Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1175 - Chương 1175: Thần Kiếm Xuất Kiếm (1)

Chương 1175: Thần Kiếm Xuất Kiếm (1) Chương 1175: Thần Kiếm Xuất Kiếm (1)

Trước khi bắt đầu trận quyết chiến, Mộ Dung Nguyên Duệ đã chuẩn bị tinh thần phải sử dụng Hỗn Độn Thần Nhãn.

Lúc Kinh Vô Mệnh từ trong không trung hiện thân, cô ngay lập tức liền phát hiện thanh Trọng kiếm sau lưng ông ta đã biến mất rồi.

Chiến Thần Chi Đạo, có thể nhìn thấu được tiên cơ.

Cô đương nhiên biết việc thanh Trong kiếm biến mất có ý nghĩa như thế nào.

Đúng vào lúc hạ quyết tâm sử dụng Hỗn Độn Thần Nhãn tiêu diệt Kinh Vô Mệnh, sâu thẳm trong cô bỗng nghe thấy thanh âm dịu dàng của một cô gái.

“Chủ mẫu xin đừng kinh sợ, Thuần Quân có mặt để giúp đỡ”.

Biết Thuần Quân đã đến, trong lòng Mộ Dung Nguyên Duệ vui mừng khôn xiết, dứt khoát đóng lại Hỗn Đỗn Thần Nhãn, chuyên tâm dùng kiếm U Huỳnh trấn áp Kinh Vô Mệnh.

Thuần Quân là Kiếm Linh, Thái Cổ Tam Kiếm đều đã đạt tới cảnh giới viên mãn đại thành, muốn thu phục Trọng kiếm quả thực chẳng phải chuyện gì khó khăn.

“Ngươi là Kiếm Linh?” Kinh Vô Mệnh biết bản thân khó tránh khỏi cái chết, không cam lòng hỏi.

“Phải”. Thuần Quân gật đầu.

“Chiến Thần hành động quỷ thần khó đoán, ta chết cũng không oan ức”.

Dứt lời, không đợi Mộ Dung Nguyên Duệ chạm vào huyệt Thần Đình, ông ta đã đột nhiên qua đời.

Trước khi trận quyết chiến này diễn ra thọ nguyên của ông ta đã sớm chạm tới điểm cuối, sở dĩ trước khi chết hãy còn có thể quyết một trận sống còn với Mộ Dung Nguyên Duệ là bởi vì trong tay ông ta có hai thanh kiếm, kiếm còn người còn.

Giờ đây Hắc kiếm đã bị Mộ Dung Nguyên Duệ bẻ gãy, Trọng kiếm cũng bị Thuần Quân thu phục, Kinh Vô Mệnh chẳng còn lý do nào để sống tiếp nữa.

Từ lúc Thuần Quân bắt đầu xuất hiện, ánh mắt của Nữ Thần Tự Nhiên vẫn luôn dán chặt lấy cô.

Cô ta có thể cảm nhận được một cỗ thần niệm vô cùng khác thường từ trên người Thuần Quân, cảm nhận được hơi thở của kiếm.

Mãi cho đến khi Kinh Vô Mệnh mở miệng tiết lộ thân phận của Thần Quân, gọi cô là Kiếm Linh, Nữ Thần Tự Nhiên đã vô cùng chấn động.

Kiếm Linh cao quý vô song, từ trước tới giờ ở Thái Cổ Thần Giới mới chỉ có truyền thuyết về Kiếm Linh, trước nay chưa từng xuất hiện người nào như vậy.

Giờ đây Kiếm Linh lại bước ra từ trong hư không, còn gọi Chiến Thần là chủ mẫu, rõ ràng là những bí mật mà Chiến Thần còn đang cất giấu so với cô ta tưởng tượng còn lớn hơn rất nhiều.

Nhìn thấy vẻ mặt Nữ Thần Phục Thù vẫn bình tĩnh như trước, chẳng có vẻ gì là kinh ngạc trước thân phận của Thuần Quân, Nữ Thần Tự Nhiên nhịn không được bèn hỏi: “Ngay từ đầu cô đã biết Chiến Thần Bệ hạ được Kiếm Linh giúp đỡ rồi sao?”

“Không, ta còn không biết đến sự tồn tại của Kiếm Linh”. Nữ Thần Phục Thù nói.

“Vậy thì vì sao mà cô một chút cũng chẳng ngạc nhiên như thế?”

“Bởi vì tôi biết đệ tư Ma đạo tuyệt đối sẽ không để chủ mẫu của bọn họ gặp nguy hiểm. Cho dù nơi này có cách nhân gian cả ngàn vạn dặm, Ma đạo đệ tử có bản lĩnh nhất định sẽ tới hỗ trợ”.

“Ý của cô là Kiếm Linh đến từ nhân gian?” Nữ Thần Tự Nhiên lại hỏi.

“Đúng vậy, bởi vì Ma đạo ở nhân gian”. Nữ Thần Phục Thù đáp.

“Nói như vậy, Chiến Thần Bệ hạ cũng từ nhân gian mà đến?”

“Đúng thế, nhân gian không chỉ có Thái Cổ Kiếm Thần, còn có Thái Cổ Phong Thần, Thái Cổ Nguyệt Thần, mà hai người này đều là đệ tử Ma đạo.

Thần Thái Dương ngã xuống, Kinh Vô Mệnh cũng ra đi, hai bậc cao thủ mạnh nhất đề đã chết, điều này ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng tới sĩ khí của liên quân Kiếm Thần. Hết người này tới kẻ khác, khiến cho hào quang bất diệt của Mộ Dung Nguyên Duệ ngày càng trở nên chói lọi, khí thế của liên quân Chiến Thần cũng vì vậy mà ngày một lên cao.

Thế nhưng mặc cho chiến ý rơi rớt, trận quyết chiến này vẫn không thể tránh khỏi phải nổ ra. Bởi vì Kinh Vô Mệnh chết rồi, Kiếm Thần cần chư thần chịu trách nhiệm cho cái chết của ông ta.

Kể từ khi Thái Cổ Thần Giới phục hồi, trận quyết chiến lớn nhất từ trước đến nay đã chính thức bắt đầu.

Một nghìn bốn trăm vạn đại quân Kiếm Thần đối chiến với đại quân bảy trăm vạn của Chiến Thần.

Một màn chiến đấu này ngay từ khi bắt đầu đã diễn ra theo phương thức kịch liệt nhất, đại quân quyết đấu, pháp trận đối đầu, thần minh nghênh chiến, đủ loại thần vực giao đấu lẫn nhau.

Trận chiến giữa các thần minh không hẹn mà cùng diễn ra nơi thiên vực cao tít tắp, bởi vì sức mạnh hủy diệt khi Thần vực va chạm với nhau sinh ra quá khủng khiếp, sẽ gây ra thương vong nặng nề cho cả hai bên.

Đại quân hỗn chiến, Tiên Thiên Ngũ Hành Trận của Mộ Dung Nguyên Duệ đã phát huy tối đa tác dụng của mình.

Mậu Thổ canh phòng cẩn mật, Ất Mộc cứu người trị thường, Canh Kim sát phạt chinh chiến, Li Hoa mở rộng chiến trường, Quý Thủy kiềm chế ngăn chặn.

Ngũ Hành sinh khắc có thứ tự, chiến thuật thiên biến vạn hóa.

Ngũ Phương Thần Vực dưới sự phù hộ của Mộ Dung Nguyên Duệ đã khiến đội quân cường địch lớn hơn gấp đôi phải rung chuyển, thể hiện phong thái dụng binh như thần của Chiến Thần.

Bầu trời bị vây trong sắc máu, dưới đất huyết cũng đã đổ thành sông.

Sinh linh đồ thán, quỷ thần khóc than.

Trên cao, Nữ Thần Phục Thù và Thần Quang Minh cùng sở hữu sức mạnh Hắc Ám Hỗn Độn Bản Nguyên đang đối chọi gay gắt, giống như Hi Hòa đối đầu với Đế Giang tại Quy Khư khi xưa.

Sức mạnh chiến đấu của Nữ Thần Phục Thù không bằng Thần Quang Minh, rất nhanh liền rơi xuống thế hạ phong.

Chiến lực của Thần Quang Minh vốn ở tít trên ngôi cao trong Thần Giới, cùng Thần Thái Dương không phân cao thấp.

Sức mạnh cường đại, pháp bảo cũng nhiều, chỉ riêng một bộ chiến giáp Ánh Sáng ông ta khoác trên người cũng đủ khiến vô số đòn công kích của Nữ Thần Phục Thù trở thành công cốc.

Bình Luận (0)
Comment