Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1176 - Chương 1176: Thần Kiếm Xuất Kiếm (2)

Chương 1176: Thần Kiếm Xuất Kiếm (2) Chương 1176: Thần Kiếm Xuất Kiếm (2)

Huống hồ ông ta còn có pháp bảo tăng cường sức mạnh phòng ngự, tên gọi khiên Bất Phá.

Khiên Bất Phá được làm dựa theo tấm khiên Vĩnh Sinh Bất Phá nằm trong Thập Đại Thần Binh của Thần Giới, không chỉ có thể địch lại những đòn tấn công dữ dội ở cự ly gần, đồng thời còn có thể cô lập hầu hết hành động xâm phạm của sức mạnh Hỗn Độn Bản Nguyên.

Đừng nói người quyết chiến với ông ta là Nữ Thần Phục Thù, ngay cả kiếm U Huỳnh của Chiến Thần Mộ Dung Nguyên Duệ cũng có thể bị bẻ gãy.

Sức mạnh phòng ngự của Thần Quang Minh vô cùng ghê gớm, sức tấn công cũng không hề thua kém.

Chiếc mâu đang cầm trên tay tên gọi là mâu Thệ Ngôn.

Thệ ngôn khắc trên mũi mâu, vĩnh viễn không thể nuốt lời. Kẻ địch bị mũi mâu khóa chặt khó mà tránh khỏi kiếp nạn sinh tử, thần hồn câu diệt.

Nữ Thần Phục Thù không thể địch lại chiến lực của Thần Quang Minh, rất nhanh liền bị ông ta tìm được chỗ sơ hở, khóa chặt khí cơ.

Ngay sau đó, Thần Quang Minh không hề do dự niệm câu chú ngữ của mâu Thệ Ngôn: “Phụng mệnh của ta, xuyên qua thân thể của hắn”.

Chú ngữ vừa dứt, Thần Quang Minh dùng hết sức vung ngọn trường mâu về phía Nữ Thần Báo Thù.

Nữ Thần Báo Thù kinh hãi vô cùng, vội vàng tháo chạy.

Thế nhưng cho dù làm thế nào cô cũng không thể tránh khỏi bị khóa chặt bởi ngọn mâu ghê gớm kia.

Khoảng cách mỗi lúc một gần, đúng lúc ngọn mâu sắp xuyên thủng cơ thể, bên tai bỗng truyền tới giọng nói phẫn nộ của Kiếm Linh: “Ngươi dám!”

Mắt thấy không thể ngăn được ngọn mâu, Thuần Quân bèn thả thanh Trọng kiếm trong tay về phía đại quân tộc Kiếm Thần ở bên dưới, sau đó trực tiếp hóa thành một thanh cự kiếm Hỗn Độn, đâm về phía mâu Thệ Ngôn.

Kể từ khi kiếm thể của cô một lần nữa bị hủy diệt, kiếm thể hiện giờ là do kiếm khí hỗn độn bản nguyên tinh thuần ngưng tụ mà thành. Kiếm thể mới này không còn mang hình dạng của kiếm Thuần Quân khi xưa nữa mà biến thành một thanh cự kiếm tỏa ra khí tức hỗn độn cổ xưa.

Mâu kiếm giao tranh, một âm thanh chấn động ầm ầm truyền đến, cả bầu trời đều rung chuyển.

Thoáng chốc năng lượng hủy diệt bùng nổ đã phá vỡ hư không trong phạm vi nghìn trượng xung quanh , chư thần thi nhau tránh né, không biết bao nhiêu Thần vực vì thế mà bị ảnh hưởng.

Cho đến khi ánh sáng đã lắng xuống, hư không trở lại như cũ, chúng thần mới phát hiện thanh mâu Thệ Ngôn đã bị cự kiếm Hỗn Độn chém đứt tự khi nào.

Cự kiếm Hỗn Độn cũng không tránh khỏi thương tích, trên mình đầy những vết nứt.

Thuần Quân một đòn trúng đích, sau đó nhanh chóng dùng thân lĩnh Quỷ Kiếm trốn vào hư không.

Trách nhiệm của cô là bảo vệ cho an nguy của Mộ Dung Nguyên Duệ, cô sẽ không dễ dàng ra tay trừ khi cần thiết.

Mất đi một mâu Thệ Ngôn, chiến lực của thần Quang Minh đã giảm đi một nữa, không còn có thể đe dọa đến sự sống chết của Nữ Thần Phục Thù.

Ông ta có tâm muốn dựa vào năng lực phòng ngự mạnh mẽ của mình để tiếp tục chiến đấu với Nữ Thần Phục Thù, nào ngờ cô nàng còn chẳng buồn liếc mắt lấy một cái, bước thẳng về phía Đại Địa và Sâm Lâm Chi Thần đang liên thủ bao vây tấn công Nữ Thần Băng Tuyết,

Nữ Thần Băng Tuyết vốn đã rơi vào tình thế nguy cấp, nay lại nhận được sự tương trợ từ phía Nữ Thần Phục Thù, chiến cục ngay lập tức liền nghịch chuyển, khiến Đại Địa và Sâm Lâm chỉ có thể liên tục rút lui.

Ở một góc khác trên bầu trời, Nữ Thần Tự Nhiên và đồng minh cũ của mình – Hải Thần đang huyết chiến kịch liệt.

Đại quân Chiến Thần có rất nhiều thần minh, trong khi tộc Kiếm Thần chỉ có lác đác vài vị.

Rất nhanh sau đó, ba vị nữ thần đều bị bao vây bởi kẻ địch còn mạnh hơn mình gấp mấy lần, mà Thần Hoang Dã còn thê thảm hơn rất nhiều.

Chiến lực của ông ta được xếp vào bậc trung, vừa ngự không chưa được bao lâu liền bị bao vây bởi mấy thần minh trung cấp trong Kiếm Các. Dựa vào Thần vực thủ hộ, nghiến răng huyết chiến rất lâu, lúc này đây cũng đến khoảnh khắc phải đối mặt với nguy cơ sinh tử.

Cái chết đang ở ngay trước mắt, Thần Hoang Dã không nhịn được nhìn về phía Mộ Dung Nguyên Duệ.

Từ lúc trận đấu nổ ra, Mộ Dung Nguyên Duệ vẫn không tham gia cuộc chiến. Hai trận ác chiến trước đó đã hao phí quá nhiều thần niệm của cô, hiện giờ chỉ có thể cố gắng duy trì sức lực, dành lại cho Hỗn Độn Thần Quang.

Mặc dù quyết chiến đã nổ ra, thế nhưng kẻ thù sinh tử của cô là Lữ Thuần Dương vẫn chưa xuất hiện.

Chỉ cần Lữ Thuần Dương không chết, cho dù đại quân Chiến Thần có đánh bại được quân Kiếm Thần, Mộ Dung Nguyên Duệ cũng không thể nào bước lên ngôi vị Thái Cổ Thần Vương.

Thần Kiếm mịt mù, từ trong hư không bỗng vang lên tiếng sấm sét, một kiếm của Lữ Thuần Dương từ trên thiên ngoại vẫn luôn là mối đe dọa lớn nhất đối với tính mạng của cô.

Tuy nhiên, khoảnh khắc Thần Hoang Dã gửi tín hiệu cầu cứu, Mộ Dung Nguyên Duệ vẫn không tránh khỏi mềm lòng.

Chiến Thần vốn chẳng phải vị thần nhân hậu, thời khắc này cũng tuyệt đối không phải là lúc để cô mềm lòng, thế nhưng trái tim của cô lại cứ nhất định vào lúc này đây dâng lên xúc động.

Mộ Dung Nguyên Duệ phi thân gia nhập trận chiến, nhanh chóng giúp đỡ Thần Hoang Dã đẩy lùi cường địch.

Vào lúc cô chuẩn bị rời khỏi trận chiến, một luồng khí hung hiểm vô cùng từ trên trời Nam giáng xuống.

Lữ Thuần Dương cuối cùng đã xuất kiếm rồi.

Bình Luận (0)
Comment