinh ra từ ngũ hành.
Ngược lại mà nói, Tiên Thiên Ngũ Hành cũng có thể hóa giải tất cả thuật pháp thần thông.
Thế nhưng năng lượng hủy diệt do thú thân Vũ Cương phát ra quá mức khủng khiếp, pháp trận của Mộ Dung Nguyên Duệ không thể chịu nổi sức mạnh to lớn nhường ấy.
Dường như ngay khoảnh khắc nuốt lấy sức mạnh đó, cơn lốc năng lương Tiên Thiên Ngũ Hành liền nổ tan tành.
Hư không biến hóa, tia sáng bị bóp méo. Vụ nổ đã gây ra hỗn loạn trong thời không, chặt đứt thần niệm dò xét của chư thần.
Tới khi quang ảnh rõ ràng, hư không ổn định trở lại, chư thần mới phát hiện pháp trận Tiên Thiên Ngũ Hành của Mộ Dung Nguyên Duệ đã vỡ tan tành, tứ đại phân thần cũng biến mất không chút dấu vết.
Chẳng ai lấy làm bất ngờ trước kết quả này, bởi vì không một ai trong số họ có thể địch lại một đòn hủy diệt do thú thân Vũ Cương dốc toàn lực tấn công.
Thế nhưng, điều khiến chư thần không thể hiểu được đó là, Mộ Dung Nguyên Duệ dường như chẳng chịu chút thương tích nào.
Vẻ mặt cô lãnh đạm thờ ơ đứng nguyên ở đó, giống như chẳng hề cảm nhận được cái chết đang ập đến.
Chuyện ngoài ý muốn này đồng thời cũng khiến Thác Bạt Liệt phải chấn kinh. Trong cơn điên cuồng hủy diệt muốn nghiền nát Mộ Dung Nguyên Duệ, toàn bộ năng lương phát ra của ông ta đã bị cô hấp thụ không còn một mảnh.
Mặc dù không biết Mộ Dung Nguyên Duệ đã làm thế nào, thế nhưng trong lòng ông ta cũng không quá mức lo lắng.
Bởi vì cùng với sự tan vỡ của trận pháp Tiên Thiên Ngũ Hành, chỗ dựa lớn nhất của Thái Cổ Chiến Thần cũng hoàn toàn biến mất. Tiếp theo đây sẽ là trận chiến đối đầu trực diện giữa Thác Bạt Liệt và Mộ Dung Nguyên Duệ.
“Ngay cả một đòn cũng không chịu nổi, đây chính là trận pháp Tiên Thiên Ngũ Hành mà Thái Cổ Chiến Thần vẫn lấy làm tự hào nhất sao?” Giọng nói của Thác Bạt Liệt mang theo ý mỉa mai vô cùng.
Mộ Dung Nguyên Duệ thờ ơ không đáp, giống như chẳng nghe thấy gì.
Trải qua đòn công kích mang năng lượng hủy diệt vừa rồi, huyệt thần đình trên trán cô lại xuất hiện những thay đổi mới.
Thụ văn càng lúc càng rõ ràng, không những vậy còn không ngừng run rẩy.
Giống như một con mắt bị lộn ngược vậy, bất kỳ lúc nào cũng có thể mở ra.
Sự thay đổi này đã thu hút sự chú ý của Thác Bạt Liệt, đồng thời trong lòng ông ta cũng dâng lên một nỗi sợ hãi không thể nào giải thích được.
Để che giấu nỗi bất an của mình, Thác Bạt Liệt quyết định chủ động xuất thủ, muốn đánh tan nhục thân của Mộ Dung Nguyên Duệ, kết thúc trận chiến hôm nay.
Một tiếng gầm rung chuyển đất trời vang lên, Thác Bạt Liệt bộc lộ toàn bộ bản năng dã thú của mình, dựa vào thú thân Vũ Cương để tấn công Mộ Dung Nguyên Duệ.
Miệng của Vũ Cương tối tăm giống như hố đen hỗn độn, răng nanh và móng vướt cứng rắn vô cùng, mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa.