Dù trong lòng tôi như lửa đốt, một mực chỉ muốn quay về bên cạnh Nguyên Duệ.
Nhưng do tình hình thế cục hiện giờ ở Nhân gian, tôi vẫn cần phải quay về Quy Khư một lần trước đã, để kể hết mọi sự tình liên quan đến việc Thiên đạo đã thoát khỏi Nhân gian cho cô ấy nghe.
Đồng thời, tôi cũng muốn hỏi Tuyết Dương về mối quan hệ số mệnh giữa tôi và Ma Đạo Tổ Sư Tạ Mạt Lăng.
U Huỳnh Chúc Chiếu rất quan trọng, nhưng vòng tròn định mệnh giữa tôi và Ma Đạo Tổ Sư cũng quan trọng không kém, nếu tôi không thể phá vỡ nó, thì tôi sẽ không bao giờ có thể nghênh chiến với Thiên đạo, rồi điều này sẽ dần trở thành tâm ma lớn nhất trong tôi.
Cũng giống như trước đây vậy, những tưởng mình đã đột phá khỏi lớp ma chướng này, nhưng mãi đến khi đối mặt với Thiên đạo, tôi mới nhận ra rằng, ma chướng vẫn còn ở đó, chẳng hề biến mất.
Nếu theo mạch suy luận của Côn, Ma Đạo Tổ Sư không phải là đứa con của vận mệnh, vậy thì ông ấy làm sao khống chế sức mạnh vận mệnh bố trí thế cục tận ba ngàn năm.
Phải biết rằng, điều kiện quan trọng nhất của trận cục này chính là việc tôi và ông ấy cùng chung một mạng sống.
Chính vì như vậy nên mới có bắt đầu có kết thúc.
Mối quan hệ giữa tôi và ông ấy thiết lập dựa trên việc dùng chung một mạng sống.
Ngoài cách đó ra thì không còn cách nào khác.
Đây cũng là nguyên nhân khiến cho Ma đạo im lìm trong ba ngàn năm nay không thấy tăm hơi, mãi đến sau khi tôi sinh ra thì ở đàm Cửu Long mới xảy ra những biến hóa kinh thiên động địa, cửu tinh xuất thế, tam tinh hội tụ.
Tôi cũng không chắc Tuyết Dương có thể đưa ra đáp án hay không, thực ra người tôi muốn hỏi cũng không phải là cô ấy, mà là phần ký ức liên quan đến Tham Lang Hộ pháp Thiên Tôn mà cô ấy đang sở hữu.
Những sự tình liên quan đến Ma Đạo Tổ Sư Tuyết Dương không biết gì nhiều, nhưng Tham Lang Hộ pháp Thiên Tôn ắt phải biết được một vài huyền cơ.
…
Khi tôi trở lại Quy Khư, Ma đạo đang tổ chức một cuộc chè chén say sưa.
Núi Bất Chu khắp nơi đều đỏ rực, hàng trăm vạn đệ tử Ma đạo đang cười vui. Mây ngũ sắc của Nguyên Phượng Tổ sư Hi Hòa bay khắp bầu trời, diễm lệ vô cùng, A Lê rải sao khắp không gian, lấp lánh phát sáng, thêm cả vầng trăng tròn vành vạnh.
Phong Chủ thổi một làn gió ấm cúng, dịu dàng, mang theo sự ấm áp và truyền đi hơi thở của niềm vui.
Khiến cho người sau khi mất đi Bạch Vô Nhai là Lâm Thanh Thủy cũng phải ôm kiếm mỉm cười, Bắc Minh Tú và Lưu Phong Sương sóng đôi đứng cạnh nhau, trên môi ai cùng nở một nụ cười.
Trên đỉnh núi Bất Chu, Tuyết Dương đang cười rạng rỡ như hoa đào nở.
"Tạ Lan, tôi còn tưởng rằng cậu sẽ trực tiếp bay đi tìm Nguyên Duệ chứ." Tuyết Dương nói.
“Cô đã biết hết rồi à?” Tôi hỏi.
“Có người sớm đã báo về tin tốt rồi.”
"Ai vậy?"
"Còn có thể là ai nữa? Đương nhiên là Cô rồi."
Vừa nói những lời này, Cửu U Nữ Đế vừa bước từng bước lên vách đá.
Khi Nguyên Duệ sắp đến thời điểm sinh nở, Nữ Đế thường hay phóng ra một tia thần niệm đặt trên tảng đá Tam Sinh.
Không lâu sau khi Cờ Chiêu hồn đưa ra thông báo, cô ấy đã cảm nhận được sự thay đổi trong dây nhân duyên giữa tôi và Nguyên Duệ từ luồng thần niệm mà cô lưu giữ trên đá Tam Sinh.
Sau đó, cô đã bắt đầu suy luận dựa trên đại trận Lục Đạo Luân Hồi và biết được rằng có hai luồng sinh mệnh mạnh mẽ đã được thêm vào Lục Đạo Luân Hồi.
Vì vậy, việc Nguyên Duệ sinh con chẳng thể giấu được Nữ Đế.
“Nữ Đế bệ hạ…” Trong lòng tôi muôn phần đắng ngắt, tuy biết cô ấy có ý tốt nhưng trong lòng vẫn có vài phần oán hận.
“Sao nào? Lẽ nào cậu cho rằng chuyện này có thể giấu được cả thiên hạ sao? Hay là cậu cho rằng Nguyên Duệ không xứng đáng được hưởng lễ kỷ niệm này?” Nữ Đế thấy tôi có phản ứng khác thường, liền cau mày trách móc.
“Nữ Đế bệ hạ có điều không biết đấy thôi."
Việc của U Huỳnh Chúc Chiếu tôi không đề cập với Côn, nhưng tôi không muốn giấu chuyện đó với Nữ Đế.
Lần trước khi tôi vội vàng quay trở về, tôi chỉ mơ hồ đề cập đến Hỗn Độn Thần Nhãn của Nguyên Duệ với Tuyết Dương mà không đi sâu vào chi tiết.
Thế nhưng, ngay khi tôi định bụng chuẩn bị nói rõ với cô ấy và Tuyết Dương, thì trên mây xảy ra hàng loạt dị tượng, mây ngũ sắc vạn dặm, điềm lành khắp trời.
Thanh Loan nhảy múa, Phượng hót suốt chín ngày. m thanh thần tiên ngân vang, tiên nữ rải hoa khắp chốn.
Phong Chủ truyền đi tin tức: "Tiên Đạo Tổ Sư Công chúa Đắc Kiều, dẫn đầu chúng tiên Thiên Đình đến chúc mừng!"
Vợ chồng Công chúa Đắc Kiều đến chúc mừng, nên tôi chỉ có thể hoãn việc này lại, nghênh đón Thiên Đình có chúng tiên đến.
Những người trên Thiên Đình đáng được tôi tôn trọng hết mực, bởi vì họ thuộc về gia đình nhà mẹ đẻ của Nguyên Duệ.
Lúc này, Thiên đạo vừa mới thoát khỏi nhân quả Nhân gian, nguy cơ đến với Nhân gian còn nghiêm trọng hơn khi xưa, Thiên Đình phải chịu áp lực rất lớn, tuy nhiên, lần này khi đến Quy Khư thì Thiên Đình vẫn phái đi một sứ đoàn đóng đảo.
Không chỉ có chủ Thiên Đình đương nhiệm là vợ chồng Công chúa Đắc Kiều đích thân đến đây, mà còn có nguyên lão của Tiên đạo như Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư cũng đến nữa.
Sau trận Côn Lôn, trận Tây Thiên Lôi Hải, Tiên đạo lần nữa tái phong phân vị thần linh, tinh quân.
Bây giờ hai mươi tám tinh tú đã đầy đủ, ba mươi sáu thiên cang cùng bảy mươi hai địa sát cũng đã bù đủ các thần vị còn thiếu.
Ngũ Đẩu Tinh Quân, Tứ Đại Long Vương cũng đều có thần linh và và Long tộc mới lên đảm nhiệm.
Tử Thần, con trai của Bắc Cực Tử Vi Đại Đế trùng tụ với đại trận Trung Thiên Bắc Cực Tử Vi Tinh Đẩu, ngay khi đoàn người của Công chúa Đắc Kiều vừa mới hiện thân, trời đêm được vô vàn ánh sao soi rọi, thắp sáng cả toàn bộ Quy Khư.
Sau khi gặp mặt cùng Công chúa Đắc Kiều, tôi liền tìm cơ hội để thoát thân khỏi nơi này. Không biết Tạ Lưu Vân từ đâu nghe được tin tức, liền dẫn theo một nhóm thiên tôn thần linh, dùng thân phận là Nhân Đạo Tổ Sư đến chúc mừng.
Tạ Uẩn cũng không quên đến đây xem náo nhiệt, mang theo tinh anh Nhân tộc đến gửi quà chúc mừng...
Hãy tận hưởng hoan lạc đêm nay, với những vì sao và ánh trăng đồng hành, bầu bạn.
Tuy nhiên, không khí đêm tiệc càng vui vẻ thì trong lòng tôi lại càng như lửa đốt.
Tuyết Dương là người đầu tiên nhìn ra đầu óc tôi mơ màng vô định, liền mở lời hỏi: “Tạ Lan, tôi biết trong tim cậu đang nghĩ đến mẹ con Nguyên Duệ, nhưng hiện giờ Quy Khư hàng vạn tiên từ đến mừng, tái hiện lại khung cảnh đảo Kim Ngao năm xưa, hay là cậu cũng ở lại thêm một đêm nữa vậy, ngày mai vào lúc bình minh hẵng khởi hành đến hư không vũ trụ.”
“Tôi phải rời đi càng sớm càng tốt.” Tôi đáp.
"Tai họa sắp đến gần, trận cuồng hoan ở Quy Khư này có thể là bữa tiệc cuối cùng trên Nhân gian rồi, Cô vẫn còn chưa xem đủ, ngươi hà tất phải gấp gáp rời đi như vậy. Nguyên Duệ được Thuần Quân bảo vệ, lại được Thùy Họa và Kiêm Hà, mỗi người lại thống lĩnh đại quân của hai giới tả hữu hô ứng, sức lực của Thiên đạo vẫn còn chưa khôi phục ắt sẽ không xuất binh ngay lúc này, vậy ngươi lại còn gì phải lo lắng nữa chứ?” Nữ Đế hỏi.
“Nữ Đế có chuyện không biết đấy thôi, hai người mau đi theo tôi.”
Tôi dẫn Tuyết Dương và Nữ Đế đi vào mật thất, sau đó giải thích một lượt về nhân quả giữa U Huỳnh, Chúc Chiếu với Nguyên Duệ cho hai người họ nghe.
Cuối cùng, tôi nói với họ cả về thông báo mà Cờ Chiêu hồn đưa ra cho tôi, hai đứa con của tôi đã được xác định thân phận là chuyển thế của U Huỳnh và Chúc Chiếu.
"Cái gì chứ?"
Tuyết Dương và Nữ Đế sau khi nghe hết câu chuyện đều phải thốt lên một câu kinh ngạc.