Tôi có làm sao cũng không thể ngờ phủ Thiên Sư sẽ giở trò như thế, tôi ôm Tuyết Dương đứng đơ ngay tại chỗ.
Hàng ngàn hàng vạn tia sáng chói lóa, cái nào cũng mang theo sát khí, cao thủ của phủ Thiên Sư đều đồng loạt ra tay, không chỉ như vậy, đến cả chín vị đệ tử hộ pháp cũng niệm Lục Giáp Bí Chúc Cửu Tự Chân Ngôn để gia tăng lực chiến của họ.
Đây không còn là quyết chiến nữa, mà là muốn truy cùng giết tận!“CHẠY ĐI!”Tôi nhìn về hướng của Thùy Họa bị che khuất bởi những vệt sáng, chỉ hét lên được hai chữ ‘chạy đi’, sau khi gào thét tôi đứng không vững nữa mà quỳ sập xuống đất, nước mắt tuôn trào.
Bên trong những vệt sáng, nước sông Hoàng Hà đục ngầu cuồn cuộn ngất trời.
Tôi không nhìn thấy bóng dáng của Thùy Họa nữa, cũng chẳng nghe được tiếng kêu thảm thiết của cô ấy.
Không biết cô ấy đã chịu những tổn thương gì, đang gánh chịu sự đau đớn đến nhường nào.
Trong lòng tôi bây giờ chỉ có một ý nghĩ, Thùy Họa tuyệt đối không được chết!Bởi vì nếu cô ấy chết, tôi sẽ không còn quay đầu được nữa…Từ khi tôi mang tiếng gánh vác mệnh cách Thất Sát cùng với mạng của Tạ Lưu Vân, tôi luôn cảm thấy bản thân mình có gì đó nghi hoặc lắm.
Tôi không nguyện ý trở thành bất kỳ ai cả, bất luận những người đó có kinh diễm vĩ đại cỡ nào, Tạ Lan tôi là một phế vật tầm thường ra sao, tôi cũng chỉ muốn là chính bản thân tôi mà thôi.
Cho dù cả đời tôi chỉ là một nhân vật nhỏ bé cũng chả sao cả.
Nhân vật lớn có thế mạnh đi theo họ cả đời, nhân vật nhỏ bé cũng có những bi hoan ly hợp, hỷ nộ ái ố của riêng họ vậy.
Nhưng nếu Thùy Họa chết trong trận chiến này, trong lòng tôi biết rất rõ, mãi mãi sẽ không quay đầu được nữa.
Bởi vì khi đó sẽ không còn Tạ Lan trên thế gian này nữa, chỉ còn lại Ma đạo tổ sư mà thôi!Trong Đạo Tàng ghi chép, Ma đạo tổ sư cả đời chưa cưới, hộ pháp thiên tôn Phá Quân chung thân chưa gả.
Mà hai người này đã cùng nhau trải qua bao nhiêu tuổi đời ở cạnh, nếu như nói không có dây dưa về tình cảm thì ai mà tin được.
Phá Quân đã vì Ma đạo tổ sư đơn thân độc mã xông thẳng vào âm ti, vậy thì cho dù Ma đạo tổ sư chỉ còn lưu lại một chút dấu vết của tàn hồn, nhất định sẽ kéo theo oán khí xông thiên để trùng sinh, giết hết tất cả những người đáng phải chết trong thế gian.
Ngay bây giờ, sát ý đã bắt đầu xộc lên từ đáy lòng, dòng máu đang lưu chuyển khắp người nóng ran cả lên, trong giây phút này, mạng của Tạ Lưu Vân đã không còn áp chế được mệnh cách Thất Sát trùng sinh trong tàn hồn của Ma đạo tổ sư nữa.
Đây tuyệt đối không phải là kết quả mà tôi mong muốn, cái tôi muốn không phải là những năm tháng yêu nhau đoàn tụ bất tận của Ma đạo tổ sư cùng vị Phá Quân kia, tôi chỉ muốn yên ổn làm một đôi vợ chồng bình thường giữa tôi và Lâm Thùy Họa, một cô gái vô tội bị dìm chết bốn trăm năm về trước.
Đáng tiếc, sự phẫn nộ của tôi dần dần lấn át đi lý trí.
Sát ý cứ tiếp tục tích tụ, một nguồn năng lượng không biết từ đâu cứ dâng trào trong cơ thể…“Tạ Lan… Đừng…” Tựa hồ như phát giác được sát ý của tôi, Khương Tuyết Dương nằm trong lòng tôi lúc này liền mở mắt ngăn cản.
“Thùy Họa không thể chết!” Tôi lạnh lùng trả lời, cho dù đang đối mặt với sư phụ mà tôi kính trọng nhất, ngữ khí của tôi vẫn lạnh tanh đến đáng sợ.
“Tạ Lan, xem như sư phụ ta xin cậu, đừng để mệnh cách Thất Sát phải thức tỉnh, có được không?” Khương Tuyết Dương nói tiếp với giọng nói yếu ớt.
“Từ sớm cô đã biết tôi gánh vác mệnh cách Thất Sát của Ma đạo tổ sư?” Giọng nói tôi càng lúc càng lạnh hơn.
“Cậu mặc kệ tôi làm sao biết được, nói tóm lại, mệnh bàn của Sát Phá Lang có vấn đề, bây giờ tuyệt đối không phải là lúc Thất Sát nhập thế, cậu sẽ chết thật đấy!”“Không lẽ tôi phải trơ mắt nhìn vợ tôi bị bọn chúng truy cùng giết tận vậy sao?”“Thùy Họa sẽ không chết, chỉ cần cậu còn sống nhất định cô ấy sẽ không sao.
Nếu cậu chết rồi, cô ấy mới chết một cách triệt để.
Cậu có nghe rõ không!”“Đây là ý gì?” Tôi hỏi lại.
“Phong Thần vì tôi mà dám phạm cấm kỵ hạ giới, cao thủ thiên tôn của Ma đạo tuyệt đối sẽ không ngồi yên nhìn đệ nhất hộ pháp thiên tôn bị hủy diệt như thế.
Tin tôi đi, nhất định sẽ có thiên tôn ra tay.
Đệ tử Ma đạo trọng tình trọng nghĩa, cho dù có liều cả mạng sống cũng sẽ bảo vệ cho sinh mệnh của vợ cậu!”Lời của Khương Tuyết Dương vừa nói ra không bao lâu, tôi nhìn thấy vô số âm nhân thiên hạ đột nhiên xông ra bắt đầu hành động.
Lần này âm nhân thiên hạ đã đến hàng vạn người, có hơn một nửa đang lao về phía của phủ Thiên Sư quyết chiến.
Ba nghìn Đạo binh của phủ Thiên Sư không nhúng tay vào cuộc công kích Thùy Họa, nhìn thấy âm nhân thiên hạ đang hiện thân có vô số đệ tử Ma đạo, lập tức liền bùng nổ cuộc chiến của hai đạo.
Theo những tiếng hét của các vị đệ tử hộ pháp, trong lúc này có rất nhiều người trong Đạo môn toàn bộ đều xuất chiến.
Toàn Chân, Võ Đang, Mao Sơn, Lao Sơn, còn có những đạo thống tầm trung đến nhỏ, tất cả mọi người đều bắt đầu triển khai công cuộc chư sát đệ tử Ma đạo.
Ba nghìn năm lịch sử đàn áp, thực lực của Ma đạo không thể hơn được Đạo môn, nhưng ai nấy đều liều mạng không sợ cái chết.
Như lời Khương Tuyết Dương vừa nói, đệ tử Ma đạo rất trọng tình nghĩa, giờ phút này Phá Quân gặp nạn, dù cho bọn họ có bỏ đi mạng sống của mình, cũng phải ngăn cản việc chư sát của Đạo môn đối với Phá Quân.
Tiếng giết chóc rúng động cả màn trời, máu chảy thành dòng.
Nhất thời không biết đã chết đi bao nhiêu mạng người, nhưng đa phần đều là đệ tử của Ma đạo.